Đã vậy, cố ý không làm nhiều cảnh thật như thế, khoang thuyền, phông xanh, cảnh chiến trường thật đều dùng kỹ xảo, có thể đảm bảo hiệu quả lớn nhất.
Ngoài ra, Lộ Tri Diêu còn lờ mờ cảm thấy bộ điện nảy này và cách chơi của game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” có rất nhiều chỗ liên quan đến nhau.
Nhưng bản thân Lộ Tri Diêu không phải người chơi game cứng cựa, hiểu nửa vời về game thôi, càng không rõ về game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” này, nên cũng chỉ có thể đợi game bán, điện ảnh lên sóng mới có thể làm rõ mối quan hệ giữa nó.
Xem xong đoạn kịch bản cuối cùng, Lộ Tri Diêu càng xác định mình đã hiểu đúng về bộ phim này rồi.
Nghĩ cũng phải, phim của tổng giám đốc Bùi có thể có vấn đề sao? Chắc chắn bộ nào cũng là kinh điển!
Nếu nói “Ngày Mai Tươi Đẹp” trước đó là một bộ có lớp vỏ là khoa học viễn tưởng, bên trong là phản ánh cuộc sống, xã hội, thế thì “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” chính là một bộ khoa học viễn tưởng hàng thật giá thật.
Với lại, bộ khoa học viễn tưởng này lại đưa ra yêu cầu cao hơn đối với diễn xuất của Lộ Tri Diêu. Nếu có thể diễn tốt, chắc chắn Lộ Tri Diêu sẽ tiến thêm một bước trên con đường trở thành ảnh đế!
Nghĩ đến đây, Lộ Tri Diêu cảm thấy tràn đầy năng lượng, tiếp tục tập diễn với gương.
…
Thứ hai, ngày 6 tháng 2.
Sau Bùi Khiêm thức dậy thì ăn sáng, ngồi xe đến Palpitation Hotel.
Hôm nay là Tết Nguyên tiêu, nhưng Tết Nguyên tiêu không phải là ngày nghỉ trong luật, nên không nghỉ. Nhưng Bùi Khiêm đặc biệt dặn Takeaway Netfish phải thêm đồ Nguyên tiêu vào bữa ăn của nhân viên, cũng tính là một kiểu quà đặc biệt.
Hôm nay Bùi Khiêm đi Palpitation Hotel, là có chuyện lớn muốn giao cho Trần Khang Thác.
Palpitation Hotel hoàn thành tầm tháng bảy năm ngoái, có ba dự án Chạy Trốn Tuyệt Cảnh, Nhà Ma Ác Mộng và Khủng Khiếp Cuối Cùng.
Sau khi khai trương, bọn giám đốc Lý tuyên truyền ở Kinh Châu và tỉnh Hán Đông, Trương Vọng tuyên truyền qua bốt điện thoại công cộng khắp cả nước, tuyên truyền qua video của các vlogger, mà sau khi “cách sống của tổng giám đốc Bùi” hot lên, cũng có rất nhiều người ùa đến Kinh Châu, đến khiêu chiến dự án kích thích này.
Tóm lại, làm nhà ma, Palpitation Hotel đã có danh khắp cả nước rồi. Khi Kinh Châu và tỉnh Hán Đông đều nhắc đến nhà ma, phản ứng đầu tiên của mọi người là Palpitation Hotel, cũng có nhiều người từ thành phố khách chạy đến trải nghiệm.
Nhưng nửa năm trôi qua, lượt khách đến Palpitation Hotel đã giảm rồi, mà vẫn còn một khoảng rất xa mới thu hồi vốn đầu tư xây dựng ban đầu.
Mà nguyên nhân cơ bản nhất vẫn là không có hiệu ứng đám đông.
Công viên giải trí lớn có mười mấy, mấy chục dự án, không chỉ có nhà ma mà còn có tàu lượn siêu tốc, búa khổng lồ tương đối kích thích, còn có dự án nhẹ nhàng, hợp với trẻ em như đu quay thú nhún.
Công viên giải trí cỡ lớn thế này hợp với già lẫn trẻ, với lại đi một lần có thể chơi nhiều trò, thu hút nhiều khách hơn.
Tuy dự án của Palpitation Hotel chơi rất vui, mà so với dự án nhà ma khác cũng có khả năng nhất định, người thích kinh dị cùng lắm đi ba bốn lần cũng chán, sẽ không đến mỗi ngày.
Nên đương nhiên độ hot cũng sẽ giảm.
Bùi Khiêm cảm thấy đây là hiện tượng tốt.
Sau khi khai trương nửa năm nhìn lại dự án Palpitation Hotel này, tuy bây giờ có thể kiếm được tiền, nhưng muốn thu hồi vốn ban đầu vẫn còn xa vời lắm, có thể mấy năm nữa, mười mấy năm, thậm chí lâu hơn.
Bây giờ tiền hệ thống trong tay Bùi Khiêm ngày càng nhiều, có thể tiếp tục xây dựng và đốt tiền mạnh tay vào Palpitation Hotel.
…
Bùi Khiêm đến phòng làm việc khu vực Palpitation Hotel, thấy Trần Khang Thác và Hác Quỳnh.
Bây giờ là sáng thứ hai, du khách ở khu vực cả Palpitation Hotel không nhiều, Trần Khang Thác và Hác Quỳnh ở trong văn phòng, xử lý vài việc thường ngày.
Sau khi thành người phụ trách của Palpitation Hotel, Trần Khang Thác cũng không phải ngày nào cũng ở trong nhà ma, ngoài việc vận hành duy trì Palpitation Hotel, xử lý vài việc đột xuất ra, chủ yếu hắn dồn hết sức vào việc tiếp tục nâng cao trải nghiệm khách hàng.
Tuy tiến độ hoàn thành của ba dự án đều đã rất cao rồi, nhưng có vài chi tiết vẫn còn có thể cải thiện, vài kiến trúc, trang trí bên trong cũng có thể nâng cấp.
Cả ngày Trần Khang Thác đều ở trong Palpitation Hotel, quen thuộc nơi này như nhà mình, lúc rảnh thì đưa ra vài phương án bổ sung chỉnh sửa.
Nên đến bây giờ, Palpitation Hotel mang đến cho khách hàng trải nghiệm tốt hơn lúc mới ra mắt nhiều.
Thấy tổng giám đốc Bùi, hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh đều hơi kích động.
Tổng giám đốc Bùi không quên chúng ta!
Từ khi Palpitation Hotel chính thức đi vào hoạt động đến giờ, nửa năm rồi tổng giám đốc Bùi chưa đến. Nếu không phải nơi này được đầu tư nhiều, suýt nữa Trần Khang Thác và Hác Quỳnh tưởng mình là con ghẻ của tổng giám đốc Bùi.
Cuối cùng giờ tổng giám đốc Bùi đến rồi, rõ ràng là có nhiệm vụ mới rồi!
Bùi Khiêm ngồi xuống sofa trong văn phòng, uống hợp trà rồi cũng không vòng vo nữa mà vào vấn đề chính luôn.
“Hôm nay đến cũng không có vấn đề gì đặc biệt, có sắp xếp mới cho các ngươi.”
“Đầu tư cho các ngươi một trăm triệu, thời gian một năm, làm một dự án mới cho Palpitation Hotel.”
Hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh thoáng sững sờ.
Gì vậy trời?
Vốn 100 triệu?
Hai người hoang mang hết sức.
Vì trước giờ tập đoàn Đằng Đạt đầu tư vốn vào Palpitation Hotel, cũng tầm năm sáu chục nghìn thôi, vói lại còn làm ba dự án nữa!
Ba dự án Chạy Trốn Tuyệt Cảnh, Nhà Ma Ác Mộng, Khủng Khiếp Cuối Cùng này, bao gồm mê cung Hoàng Kim trong khuôn viên, quán cà phê hầu gái đều dùng nơi có sẵn, nên chủ yếu là thay đổi trong xưởng, dàn cảnh.
Mấy chục triệu đủ để làm ra hiệu quả khủng bố đỉnh của chóp rồi.
Đối với hỗ trợ quanh ba dự án là tiền của mấy người giám đốc Lý chi.
Trước đó ba dự án tiêu năm sáu chục triệu, bây giờ một dự án phải tiêu một trăm triệu?
Chi phí và thời gian của dự án lần này cao hơn ba dự án trước nhiều!
Đây là dự án gì?