Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1589 - Chương 1589. Bảy Lần Bắt Bảy Lần Thả Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 1589. Bảy lần bắt bảy lần thả của tổng giám đốc Bùi
Chương 1589. Bảy lần bắt bảy lần thả của tổng giám đốc Bùi

“Trong buổi họp báo với tất cả những nhà đầu tư, giám đốc Mã của Đằng Đạt hỏi ra hai vấn đề đánh thẳng vào tâm trí ngay tại chỗ: Mì lạnh nướng có ngon không? Cái gọi là ‘đa duy tụ biến’ là có ý gì?”

“Hai vấn đề này trực tiếp đánh thẳng vào chỗ thiếu sót của Mạnh Sướng, chẳng khác gì làm rõ hai mối hoạ ngầm to lớn của Cô Gái Mì Lạnh ngay trước mặt tất cả nhà đầu tư: Mùi vị kém, marketing quá mức.”

“Hiển nhiên, giám đốc Mã giúp tổng giám đốc Bùi truyền lời vì hai mục đích: Một là nhắc nhở những nhà đầu tư mạo hiểm của Cô Gái Mì Lạnh, hai là nhắc nhở Mạnh Sướng, Cô Gái Mì Lạnh của bây giờ chỉ là lâu đài trên cát, thể nào cũng sẽ thất bại, hiện tại thay đổi vẫn còn kịp.”

“Đáng tiếc là, Mạnh Sướng hăng hái không hề ý thức được tính nghiêm trọng của lần cảnh cáo này, vẫn cứ cố chấp đi theo kịch bản của mình.”

“Nhưng hắn lại không biết, kịch bản hắn đi không phải là kịch bản hắn nghĩ sẵn, mà là kịch bản tổng giám đốc Bùi sắp xếp sẵn cho hắn.”

“Chất vấn của giám đốc Mã trên buổi họp báo, đã đánh một đòn cảnh cáo cho Mạnh Sướng. Hắn chỉ có thể đập hết toàn bộ tiền lên Cô Gái Mì Lạnh, dùng marketing, độ hot và báo cáo tài chính tuyệt đẹp một lần nữa đổi lấy sự tín nhiệm của những nhà đầu tư.”

“Nhưng quá trình này không hề thuận lợi, bởi vì cây đinh giám đốc Mã đóng xuống trong buổi công bố vẫn đang nhói lên trong lòng những nhà đầu tư. Số tiền mà Mạnh Sướng có thể lấy được đều có chứa nội dung như thỏa thuận VAM, điều khoản mua lại hà khắc, Mạnh Sướng vẫn thiếu chip đánh bạc để mặc cả với những nhà đầu tư.”

“Vào lúc này, Mạnh Sướng rơi vào trạng thái rối rắm. Hắn biết, trạng thái của Cô Gái Mì Lạnh bây giờ còn kém rất xa so với mình muốn, nếu như bây giờ lấy những đồng tiền phỏng tay này, nhất định sẽ xảy ra vấn đề lớn.”

“Đối với Mạnh Sướng mà nói, lúc này từ bỏ vẫn không tính là quá muộn.”

“Nhưng ngay lúc này, tổng giám đốc Bùi lại lần nữa vươn tay giúp đỡ, đầu tư thêm sáu triệu. Điều này làm cho Mạnh Sướng nhìn thấy được chip đánh bạc để mặc cả với những nhà đầu tư khác, lần nữa dấy lên tự tin.”

“Nhưng sau chuyện này, chiêu này của tổng giám đốc Bùi nên tính là ‘lạt mềm buộc chặt’, nếu như không có khoản đầu tư thêm này, có lẽ kết cục của Cô Gái Mì Lạnh chính là phù dung sớm nở tối tàn, lặng yên không tiếng động biến mất không dấu vết, Mạnh Sướng tuy lập nghiệp thất bại nhưng không có nợ nần, hai triệu tổng giám đốc Bùi đầu tư lúc mới đầu nhất trôi theo dòng nước.”

“Nhưng sự thật đã chứng minh, tiền của tổng giám đốc Bùi nhìn thì dễ lấy, trên thực tế lại không hề dễ lấy.”

“Mạnh Sướng tràn đầy tự tin triển khai hoạt động marketing càng thêm hoành tráng, sự dứt khoát của hắn khiến những nhà đầu tư đang chờ đợi phải lung lay dao động. Những nhà đầu tư sợ bỏ qua tuyến xe Cô Gái Mì Lạnh này, đã suy xét xóa bỏ những điều kiện hà khắc. Tâm lý hai bên, dần dần đảo ngược.”

“Mạnh Sướng cảm nhận được, khoảng cách đến mục tiêu của mình còn thiếu một bước, chỉ thiếu một bước là tới cửa. Thế là, hắn cầm báo cáo tài chính dày công chuẩn bị sẵn đi tới Kinh Châu, muốn lấy được khoản tiền cuối cùng từ chỗ tổng giám đốc Bùi.”

“Chỉ cần số tiền đó đúng chỗ, nhà đầu tư khác cũng dồn dập đầu tư theo, định giá của Cô Gái Mì Lạnh sẽ đạt đến một độ cao trước đó chưa từng có, Mạnh Sướng có thể có rất nhiều lựa chọn, ví dụ bán cho trùm ăn uống như Toàn Dân Bình Luận, ung dung thoát thân.”

“Song, tổng giám đốc Bùi xem xong báo cáo tài chính của Mạnh Sướng, chỉ đáp lại một tiếng cười khẩy. Điều khiến Mạnh Sướng không kịp ứng phó là, tổng giám đốc Bùi lập tức bán tất cả cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh trong tay, thậm chí không tiếc giá rẻ bán tháo, khiến định giá của Cô Gái Mì Lạnh tuột dốc không phanh!”

“Khoảng cách một bước của Mạnh Sướng, lại cách biệt một trời một vực.”

“Sau đó, hành động của Mạnh Sướng hoàn toàn bị tổng giám đốc Bùi nắm giữ. Nhìn thấy Cô Gái Mì Lạnh sắp không chịu được nữa, tổng giám đốc Bùi bèn nhấc tay đầu tư nhỏ vào hai triệu; nhìn thấy tình hình của Cô Gái Mì Lạnh từ từ chuyển biến tốt, hắn sẽ bán hết cổ phần.”

“Mạnh Sướng rơi vào trạng thái của con bạc, chip đánh bạc trên bàn đã quá nhiều, hắn không muốn từ bỏ, bởi vì từ bỏ sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Dường như bình minh thắng lợi đang ở trước mắt, nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào, lại vẫn thiếu một đoạn lớn…”

“Trước khi khiến Mạnh Sướng hoàn toàn mất hết hy vọng, tổng giám đốc Bùi lại giữ lại cho hắn tia hy vọng cuối cùng. Thế là Mạnh Sướng, người luôn giữ đầu đầu óc tỉnh táo, cuối cùng cũng thả lỏng. Sau khi rối rắm hồi lâu, hắn nhận lấy một phần đầu tư có trách nhiệm chung và liên đới, cuối cùng Cô Gái Mì Lạnh kết thúc trong thảm hại, Mạnh Sướng gánh nợ mấy chục triệu lại khó trở mình.”

“Nhìn chung, Cô Gái Mì Lạnh từ lúc sáng lập đến lúc thất bại, toàn bộ quá trình không khó phát hiện ra rằng mục tiêu của Mạnh Sướng thực ra trước sau như một. Chúng ta không cách nào đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, nhưng nhìn từ hành động hắn áp dụng thực tế, rõ ràng hắn không hề giống như lời bản thân nói, muốn xây dựng một nhãn hiệu thức ăn nhanh của chính người trong nước, người viết nghi ngờ một cách hợp lý, những gì hắn làm lúc mới bắt đầu là vì đẩy cao định giá, rút tiền rời sân.”

“Chỉ có điều mánh khoé này được Mạnh Sướng sử dụng cực kỳ thành thạo, tài ăn nói của hắn lại quá tốt, do đó thành công gạt qua mắt nhà đầu tư. Hoặc là, có một vài nhà đầu tư biết ý nghĩ của Mạnh Sướng, nhưng cũng vẫn đầu tư tiền, vì mang một loại tâm lý may mắn, cảm giác mình sẽ không là một gậy cuối cùng trong trò đánh trống truyền hoa.”

“Nhưng Mạnh Sướng vẫn triệt để thất bại. Hắn giống như con khỉ kiêu căng khó thuần, tự cho rằng bản thân có bảy mươi hai phép thần thông, hỏa nhãn kim tinh, một cú lộn mười vạn tám nghìn dặm, muốn sau khi đại náo Thiên Cung thì toàn thân trở ra. Nhưng hắn lại chưa từng nghĩ đến, tổng giám đốc Bùi trước sau vẫn chú ý đến hắn, cho dù Mạnh Sướng cố gắng thế nào, đều chưa từng chạy ra khỏi Ngũ Chỉ Sơn của tổng giám đốc Bùi!”









Hết chương 1589.
Bình Luận (0)
Comment