Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1725 - Chương 1725. Điểm Đến Là Kim Tự Tháp Và Xác Ướp! (2)

Chương 1725. Điểm đến là kim tự tháp và xác ướp! (2)
Chương 1725. Điểm đến là kim tự tháp và xác ướp! (2)

Bao Húc cho rằng, Lương Khinh Phàm là một kiến trúc sư nho nhã hiền lành, có lẽ hắn không thể chịu đựng được việc phải đi du lịch trong một môi trường tự nhiên khắc nghiệt như vậy đâu nhỉ?

Ta đã hành động rõ ràng như vậy, ngươi cũng nên biết khó mà lui đi chứ?

Tuy nhiên, Lương Khinh Phàm lại tỏ vẻ rất ngạc nhiên và mong đợi.

“Ai Cập?”

“Tốt quá rồi, đây chính là địa điểm trong mơ của ta đó!”

“Là một kiến trúc sư, từ lâu ta đã muốn quan sát các kim tự tháp ở khoảng cách gần, nhưng tiếc là ta không có thời gian và không có ai đi cùng.”

“Thực ra anh Bao chủ động đề xuất khiến ta cảm thấy rất vui, chúng ta tới Ai Cập đi, sau khi chuẩn bị xong xuôi sẽ lập tức xuất phát!”

Thấy dáng vẻ hăng hái của Lương Khinh Phàm, Bao Húc sững sờ.

Hắn nhìn tổng giám đốc Bùi: “Ta…”

Bùi Khiêm cố nén cười: “Được, nếu như ngươi đã chủ động đề xuất, Lương Khinh Phàm cũng rất muốn đi, vậy thì quyết định lựa chọn Ai Cập đi. Các ngươi hãy ngắm nhìn kim tự tháp và xác ướp cho thật kỹ, tận hưởng phong cảnh hai bên bờ sông Nile. Nhớ chụp thêm nhiều ảnh và video, nói không chừng chúng ta có thể sử dụng những tài liệu này để phát triển các tựa game trong tương lai.”

“Thế thì quyết định như vậy đi! Mau xin visa cấp tốc, chúng ta một tháng sau gặp lại!”

“Được rồi, buổi bình chọn nhân viên xuất sắc nhất cũng kết thúc thành công, mọi người tiếp tục làm việc đi!”

Mọi người đều hài lòng, nói cười rôm rả rồi lần lượt rời đi.

Lương Khinh Phàm đi tới trước mặt Bao Húc, nói với vẻ vô cùng mong đợi: “Anh Bao, xin chiếu cố ta nhiều hơn!”

Chẳng mấy chốc, mọi người đã rời đi hết, những nhân viên làm việc ở tầng này cũng đã quay trở lại chỗ ngồi của mình, tiếp tục làm việc chăm chỉ.

Bao Húc nhìn chiếc vali dưới chân, lẳng lặng đứng đó như một pho tượng trong khu văn phòng.

Dư thừa quá, lạc lõng quá.

Buổi sáng, thứ ba.

Bùi Khiêm đang ngủ say thì đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Hắn mở đôi mắt ngái ngủ nhìn vào tên người gọi đến, là Hoàng Tư Bác.

Bùi Khiêm nghe điện thoại: “A lô?”

Giọng nói hơi kích động của Hoàng Tư Bác truyền tới từ trong điện thoại: “Tổng giám đốc Bùi, ta có một tin tốt muốn báo cho ngươi! Bộ phim ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ đã đóng máy rồi, sáng hôm nay vừa mới quay xong cảnh cuối cùng!”

Bùi Khiêm còn chưa tỉnh ngủ, đầu óc vẫn còn hơi mơ hồ: “Ồ?”

Thế nhưng một giây sau, hắn lập tức phản ứng lại.

Phim đóng máy rồi!

Tuy rằng rất không muốn, thế nhưng cuối cùng ngày này cũng đến.

Sau khi quyết định “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” là dự án kết hợp giữa game+phim điện ảnh, Bùi Khiêm cũng không để ý nhiều lắm.

Nguyên nhân rất phức tạp, một mặt là bởi vì Bùi Khiêm sợ rằng sự chú ý của hắn sẽ tạo thành hiệu ứng quan sát, hoặc là một ý kiến bất chợt trong vô thức của hắn sẽ tạo thành hiệu quả vẽ rồng điểm mắt, khéo quá hóa vụng; mặc khác là bởi vì dự án này sẽ kéo dài trong hai chu kỳ kết toán, Bùi Khiêm còn nhiều dự án quan trọng hơn cần phải xử lý.

Đương nhiên, một nguyên nhân khác chính là Bùi Khiêm cảm thấy mình đã chuẩn bị đầy đủ trước khi bắt đầu dự án này, “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” gần như tập hợp tất cả các yếu tố thất bại, ngay cả Hà An cũng cho rằng nó nhất định sẽ thất bại, cho nên Bùi Khiêm mới hoàn toàn tin tưởng vào dự án này.

Mãi cho đến khi tình cờ gặp Hà An vào khoảng thời gian trước, Bùi Khiêm mới nghĩ đến việc Game Đằng Đạt xem thử tình hình nghiên cứu và phát triển của tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.

Còn về phim điện ảnh, Bùi Khiêm trước giờ chưa từng đến phim trường, thậm chí hắn còn hoàn toàn không hay biết gì về nội dung cốt truyện của bộ phim.

Điều duy nhất mà hắn biết chính là, chắc hẳn bối cảnh câu chuyện của phim điện ảnh “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” là cuộc chiến giữa nhân loại và Trùng tộc do chính hắn quyết định.

Bởi vì nguyên tác của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” bị coi là “nỗi nhục nhã của ngành game trong nước” hơn mười năm trước đã sử dụng bối cảnh này, Bùi Khiêm yêu cầu đạo diễn Chu Tiểu Sách tiếp tục sử dụng, mà chắc chắn đạo diễn Chu Tiểu Sách đã làm theo.

Chẳng qua không biết sau khi quay thành phim thì cụ thể sẽ như thế nào.

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lười biếng bật dậy khỏi giường.

“Đóng máy là chuyện tốt, nhất định phải chúc mừng mới được!”

“Thế này đi, bữa trưa hôm nay tới quán ăn gia đình Mính Phủ của tổng giám đốc Lý dùng bữa, ta mời! Tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều phải mời!”

“Sau đó các ngươi tổ chức cho mọi người đi chơi mấy ngày ở Kinh Châu, thứ hai tuần sau vừa khéo là ngày 20, chúng ta tới nhà hàng Vô Danh dùng bữa!”

Đãi ngộ và quy cách như thế này cũng giống hệt với lúc bộ phim “Ngày Mai Tươi Đẹp” đóng máy trước đây: hai bữa tối tiêu chuẩn cao + một tuần vui chơi ở địa phương Kinh Châu. Đối với Bùi Khiêm mà nói, cơ hội để tiêu tiền chỉ có tăng chứ không có giảm, số tiền nên tiêu cũng không thể ít hơn.

Hoàng Tư Bác rất vui vẻ: “Dạ, tổng giám đốc Bùi!”

Buổi trưa, quán ăn gia đình Mính Phủ.

Hôm nay là thứ ba nên ít khách, Bùi Khiêm đã gọi điện đặt chỗ từ sớm nên toàn bộ nhà hàng đều chật ních người của đoàn làm phim.

Ngoại trừ Hoàng Tư Bác, Chu Tiểu Sách, Lộ Tri Diêu, nhiếp ảnh cũng như các nhân viên công tác ra, các biên tập viên và hậu kỳ cũng đều có mặt đông đủ.

Theo lý mà nói, đáng lẽ bây giờ là lúc biên tập viên và hậu kỳ bận rộn nhất, thế nhưng “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” lại quay từng phân đoạn, quay xong mỗi một phân đoạn đều có thể cắt ghép và làm hậu kỳ luôn, cho nên biên tập viên và hậu kỳ đều không quá áp lực.

Hơn nữa, dù công việc có bận rộn đến đâu, tổng giám đốc Bùi đã đãi khách thì nhất định phải đến ăn!

Mọi người đều biết tổng giám đốc Bùi mời ăn tối thì cũng sẽ không qua đặt nặng quy tắc, cho nên mọi người đều tự tìm chỗ ngồi xuống, sau đó đợi tổng giám đốc Bùi đến.

Đám người Hoàng Tư Bác, Chu Tiểu Sách và Lộ Tri Diêu ngồi cùng một bàn, háo hức chờ đợi tổng giám đốc Bùi đến.

Hết chương 1725.
Bình Luận (0)
Comment