Trong lúc nhất thời, thậm chí Mạnh Sướng còn tưởng rằng mọi người đang chơi khăm hắn, khiến hắn sinh ra một cảm giác hoang đường rằng “rốt cuộc là ta điên hay là cả thế giới này điên rồi”.
Bởi vậy, tuy rằng tổng giám đốc Bùi khen hắn, thế nhưng hắn lại không biết nên phản ứng lại như thế nào, sững sờ tại chỗ, không nói lên lời.
Bùi Khiêm cũng không nói thêm gì, hắn cảm thấy đoạn video tuyên truyền này không tệ.
Một mặt, nó mang tính giáo dục cao, nhắc nhở mọi người đừng đắm chìm vào livestream mà hãy làm những việc có ý nghĩa hơn, có trách nhiệm với cuộc sống của mình hơn; mặt khác, nó làm chùn bước và nản lòng người dùng mục tiêu của Tuwei Live.
Khá hoàn hảo!
Bùi Khiêm đưa máy tính bảng lại cho Mạnh Sướng: “Ngươi đưa video này cho lão Mã xem, nói rằng ta đã gạt đầu rồi, cứ sử dụng bản này đi.”
Mạnh Sướng với vẻ mặt hoang mang cầm theo máy tính bảng rời khỏi trụ sở của Đằng Đạt, sau đó lái xe đến bộ phận Tuwei Live.
Tòa nhà văn phòng của Tuwei Live chính là nơi Mã Dương đã livestream bán hàng trước đây, chẳng qua sau khi quyết định thành lập Tuwei Live, Mã Dương đã thuê thêm địa điểm và tuyển dụng thêm một số chuyên gia trong ngành. Hiện tại, việc phát triển app đang được tiến hành rất phô trương, các công việc chuẩn bị khác nhau cũng đang được tiến hành đồng bộ.
Nhìn giám đốc Mã đang chơi với máy nâng thông minh hoàn toàn tự động tại chỗ làm việc, Mạnh Sướng lại thấy hơi sợ hãi.
Trong mắt hắn, giám đốc Mã chỉ đứng sau tổng giám đốc Bùi trong tập đoàn Đằng Đạt.
Trước đây, tổng giám đốc Bùi từng cử giám đốc Mã tới buổi họp báo của hắn để phá rối, phải gọi là “cao thủ so chiêu, chiêu nào cũng hiểm”.
Phương án tuyên truyền lần này đã trót lọt thông qua bên tổng giám đốc Bùi, thế nhưng liệu rằng có thể thông qua thuận lợi như vậy bên giám đốc Mã không?
Mạnh Sướng rất hoài nghi.
Hắn ổn định lại cảm xúc, bước đến bên cạnh giám đốc Mã: “Giám đốc Mã, video tuyên truyền cho Tuwei Live đã làm xong, tổng giám đốc Bùi bảo ta mang tới cho ngươi xem thử, hắn nói là hắn đã quyết định sử dụng bản này.”
Mã Dương đang nghiêm túc chơi với máy nâng hoàn toàn tự động không thèm quay đầu lại mà chỉ nói: “Nếu như tổng giám đốc Bùi đã nói dùng bản này thì cứ dùng bản này, ta có xem thử hay không cũng vậy.”
Mạnh Sướng kinh ngạc: “Giám đốc Mã, hay là ngươi cứ xem thử một chút đi! Nếu không ta cũng không biết nên báo cáo lại như thế nào.”
Tuy rằng tổng giám đốc Bùi đã nói là không có vấn đề gì, thế nhưng suy cho cùng Tuwei Live cũng là do giám đốc Mã phụ trách. Bây giờ giám đốc Mã không xem thử video tuyên truyền, lỡ đâu sau này xảy ra vấn đề gì, giám đốc Mã không dám trút giận lên đầu tổng giám đốc Bùi thì nhất định sẽ tìm Mạnh Sướng để tính sổ!
Mạnh Sướng không dám mạo hiểm, bởi vậy vẫn yêu cầu giám đốc Mã xem thử!
Mã Dương thấy anh bạn này có thái độ rất kiên quyết, chỉ đành mất kiên nhẫn cầm lấy máy tính bảng, bấm vào video xem từ đầu tới cuối một lượt.
“Xem xong rồi, khá tốt.”
“Dùng bản này đi.”
Nói xong, Mã Dương lại tiếp tục chiến đấu với máy nâng hoàn toàn tự động.
Hắn xem lướt qua một lượt, tuy rằng cảm thấy video tuyên truyền này hơi kỳ lạ, thế nhưng ngẫm lại thì anh Khiêm đã gật đầu rồi, nhất định là không có vấn đề gì, bởi vậy làm qua loa chiếu lệ cho xong chuyện.
Khóe miệng Mạnh Sướng khẽ giật giật, hắn có thể nhìn ra được trên khuôn mặt của giám đốc Mã gần như viết đầy bốn chữ “qua loa chiếu lệ”.
Sao lại vô lý thế nhỉ?
Giám đốc Mã hẳn là một người rất có năng lực, tại sao hắn có thể xem lướt qua một thứ quan trọng như video quảng cáo một cách qua loa chiếu lệ như vậy?
Chẳng lẽ giám đốc Mã không chỉ tin tưởng tổng giám đốc Bùi vô điều kiện, mà còn có thể hiểu được toàn bộ ý đồ của tổng giám đốc Bùi chỉ sau một lần nhìn lướt qua?
Mạnh Sướng vẫn cảm thấy không chắc chắn, đặc biệt là dường như cảm giác “cả thế giới đều đang chơi khăm ta” cũng trở nên mãnh liệt hơn!
Thế nhưng giám đốc Mã đã xem qua rồi, hắn chắc chắn không thể bắt giám đốc Mã xem lại một lần nữa được.
Mạnh Sướng cũng không còn cách nào, sau khi suy nghĩ một lúc thì nói: “Thế này đi giám đốc Mã, ta sẽ gửi đoạn video này thông qua phần mềm làm việc nội bộ, nếu như ngươi cảm thấy có vấn đề gì thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”
Mã Dương vừa chơi với máy nâng vừa gật đầu: “Được.”
Mã Dương nhìn những nhân viên đang bận rộn trong khu văn phòng, sau đó lại nhìn giám đốc Mã đang nghiêm túc chơi với máy nâng, cuối cùng lặng lẽ rời đi.
Dù sao thì ta đã hoàn thành công việc của mình, nếu như hai người các ngươi đều không có ý kiến gì với phương án tuyên truyền, thế thì ta cứ làm cho có vậy!
Suy cho cùng thì các ngươi đều đã đưa ra quyết định sử dụng đoạn video tuyên truyền này, đến lúc quảng cáo thất bại thì đừng có mà tìm đến ta. Ta lấy số tiền hoa hồng lớn của ta, nhưng tuyệt đối sẽ không nhận lỗi lầm thay các ngươi!
Sau khi Mạnh Sướng đi được vài phút, Mã Dương mới dừng máy nâng lại, hoang mang nhìn về phương hướng mà Mạnh Sướng rời đi.
“Ờm, cái tên có hai hàng ria mép này trông quen quen, trước đây ta đã từng gặp hắn ở đâu rồi sao?”
“… Người đến là ai vậy nhỉ?”
Mã Dương vắt óc suy nghĩ nửa phút, nhưng không nghĩ ra được gì.
Dù sao thì tập đoàn Đằng Đạt cũng có quá nhiều nhân viên, một ngày Mã Dương phải gặp mặt biến bao nhiêu đồng nghiệp, hơn nữa trí nhớ lại rất kém, làm sao mà nhớ ra được.
“Thôi bỏ đi, là ai cũng được, không quan trọng.”
“Trần Vũ Phong lại đúng lúc không ở đây, đợi sau khi hắn về thì bảo hắn xem thử đoạn video tuyên truyền này là được.”
Thời điểm Mã Dương livestream bán hàng, Trần Vũ Phong chính là người cần cù chăm chỉ viết kịch bản cho hắn. Trong lần thành lập Tuwei Live này, tất nhiên Trần Vũ Phong cũng được giao cho một nhiệm vụ quan trọng, đó là chịu trách nhiệm hoàn toàn cho công tác chuẩn bị sơ bộ của Tuwei Live.