Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1590 - Chương 1590. Bảy Lần Bắt Bảy Lần Thả Của Tổng Giám Đốc Bùi  (2)

Chương 1590. Bảy lần bắt bảy lần thả của tổng giám đốc Bùi  (2)
Chương 1590. Bảy lần bắt bảy lần thả của tổng giám đốc Bùi  (2)

“Tổng giám đốc Bùi hiển nhiên vô cùng rõ mục tiêu của Mạnh Sướng, nhưng cũng vẫn hết sức kiên nhẫn chơi trò chơi này với hắn.”

“Lúc phát hiện động cơ của Mạnh Sướng không đúng đắn, tổng giám đốc Bùi lập tức cảnh cáo hắn; lúc Mạnh Sướng muốn rút lui, tổng giám đốc Bùi cho hắn một tia hy vọng; mà lúc Mạnh Sướng sắp thành công, tổng giám đốc Bùi lại rút củi dưới đáy nồi, khiến hy vọng của hắn hoàn toàn tan vỡ.”

“Cuối cùng vững vàng đè dưới Ngũ Chỉ Sơn, làm hắn không vươn mình lên được.”

“Xem tới đây có thể sẽ có người sẽ cảm thấy nghi hoặc: Tổng giám đốc Bùi và Mạnh Sướng có thù riêng gì sao? Cho dù Mạnh Sướng có hiềm nghi gạt tiền từ chỗ tổng giám đốc Bùi, chỉ cần tổng giám đốc Bùi không cho hắn tiền thì không phải tốt rồi sao? Cần gì phải phí nhiều công sức như vậy?”

“Đây chính là chỗ tổng giám đốc Bùi khác với tất cả mọi người.”

Xem tới đây, Tề Nghiên không cầm nổi lòng gật đầu.

Trước khi nhìn thấy bài viết này, quả thực nàng không biết giữa Cô Gái Mì Lạnh và tổng giám đốc Bùi có quan hệ phức tạp như vậy.

Tuy rằng Tề Nghiên vẫn phụ trách công việc marketing của Cô Gái Mì Lạnh, nhưng lại không xem nhiều công việc phương diện khác, về cơ bản chỉ thực hiện nhiệm vụ Mạnh Sướng bố trí.

Tề Nghiên đã từng tràn đầy nhiệt tình làm việc, cũng là vì tin tưởng cái bánh Mạnh Sướng vẽ ra, cho rằng Mạnh Sướng thật sự có thể làm cho Cô Gái Mì Lạnh trở thành xí nghiệp dẫn đầu ngành thức ăn nhanh kiểu Trung, cho tất cả công nhân một tương lai cực kỳ sáng lạn.

Nhưng hiện tại xem ra, bản thân thực sự quá ngây thơ.

Mạnh Sướng hiển nhiên chưa từng suy xét đến tương lai của Cô Gái Mì Lạnh và những nhân viên này, trong lòng hắn từ đầu tới cuối đều chỉ có mình hắn.

Bài viết này miêu tả cực kỳ tỉ mỉ cuộc đấu trí giữa tổng giám đốc Bùi và Mạnh Sướng, thoạt nhìn độ tin cậy rất cao. Nhưng vấn đề mấu chốt nhất giống như tác giả từng nói, tổng giám đốc Bùi bận rộn như thế, cần gì phải chơi với Mạnh Sướng chứ?

Quả thực có hiệu quả tuyệt diệu như bảy lần bắt bảy lần thả trong Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Có lẽ bản thân Mạnh Sướng cũng không nghĩ ra, vì sao tổng giám đốc Bùi phải nhằm vào mình như vậy.

Rất có thể Mạnh Sướng vì cảm thấy tổng giám đốc Bùi không có thời gian, cũng không đáng vì mấy chục triệu này mà tính toán chi li với mình, cho nên mới làm con khỉ bị đè dưới Ngũ Chỉ Sơn.

Chuyện Mạnh Sướng nghĩ không phải nhảy ra khỏi Ngũ Chỉ Sơn, mà là chuồn ra từ giữa ngón tay của Ngũ Chỉ Sơn, chẳng qua không ngờ rằng Ngũ Chỉ Sơn của tổng giám đốc Bùi tuy thưa nhưng khó lọt.

Đoạn cuối cùng của bài viết, cặn kẽ phân tích dụng ý trong hành động này của tổng giám đốc Bùi.

“Chúng ta hãy suy nghĩ một vấn đề: Nếu tổng giám đốc Bùi không đầu tư cho Mạnh Sướng thì sẽ thế nào? Mạnh Sướng sẽ từ bỏ kế hoạch của hắn sao? Rõ ràng là sẽ không.”

“Mạnh Sướng chỉ sẽ cho rằng thời cơ chưa chín muồi, tạm thời gác lại toàn bộ phương án. Hắn sẽ tiếp tục tích lũy kinh nghiệm và lý lịch, chờ đợi một cơ hội. Như vậy, nhà đầu tư kế tiếp còn có thể có trí tuệ và năng lực như tổng giám đốc Bùi sao? Sợ rằng là không có.”

“Đến lúc ấy, kế hoạch của Mạnh Sướng sẽ thuận lợi thực hiện, hắn sẽ thành công rút tiền rời sân, để lại lông gà đầy đất, được cả danh và lợi, lắc mình biến hóa trở thành nhà xí nghiệp và người lập nghiệp ưu tú.”

“Hiển nhiên, tổng giám đốc Bùi không hy vọng nhìn thấy cảnh này xảy ra, thế nên, hắn mới dành ra chút thời gian từ trăm công nghìn việc, muốn triệt để cắt đứt khả năng này.”

“Trên đường gặp phải mãnh thú, mặc kệ quả thật có thể bo bo giữ mình, nhưng cũng không thể ngăn cản mãnh thú hung bạo làm bị thương người khác; sau khi hàng phục mãnh thú thì đeo thêm gông xiềng, đây mới là hành động của tướng!”

“Hành động này của tổng giám đốc Bùi, có thể nói là một hòn đá bắn hạ ba con chim, một mũi tên bắn trúng ba đích.”

“Thứ nhất, khiến Mạnh Sướng thành người phải thi hành án, danh dự mất sạch, sau khi Cô Gái Mì Lạnh thất bại hắn muốn đông sơn tái khởi khó như lên trời, cũng đề phòng hắn lại đi gây hoạ cho người khác.”

“Thứ hai, lập lại trật tự, giúp Cô Gái Mì Lạnh đi vào quỹ đạo, thông qua so sánh trước sau làm gương cho mọi người, giải thích một đạo lý: Lập doanh nghiệp, chỉ dựa vào marketing là vô dụng, mấu chốt vẫn phải làm đến nơi đến chốn.”

“Thứ ba, hành động này cũng đang cảnh cáo tất cả những người tâm thuật bất chính, muốn lừa tiền lập nghiệp từ đầu tư Viên Mộng: chỉ cần ngươi nghiêm túc kinh doanh, lỗ tiền cũng không sao; nhưng nếu như từ lúc mới bắt đầu ngươi đã có động cơ không đúng, như vậy Mạnh Sướng chính là vết xe đổ của ngươi!”

“Bởi vậy cũng có thể thấy được thái độ của tổng giám đốc Bùi với loại người như Mạnh Sướng.”

“Tất cả hành động của Mạnh Sướng, đều nằm trong phạm vi pháp luật cho phép. Hắn không làm giả sổ sách, không trốn thuế lậu thuế, nhìn từ hành động, tất cả đều là kinh doanh hợp pháp.”

“Người người đều hận không thể băm vằm tên lừa đảo này thành nghìn mảnh, nhưng quốc gia của chúng ta dù sao cũng là một quốc gia pháp trị, tình, lý, pháp vẫn phải phân chia rõ ràng. Bất cứ ai đều không thể thay pháp luật thực hiện chính nghĩa, như vậy quá mức tự đại, cũng quá mức vượt quyền.”

“Nếu như Mạnh Sướng vi phạm pháp luật, tất nhiên sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Mà vấn đề của hắn chỉ là chuyện thương mại, như vậy dùng biện pháp về thương mại để giải quyết mới là thích hợp nhất.”

“Có người nói sau khi Mạnh Sướng cùng đường mạt lộ, tổng giám đốc Bùi cho hắn một công việc. Rõ ràng, đây không phải động lòng trắc ẩn, mà là có tính toán khác.”

“Tại đây, người viết mạnh dạn dự đoán, tổng giám đốc Bùi sẽ dùng thủ đoạn thương mại làm Mạnh Sướng đau khổ, tình huống bây giờ chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.”

“Còn về tương lai Mạnh Sướng rốt cuộc sẽ phải đi con đường nào, là ân hận, cam chịu, hay là nhiều lần trải qua trắc trở, hoàn toàn tỉnh ngộ? Số phận nắm giữ trong tay chính hắn.”

Hết chương 1590.
Bình Luận (0)
Comment