Mạnh Sướng không biết làm sao, chỉ đành lập tức đưa cho tổng giám đốc Bùi xem.
Bùi Khiêm lại tỏ vẻ không có hứng thú: “Ngươi cứ đưa thẳng qua cho lão Mã, ta sẽ không xem.”
Thế nhưng sau khi suy nghĩ lại, hắn lại nói: “Thôi bỏ đi, đến cũng đến rồi, ta cứ xem một chút vậy.”
Mạnh Sướng lập tức bước tới, đưa máy tính bảng trong tay qua.
Bùi Khiêm ấn vào xem video.
…
Đoạn video tuyên truyền này không dài lắm, chỉ khoảng ba phút đồng hồ, hơn nữa hầu hết đều là những cảnh thường gặp trong cuộc sống, nhân vật cũng ít nên chỉ mất một tuần là đã quay xong.
Phần mở đầu của video tuyên truyền là khu ký túc xá của một trường đại học.
Trong video có hai học, một người đầu tóc bù xù trông rất bơ phờ, còn người kia thì đeo kính và trông tràn đầy sức sống hơn nhiều.
Ngoại hình của bọn họ làm nổi bật hai thân phận: một học sinh kém và một học sinh giỏi.
Cảnh đầu tiên, ban đêm trong ký túc xá, học sinh kém đeo tai nghe, vừa ăn trái cây vừa xem livestream game, thỉnh thoảng lại cười ha ha; còn học sinh giỏi cũng đang đeo tai nghe, nghiêm tục đọc sách và học bài dưới ánh đèn bàn.
Cảnh thứ hai, buổi tối tắt đèn, học sinh kèm nằm trên giường dùng điện thoại xem livestream, thậm chí còn tặng một số món quà cho cho em gái trong hình dạng nhân vật anime; còn học sinh giỏi lại lập tức lên giường đi ngủ, đồng thời đặt đồng hồ báo thức cho sáng mai.
Cảnh thứ ba, học sinh kém ngủ đến gần trưa mới dậy, gọi đồ ăn ngoài rồi tiếp tục mở máy tính xem livestream, thế nhưng bởi vì buổi trưa không có nhiều streamer livestream, hắn lượn qua mấy phòng livestream mới tìm được một phòng tương đối vừa ý, thế là vừa ăn đồ ăn ngoài vừa xem; còn học sinh giỏi lúc này đang ở trong thư viện nghiêm túc đọc sách, ôn luyện, chuẩn bị cho kỳ thi.
Cảnh thứ tư, cả hai đều đã tốt nghiệp, kiếm được công việc cho riêng mình. Học sinh kém trở thành một nhân viên công ty bình thường, thường xuyên lười biếng trong giờ làm việc, lén lút xem livestream; còn học sinh giỏi lại nỗ lực làm việc trong công ty, tận dụng tốt mỗi phút mỗi giây của mình.
Cảnh thứ năm, học sinh kém bị công ty sa thải vì có thành tích không tốt, đứng trước cửa công ty với vẻ mặt hoang mang và đau khổ, nhưng trên xe buýt trở về nhà, hắn vẫn mở livestream ra xem theo thói quen; mà khi ống kính chuyển cảnh, học sinh giỏi lại trở thành quản lý được tuyển thẳng của cùng một công ty với học sinh kém, đang được ban lãnh đạo cao nhất của công ty chào đón nồng nhiệt trong phòng họp…
Cuối cùng, trên màn hình xuất hiện logo của Tuwei Live, hơn nữa còn kèm theo một dòng khẩu hiệu: “Tất cả mọi người đều có thời gian như nhau, khác biệt nằm ở cách mà ngươi sắp xếp nó.”
…
Đoạn video tuyên truyền này có chút thay đổi so với phương án ban đầu của Mạnh Sướng, thế nhưng ảnh hưởng không đáng kể.
Ban đầu Mạnh Sướng dự định sắp xếp bốn vai diễn trong video tuyên truyền là hai sinh viên đại học và hai nhân viên văn phòng, thế nhưng sau khi nghĩ lại thì thấy không cần thiết, do đó hắn dứt khoát chỉ lựa chọn hai người, cuối cùng hoàn thành đoạn video tuyên truyền xoay quanh thời sinh viên và đi làm của bọn họ.
Làm như vậy, đoạn video tuyên truyền sẽ có tính liên tục tốt hơn, song tính mỉa mai cũng nặng nề hơn.
Mạnh Sướng cảm thấy cực kỳ thấp thỏm.
Liệu rằng đoạn video tuyên truyền này có quá lộ liễu trắng trợn hay không?
Tổng giám đốc Bùi sẽ không trở mặt chứ?
Thế nhưng, Mạnh Sướng lại thấy tổng giám đốc Bùi khẽ gật đầu: “Được, phương án tuyên truyền lần này tốt hơn nhiều so với áp phích tuyên truyền mà ngươi làm trước đó! Xem ra ngươi cũng đã dần tìm ra được cảm giác, nhớ tiếp tục phát huy!”
Mạnh Sướng không ngờ rằng mình sẽ được tổng giám đốc Bùi khen ngợi nhờ một phương án tuyên truyền như vậy!
Cảnh tượng này thực sự có chút kỳ lạ, thậm chí còn khiến Mạnh Sướng cảm thấy không chân thực.
Hiển nhiên đoạn video quảng cáo này đang bôi nhọ toàn bộ ngành công nghiệp livestream.
Là một hình thức giải trí mới mẻ, livestream quả thực đã mang lại niềm vui cho rất nhiều người, thế nhưng nếu chìm đắm trong livestream thì cũng sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, phá hủy công cuộc học tập và sự nghiệp.
Đương nhiên, tất cả các hạng mục giải trí đều là như vậy. Bất kể là xem tivi, đọc tiểu thuyết, chơi game, xem livestream hay lướt video, sử dụng một cách hợp lý thì sẽ là thả lỏng tinh thần, sử dụng quá mức thì sẽ là lãng phí cuộc đời.
Tuy nhiên, bất cứ hình thức giải trí lành mạnh nào cũng đều có ý nghĩa của riêng nó, ít nhất cũng có thể giúp thả lỏng tinh thần, giảm áp lực.
Mà ngoài việc giải tỏa stress ra, xem livestream còn có thể giúp người xem nhìn thấy những góc độ khác của thế giới, cũng có thể mang lại tác dụng mở mang tầm mắt.
Những nền tảng livestream khác về cơ bản đều sẽ nỗ lực thể hiện khía cạnh này khi quay video tuyên truyền, tức là khai thác triệt để ý nghĩa tức cực của việc xem livestream, để lại ấn tượng tốt về nền tảng livestream của bọn họ trong tâm trí khán giả.
Thế nhưng đoạn video tuyên truyền này của Mạnh Sướng lại phóng đại mối nguy hại của của việc nghiện xem livestream thông qua sự so sánh trần trụi giữa hai người, bóc trần sự thật một cách đau đớn.
Số phận của hai người này có sự khác biệt thực sự là do livestream sao?
Cũng chưa chắc.
Học sinh kém vốn thiếu khả năng tự kiềm chế bản thân, dù không xem livestream, bọn họ cũng sẽ lướt web hoặc chơi game, nói chung là luôn có cách để giết thời gian của chính mình. Bởi vậy, nếu thay thế livestream trong video tuyên truyền thành một hình thức giải trí khác thì cũng sẽ tạo ra quá nhiều sự bất hợp lý.
Do đó, bản thân đoạn video tuyên truyền này đã có chút không công bằng.
Sau khi hoàn thành kịch bản, tất cả mọi người đều đã có thể nhìn ra vấn đề này, mà bây giờ sau khi quay xong, vấn đề này lại càng trở nên rõ ràng hơn.
Nhưng điều kỳ lạ ở đây chính là, những người trẻ tuổi của bộ phận quảng cáo và tiếp thị lại không hề nghi ngờ gì, hoàn thành việc quay video quảng cáo với hiệu suất cực kỳ cao; mà tổng giám đốc Bùi cũng không đặt ra bất kỳ câu hỏi nào, trái lại còn khen ngợi Mạnh Sướng!