Bên kia im lặng trong giây lát.
"Bốn nghìn thì sao?"
Moẹ nó...
Kiều Lương cảm thấy rất đau thương.
Coi người ta giàu tới mức nào nè, tăng giá mà chẳng khác gì công ty bình thường báo giá...
Nhưng tiền này khó kiếm quá đi.
“Ta có thể chơi thử game của các ngươi không?” Kiều Lương hỏi.
Lữ Minh Lượng: "Rất tiếc, game vẫn đang trong quá trình thử nghiệm, tạm thời chưa thể phát hành. Nhưng chúng ta có thể cung cấp rất nhiều video tư liệu, đủ để ngươi cắt ghép video."
Kiều Lương thấy hơi không nói nên lời.
Video tư liệu, lời thuyết minh kim chủ đều đã chuẩn bị đủ cả rồi.
Đây có vẻ là một công việc rất dễ dàng, lên bài chẳng cần phải động não, video không cần quá nhiều hiệu ứng, chỉ cần nhắm mắt nhắm mũi đọc bản thảo sau đó thêm video game rồi đăng nó lên là có thể kiếm được bốn nghìn đồng rồi.
Điểm nào cũng tốt, vấn đề duy nhất là hậu quả sau khi đăng video này lên.
Sợ rằng không chỉ đơn giản là bị chửi "kiếm tiền bẩn".
Đây chính là "kiếm tiền bẩn" thì đúng hơn!
Kiều Lương còn chưa nghĩ ra nên trả lời thế nào, đối phương đã gửi rất nhiều video tư liệu.
Tất cả đều là video tư liệu trong game "Người Chế Tác Game" nhưng là phiên bản không có thuyết minh.
Chủ yếu là do video cần được lồng tiếng mà không thể phát hai đoạn âm thanh cùng một lúc được, vì vậy Bùi Khiêm đã yêu cầu Lữ Minh Lượng xóa lời dẫn đi sau đó quay lại video tư liệu.
Kiều Lương nhấp vào đoạn video đầu tiên, đang chạy.
Đoạn video thứ hai vẫn đang chạy.
Đoạn thứ ba, đoạn thứ tư ...
Tất cả đều đang chạy!
Chỉ là chi tiết các phòng không giống nhau, vả lại cửa ra vào cũng khác, ý nghĩa cụ thể là gì Kiều Lương cũng không rõ lắm.
Trái lại đồ họa của game rất đẹp, rất tinh tế, phong cách tươi sáng.
Tóm lại, trông giống như một đống shit được đóng gói khá tinh xảo.
Kiều Lương suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "À xin hỏi ta có thể đăng video này lên “Bóc phốt game rác rưởi” được không?"
Sức hấp dẫn của bốn nghìn đồng vẫn rất lớn, lớn đến mức Kiều Lương có thể từ bỏ sự kiên định của mình ở một mức độ nhất định.
Tất nhiên, trắng trợn cho khán giả ăn cớt là tự đoạn tuyệt với xã hội nên chắc chắn là không được rồi.
Nhưng nếu nó được đăng trong chuyên mục "Bóc phốt game rác rưởi" thì vẫn còn đường xoay chuyển.
Dù rằng cần phải đọc theo lời thuyết mình của kim chủ suốt cả video, không thể bóc phốt gay gắt như mọi khi nhưng chỉ cần nó được đăng trên chuyên mục "Bóc phốt game rác rưởi", khán giả sẽ nghĩ rằng đây đều là đang mỉa mai, đang tạo hiệu ứng cho tiết mục.
Như vậy sẽ không bị mắng rồi!
Hơn nữa còn kiếm được tiền, một công đôi việc, tốt biết bao.
Lữ Minh Lượng nhanh chóng trả lời: "Xin lỗi, không được."
Phản ứng này nằm trong dự đoán của Kiều Lương vì rất nhiều kim chủ không hiểu rõ nội tình, nhìn thấy cái tên "Bóc phốt game rác rưởi" liền không muốn để game của mình xuất hiện trên đó, dù sao thì có ai muốn thừa nhận game của mình là game rác đâu?
Nhưng thực tế theo những gì Kiều Lương thấy thì "Bóc phốt game rác rưởi" mới là nền tảng vững chắc của hắn, mà "Đề cử game mới tháng này" chỉ là một công cụ cần mới dùng đến.
Lượt xem của "Bóc phốt game rác rưởi" cao gấp mười lần so với "Đề cử game mới tháng này", rất nhiều kim chủ vừa nhìn thấy cái tên "Bóc phốt game rác rưởi" liền bài xích nó nhưng họ hoàn toàn không biết series này có sức ảnh hưởng lớn đến mức nào.
Vì vậy Kiều Lương cần một ví dụ để thuyết phục kim chủ.
"Ta hiểu được sự lo lắng của ngươi nhưng ngươi cứ yên tâm, tầm ảnh hưởng của chuyên mục “Bóc phốt game rác rưởi” chắc chắn không chỉ cao gấp mười lần “Đề cử game mới tháng này”! Chắc chắn nó sẽ rất tốt cho game của ngươi."
"Ngươi có thể không tin, vậy đi, để ta lấy ví dụ cho ngươi nhé."
"Vài tháng trước, ta vô tình bóc phốt về một game độc lập nội địa có tên là "Con Đường Sa Mạc Cô Độc". Kết quả sau khi ta bóc phốt xong, vốn dĩ đó là một game đang chẳng ai quan tâm nay bỗng hot lên. Chỉ trong hai tuần, doanh thu đạt hơn hai trăm nghìn đồng!"
"Mà khoan, công ty đó tên là gì ấy nhỉ... Ngươi chờ một chút để ta kiểm tra lại."
Hắn đã làm rất nhiều video bóc phốt nên không thể nào nhớ hết tên của mấy công ty nhỏ làm game độc lập kiểu này được.
Kiều Lương mở nền tảng game chính thức lên để tìm kiếm, rất nhanh đã tìm thấy game đó.
Lại xem nhà sản xuất: Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
"Ừm?"
Kiều Lương cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Tên của kim chủ lần này là gì ấy nhỉ?
Chuyển qua nhật ký trò chuyện.
Không phải là Đằng Đạt hay sao?!
Kiều Lương lại xem lại các game khác của công ty này, còn có "Quỷ Tướng" và "Pháo Đài Trên Biển".
Kiều Lương ngu luôn.
Tất nhiên hắn đã từng nghe nói về "Quỷ Tướng" và "Pháo Đài Trên Biển" nhưng trọng tâm thường ngày của hắn chủ yếu là các game một người chơi, vậy nên hắn không nghiên cứu về hai game này cũng chẳng quan tâm công ty sản xuất của chúng là gì.
Giờ hắn phát hiện ra rồi, thực sự là Đằng Đạt!
Cách đây vài tháng, công ty nhỏ này chỉ có thể sản xuất game độc lập, giờ nó đã chuyển mình thành kim chủ rồi!
Này, kịch bản này không đúng cho lắm!
Kiều Lương vội vàng muốn thu hồi tin nhắn nhưng phát hiện đã quá thời hạn rồi, không thể thu hồi được nữa rồi.
Kiều Lương: "..."
XẤU HỔ, XẤU HỔ viết hoa!
Vội vàng cứu vãn tình hình.
Kiều Lương lại nói: "Đúng vậy, đó là tác phẩm của quý công ty! Không ngờ ta và quý công ty lại từng hợp tác thành công đến vậy!"
"Nếu đã vậy, quý công ty phải hiểu rất rõ tầm ảnh hưởng của chuyên mục “Bóc phốt game rác rưởi” chứ. Video được đăng lên chuyên mục này, hiệu ứng quảng bá chắc chắn sẽ rất tốt!"
Rất nhanh, Lữ Minh Lượng trả lời lại.
"Thì ra ngươi và tổng giám đốc Bùi của chúng ta đã từng hợp tác rồi sao? Vậy thì tốt quá!"
"Chờ một chút, ta sẽ hỏi ý kiến của tổng giám đốc Bùi."
Tổng giám đốc Bùi?
Có vẻ là ông chủ của Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
Lẽ nào... hắn chính là nhà sản xuất của "Con Đường Sa Mạc Cô Độc"?
Hừm... rất có khả năng đó!