Nhưng mà hiện tại lại có hơi ngượng ngùng rồi.
Bởi vì dựa theo tính toán của Bùi Khiêm, tiêu sạch năm trăm ngàn này, quỹ hệ thống vẫn có lợi nhuận!
Tính toán dựa theo tỉ lệ chuyển hoá lợi nhuận, khoản tiền này tương đương với năm ngàn đồng trong tài sản cá nhân, tiền được tiêu ra, tương đương với Bùi Khiêm tự lấy ít lại 5000.
Bùi Khiêm không cân nhắc nhiều: “Cứ dựa theo đó mà làm đi, tài liệu để lại ta xem chút.”
“Vâng tổng giám đốc Bùi.” Trợ lí Tân giở nội dung bản ghi chép trên quyển sổ tay ra: “Còn có một việc, hôm nay có một phóng viên họ Hồ của Trò Chơi Thời Gian gọi điện thoại đến, muốn được sắp xếp phỏng vấn riêng một lần, đây đã vị phóng viên thứ ba trong tuần này rồi, vẫn trực tiếp từ chối như lúc trước sao?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, từ chối. Vẫn là hai nguyên tắc của lúc trước: Tất cả mọi người không được để lộ danh tính và thân phận thật sự của ta ra bên ngoài, cũng không được để lộ cụ thể lương bổng và phúc lợi đãi ngộ của công ty chúng ra ta bên ngoài. Ngươi cường điệu thêm với mọi người một chút đi.”
“Vâng tổng giám đốc Bùi.” Trợ lí Tân xoay người rời đi.
Cho tới hiện tại, trong mắt đám người chơi và truyền thông game công ty Đằng Đạt, vẫn là một câu hỏi.
Rất nhiều người biết đến có một công ty như thế, nhưng ông chủ là ai, phúc lợi đãi ngộ thế nào, tình hình trong công ty cụ thể ra sao, hết thảy đều mù tịt.
Về phần tại sao Bùi Khiêm lại làm như thế...
Có hai nguyên nhân.
Thứ nhất, nếu tiết lộ hạn mức đãi ngộ phúc lợi cụ thể của phía công ty Đằng Đạt ra bên ngoài, nhìn thấy phúc lợi đãi ngộ tốt như thế, mức lương cao như thế, nhân tài ưu tú của thành phố Kinh Châu chắc chắn sẽ đâm đầu muốn vào đây làm, thậm chí rất nhiều người có thể từ thành phố khác nghe danh mà đến!
Lỡ đâu có rất nhiều nhân tài đặc biệt ưu tú tình nguyện hạ lương để gia nhập, Bùi Khiêm còn phải vắt cạn trí óc nghĩ ra lí do từ chối, nếu lí do không hợp lí hệ thống không đồng ý, đến lúc đó bị ép tuyển dụng một vài nhân tài ưu tú...
Người của hiện tại, người đầu tiên đào thải còn chưa đào thải xong, người mới lại đến, vậy không phải ép cho mình ngạt thở sao?
Thứ hai, Bùi Khiêm tạm thời chưa thể để ba mẹ biết thân phận thật sự của mình, có thể giấu ngày nào hay ngày đó.
Bùi Khiêm cũng không muốn nổi tiếng, dù sao người nổi tiếng thị phi nhiều, một khi nổi danh rồi, rất nhiều người dòm ngó, rất nhiều chịu đều không thuận tiện.
Hệ thống có một quy định, không thể để người khác hoài nghi bản thân hệ thống hoặc tồn tại khiêu chiến, Bùi Khiêm cũng không muốn cành mẹ đẻ cành con.
Cho nên, Bùi Khiêm không nhận bất kì phỏng vấn truyền thông nào.
Rất nhiều phía truyền thông gọi điện thoại đến lễ tân của Đằng Đạt muốn được phỏng vấn, đều bị từ chối khéo léo, lần này cũng không ngoại lệ.
...
Bùi Khiêm lại nhìn phương án phúc lợi năm trăm ngàn trên bàn.
“Nghĩ thông một chút đi, cái này bằng với tự mình móc hầu bao ra năm ngàn đồng, phát phúc lợi năm trăm ngàn cho đám nhân viên.”
“Nghĩ như vậy, cũng rất đáng giá...”
“Haizz, ta đúng là một ông chủ tốt.”
Vì để chuyển hoá được tài sản cá nhân năm ngàn đồng, khiến cho đám nhân viên mất phúc lợi năm trăm ngàn, chuyện thế này Bùi Khiêm không làm được.
Bất kể nói thế nào, những nhân viên này đều thành tâm thành ý làm việc cho hắn, tuy rằng đám người Hoàng Tư Bác, Bao Húc cứ luôn trăm phương nghìn kế quấy nhiễu đến kế hoạch của hắn, nhưng bọn họ cũng thực sự rất trung thành tận tâm với hắn...
Hơn nữa xuất phát từ lập trường của đám nhân viên, đây đều là đang toàn tâm toàn ý cống hiến cho công ty mà!
Chỉ có điều từ góc độ của Bùi Khiêm, bọn họ đều đang gây trở ngại chứ không giúp được gì...
“Quên đi, tuỳ duyên thôi, tiền lương và phúc lợi mọi thứ như cũ, vẫn là tăng lên thêm dựa theo kế hoạch lúc trước.”
“Không thể xử tệ với đám anh em.”
“Lần này không thua lỗ, lần sau tiếp tục nỗ lực là được rồi...”
Bùi Khiêm cảm thấy một cảm giác ưu thương nhàn nhạt.
Rút kinh nghiệm xương máu.
Tổng kết kinh nghiệm, tiếp nhận dạy dỗ.
Làm cho rõ rốt cuộc tại sao ‘Người Chế Tác Trò Chơi’ lại thành công!
Hoặc là, làm cho rõ ‘Người Chế Tác Trò Chơi’ có khuyết điểm gì lớn hay không, sau này có thể kế thừa tiếp tục.
Từ khi tựa game này lên sàn đến hiện tại, cũng đã hai tuần rồi, trên mạng có không ít người chơi và nhân viên phê bình game chuyên nghiệp đã tiến hành phân tích nghiên cứu với tựa game này.
Lần này Bùi Khiêm không cần bảo tổ thiết kế tổng kết kinh nghiệm thành công nữa, chỉ cần lướt mình luận trên mạng, là có thể đại khái hiểu được rốt cuộc lần này bản thân mình đã thất bại ở đâu!
Đầu tiên là truyền thông game khá có quyền uy:
“Người Chế Tác Trò Chơi là một lần trải nghiệm tự sự theo phương thức luân phiên vô cùng thành công, hơn nữa đã tiến hành lật đổ hoàn toàn phương thức game tự sự truyền thống.”
“Trong tựa game này, ngươi sẽ sắm vai một người chế tác trò chơi, mà mục tiêu của ngươi là khắc phục chướng ngại trùng trùng, chọn lựa phương thức chế tác trò chơi có khả năng thành công nhất. Trở thành người chế tác trò chơi nổi tiếng, hay là ảm đạm phá sản? đều được quyết định bởi lựa chọn của ngươi.”
“Điểm sáng của tựa game này chính là, giới hạn lớn nhất khiến người chơi trải nghiệm được trạng thái rối rắm và sự lựa chọn lưỡng nan toàn, mà đây vừa hay là trải nghiệm nội tâm chân thực của những người chế tác trò chơi!”
“Nhưng, nếu chỉ như thế, vậy thì tựa game này chỉ có thể xem như là một tựa game mô phỏng ưu tú, sánh ngang với một vài tựa game loại mô phỏng truyền thống, ngoài đồ hoạ tinh mĩ hơn một chút, cũng không có ưu thế gì đặc biệt.”
“Điều khiến cho tựa game này trở thành tác phẩm thần thánh, chính là lời dẫn trong game vẫn luôn ở bên cạnh người chơi, đây vừa hay là một bút điểm nhãn trong tựa game này!”
“Người chơi ban đầu, có thể sẽ cảm thấy lời dẫn rất ồn ào, bị chế giuễ đến rất tức giận, nhưng nghĩ kĩ lại sẽ phát hiện, chính là lời dẫn khiến cho game trở nên thú vị!”