Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 156 - Chương 156. Lời Thuyết Minh Video Đặc Biệt

Chương 156. Lời thuyết minh video đặc biệt
Chương 156. Lời thuyết minh video đặc biệt

Đương nhiên với tư cách là bên B, vlogger khó tránh phải nghĩ nát óc để thỏa mãn yêu cầu mà đại lão bên A đưa ra.

Nhưng dù nói thế nào thì tốt xấu gì cũng phải tôn trọng quyền tự chủ sáng tạo của vlogger, đây là một hình thức đôi bên cùng có lợi.

Trong file tổng giám đốc Bùi gửi có một đoạn lời thuyết minh video thông dụng.

Dù là vlogger về game, makeup, khoa học kỹ thuật hay code… thì tất cả vlogger đều phải dựa vào lời thuyết minh thống nhất đề làm video!

Chỉ vậy cũng thôi đi.

Quan trọng là phần lời thuyết minh này Lữ Minh Lượng nhìn mà đau cả đầu. Trước giờ hắn chưa thấy cái kiểu Anh Trung lẫn lộn thế này. Giọng điệu, thậm chí khẩu kỹ đều có yêu cầu về lời thuyết minh…

Ví dụ thế này: 

“À hú, đây là moment của riêng ta, right?”

“Thật ngầu!”

“Chậc chậc chậc chậc… (Tiếng tặc lưỡi nuốt nước bọt)”

“Awesome!”

“Cảnh đầu game đẹp thật! Chỉ riêng cảnh đầu thôi ta đã thấy nó phải đáng giá… ba nghìn đồng nhỉ?”

“OK, ta thử coi đây thành động tác chạy bộ bình thường, đừng glorify quá… đừng tán dương ta quá.”

“À hú x 14 (nói liên tục)”

Ví dụ vậy.

Xem xong lời thuyết minh, Lữ Minh Lượng rơi vào trạng thái tự chất vấn sâu sắc.

IQ của ta… tụt nghiêm trọng vậy sao?

Sao những lời thuyết minh video này đọc kiểu gì cũng thấy như đang sỉ nhục đám vlogger cực kỳ vậy?

Cách nói Trung Anh lẫn lộn thế này đã ngứa đòn lắm rồi, quá đáng hơn là yêu cầu về giọng điệu, thậm chí còn yêu cầu nói liên tục mười bốn lần “à hú”, một lần cũng không được thiếu?

Chê vlogger giảm fan chưa đủ nhanh sao?

Cuối cùng là báo giá.

Căn cứ vào lượng fans khác nhau mà có giá khác nhau nhưng nói chung là báo giá này đều vô cùng vô cùng hào phóng!

Thậm chí Bùi Khiêm còn chuẩn bị thêm một khoản tiền chuyên dùng để tăng giá!

Rõ ràng Bùi Khiêm cũng dự liệu được rằng một vài vlogger sẽ đưa ra lớp lớp nguyên nhân (chủ yếu là mặt mũi và danh dự) để từ chối yêu cầu quảng cáo với giá cao hơn bình thường này.

Từ chối cũng chẳng sao, ta tăng tiền cho ngươi!

Đương nhiên cũng không phải tăng tiền không giới hạn, cùng lắm cũng chỉ gấp đôi giá ban đầu thôi.

Với mức giá này, e rằng mấy vlogger sẽ khó lòng từ chối vì Bùi Khiêm tìm toàn vlogger không hot lắm nhưng họ ăn uống còn khó khăn nên không quý trọng danh dự đến thế.

Nhưng đối với Đằng Đạt, đây dường như là một việc đôi bên cùng thiệt?

Chắc chắn vlogger sẽ bị fans mắng như chó, lúc đó họ sẽ điên cuồng thoát fan, đánh mất danh tiếng, Đằng Đạt tốn một khoảng tiền lớn vẫn không đạt được hiệu quả PR như mong muốn lại còn lỗ…

Hậu quả này nghĩ thôi cũng thấy tuyệt vọng.

“Bình tĩnh.”

“Chắc chắn tổng giám đốc Bùi làm vậy là có hàm ý sâu xa gì đó.”

“Không hiểu cũng không được làm theo ý mình, thành thật làm theo lời sếp là được rồi.”

Lữ Minh Lượng chỉ có thể lên các website video lớn, liên hệ với mấy vlogger trong danh sách của Bùi Khiêm.

 ……

Trong một căn phòng cho thuê nào đó ở Đế Đô.

Kiều Lương ủ rũ tinh thần, hắn đang ôm tô mì gói ăn.

Là một tô không phải một hộp.

Vì mì hộp ăn không nổi, chỉ mua được gói thôi.

Gần đây làm ăn ế ẩm!

Không phải hắn không muốn cố gắng, quan trọng là gần đây không có tư liệu sống về game nào tốt cũng chẳng có game hay, game ngáo ngơ hơn người càng không!

Tóm lại là không thể ké fame cũng không thể tự hot.

Với lại gần đây cũng chẳng có ai book hắn quảng cáo, điều này khiến cuộc sống Kiều Lương lâm vào bế tắc.

Thậm chí Kiều Lương đã định đổi nghề.

Nhìn “Cuộc sống thường ngày của Tổng giám đốc Bùi” đã hot đến mức nào rồi kìa!

Kiều Lương thật sự ghen tị muốn méo mặt, lượt xem nhiều như vậy chắc nhận quảng cáo đến nhũn tay nhỉ?

Kiều Lương vừa ăn mì vừa chán chường lướt web.

Đột nhiên hắn phát hiện có người gửi một tin nhắn riêng trên fanshu.com.

“Xin chào Kiều Lão Thấp, ta là giám đốc kế hoạch Lữ Minh Lượng của Game Đằng Đạt, ta muốn bàn chuyện hợp tác với ngươi một chút, không biết ngươi có rảnh không?”

Kiều Lương không nhìn kỹ nội dung phía trước, hắn chỉ nhìn thấy bốn chữ “bàn chuyện hợp tác”.

Rảnh hay không?

Đương nhiên rảnh, rất rảnh!

Ta sắp chết đói rồi, chờ ngươi đến bón cơm đây!

Giờ Kiều Lương hoàn toàn lâm vào trạng thái bụng đói vơ quàng, vừa nghe nói có cơm để ăn là có tinh thần ngay.

Trao đổi cách liên hệ, kết bạn tốc độ ánh sáng.

“Không biết đối phương sẽ ra giá bao nhiêu nhỉ.”

“Ta báo giá bao nhiêu thì hợp nhỉ? 1500? Có hơi cao không…”

Kiều Lương dè dặt.

Nào ngờ người anh em tên Lữ Minh Lượng đã lên tiếng trước.

“Kiều Lão Thấp, một video 3000 đồng có được không?”

Kiều Lương nhìn bát mì tôm nóng hổi trên tay mình rồi lại nhìn vào con số trên nhật ký trò chuyện: một số 3 và ba số 0.

"Ba nghìn đồng?!"

"Công ty thừa tiền à?"

Kiều Lương choáng váng vì thông thường hắn báo giá video cũng chỉ vào khoảng một nghìn đồng.

Thỉnh thoảng cũng có giá một nghìn rưỡi hai nghìn nhưng giá đó thường có rất nhiều yêu cầu, vả lại cũng ít gặp.

Lần này kim chủ vừa mở miệng liền cho ba nghìn đồng???

Làm xong đơn này ít nhất có thể làm biếng hơn nửa tháng trời!

Kiều Lương lập tức không còn buồn ngủ nữa: "Không thành vấn đề! Ngươi muốn video kiểu gì cứ nói."

Cứ có tiền thì mọi việc đều dễ nói.

Lữ Minh Lượng gửi đến một file, trong file đó có lời thuyết minh video do Bùi Khiêm viết.

"Thầy Kiều đây là lời thuyết minh video, yêu cầu là phải hoàn toàn dựa theo lời thuyết minh này để giải thích và chuẩn bị tài liệu, lộ mặt càng tốt mà không lộ cũng được. Tiền đề là không được thay đổi lời thuyết minh, những cái khác không hạn chế. Lát nữa ta sẽ gửi cho ngươi một số video quay màn hình trong game. "

Kiều Lương nhận file.

Sau khi xem xong, hắn chỉ có một cảm giác duy nhất.

Ngươi đang đùa ta hay đang chơi ta thế??

Lời thoại này chỉ nhìn qua đã khiến ta xấu hổ rồi, bảo ta đọc lên trong video?

Lại còn tốt nhất là nên lộ mặt???

Đây chẳng phải là hại ta mất hết danh dự hay sao?

Đã bảo là kiếm cơm nhưng ngươi lại muốn đạp đổ bát cơm của ta à!

Kiều Lương lập tức trả lời: "Không nhận nổi không nhận nổi, ngươi mời cao nhân khác đi. Tuy ta chỉ là một vlogger nghèo nhưng ta cũng có danh dự nhá!"

Hết chương 156.
Bình Luận (0)
Comment