“Lời dẫn có thể xem như là tiếng tham niệm trong nội tâm mỗi một người chế tác, hoặc là người ở bên cạnh hắn hoa tay múa chân, đối với một người sản xuất nội dung, thứ khó không phải tìm ra biện pháp, đưa ra chọn lựa, mà chính là phải thuỷ chung kiên trì với cái tôi của mình trong những lời phủ nhận của người bên cạnh, không quên sơ tâm, mới có thể thu hoạch được thành công cuối cùng!”
“Tóm lại, đây là một tựa game có nội dung phong phú, ý nghĩa sâu sắc, cách chơi mới mẻ, khác hẳn với đa số, nó không chỉ truyền đạt sự khó khăn của người chế tác trò chơi đến chúng ta, còn đang vạch trần nguyên nhân chân chính của sự nháo loạn trong ngành sản xuất game, càng là đang khích lệ tất cả những người chế tác nội dung, không quên sơ tâm, cố gắng đi lên!”
Tổng điểm: 9.0
Tổng kết: Dùng hài đen một lần phân tích sâu sắc cả ngành nghề sản xuất game, cho người chơi cảm giác trải nghiệm cách chơi luân phiên mới mẻ!
Ưu điểm:
Hài đen:
Nhiều kết cục khiến người chơi không thể dứt ra được;
Lời dẫn một bút điểm nhãn;
Vạch trần sâu xa một ngành sản xuất, dẫn dắt người chơi trầm tư.
Khuyết điểm:
Có lúc sẽ cố ý hạn chế người chơi, có điều đây là một bộ phận của nội dung game.
Bùi khiêm đóng rắm cầu vồng của truyền thông game lại.
Khuyết điểm duy nhất vẫn là một bộ phận nội dung game.
Các ngươi bình luận như thế, người khác còn cho rằng ta nhét tiền cho các ngươi đấy!
Các ngươi không phải là truyền thông chuyên đi phê bình sao?
Bới lông tìm vết cũng không biết à!
Bùi Khiêm cảm thấy rất nhọc lòng.
Thôi đi, vẫn là đi xem bình luận của người chơi thôi.
Khẩu vị của người chơi như gang như thép, nhất định có thể bới ra được rất nhiều vấn đề nha?
Bùi Khiêm lại nhấn vào bình luận của người chơi, kết quả, toàn bộ những bình luận chấm điểm mới nhất đều là bình luận tốt năm sao y như nhau!
Bình luận một sao, toà bộ đều bị giẫm xuống phía dưới cuối cùng.
“Phong cách đồ hoạ đúng thật quá tuyệt vời, những nguyên tố trừu tượng đặc biệt này đều dùng rất nhiều phương thức hữu hình cụ thể để biểu đạt ra, khiến cho đề tài khô khan trở nên vô cùng sinh động thú vị!”
“Từ bên Kiều Lão Thấp quá, tác phẩm hài đen kinh điển!”
“Cần phải bình luận tốt năm sao! Người không cho năm sao đều không hiểu game này.”
“Lời dẫn này thú vị quá đi, ta vốn không có ý muốn làm game, chỉ muốn đùa giỡn với anh lời dẫn!”
“Nói thật lòng, ta rất ít khi chơi được tựa game có thể khiến ta cảm động. Game của hiện tại, hoặc là một lòng một dạ lừa người chơi nạp tiền, hoặc là một mực hào nhoáng tục tĩu, kiểu game có chiều sâu, không hào nhoáng tục tĩu thế này, đúng là quá hiếm thấy!”
“Đúng là một tựa game mưa dầm thấm lâu, vừa mới bắt đầu cảm thấy có chút khuyên thoái lui, nhưng lần thứ hai trầm ổn tâm trạng để chơi, lại phát hiện càng chơi càng thú vị, hoàn toàn không dừng lại được! Hiện tai ta đang chuẩn bị chạy đến vòng thứ mười 18 rồi!”
“28 đồng đúng là quá có lương tâm rồi, thật sự có thể thu về lợi nhuận sao? Cảm giác chi phí đầu tư vào game này rất lớn nha! Ta đã mua ba phần, hai phần tặng bạn bè, nhưng mong hãng game này nhất định đừng có lỗ vốn!”
Lướt xem bình luận của người chơi, Bùi Khiêm rơi vào trầm tư.
Người đã mua ba phần game này, có thể nói ra địa chỉ nhà của ngươi không vậy, ta gửi cho ngươi ít đặc sản được không?
Đúng là sao lại có cái lí đó...
Hắn vắt cạn óc nghĩ ra nội dung khuyên bọn họ thoái lui, lại biến thành điểm bùng nổ???
Lại còn có người nói vô cùng thích đùa giỡn anh lời dẫn?
Được, thoả mãn các ngươi, ngày mai sẽ bảo Lữ Minh Lượng xuất đạo, đi làm thần tượng ảo thôi!
Bùi Khiêm thực sự sụp đổ, vốn muốn xem thử bình luận của mọi người, tổng kết vài kinh nghiệm thất bại, hoặc tránh né bài học thành công sau đây.
Nhưng mà... hình như mọi người đều rất yêu thích tất cả phương diện của tựa game này thì phải?
Phong cách đồ hoạ không tệ, cách chơi cũng không tệ, đến cả lời dẫn khiến người ta chán ghét, cũng trở thành điểm sáng!
Còn tổng kết kinh nghiệm con khỉ gì nữa chứ!
Không ngờ tựa game ta làm ra lại hoàn mỹ vô khuyết như thế?
Làm cái gì mà hài đen!!
Bùi Khiêm tựa lưng lên ghế, cảm thấy bản thân biến thành một con cá mặn, kiểu mà vĩnh viễn không thể trở mình...
...
...
Thứ hai, ngày 19 tháng 4.
Bệnh viện ba sao nào đó ở thành phố Kinh Châu.
Đám nhân viên Đằng Đạt xếp hàng kiểm tra sức khoẻ xong xuông, đang ăn bữa sáng.
Hai tên Hoàng Tư Bác và Bao Húc ngồi cùng một bàn, vừa ăn bánh bao uống sữa đậu, vừa tán gẫu về tình hình kiểm tra sức khoẻ.
“Anh Bao kết quả kiểm tra sức khoẻ của ngươi thế nào?”
“Cũng được, dạ dày có chút vấn đề nhỏ, bác sĩ nói do ta thức đêm quá nhiều ăn uống không có quy tắc. Anh Hoàng còn ngươi?”
“Ta có chút gan nhiễm mỡ, huyết áp cũng có chút cao, có điều không đáng ngại.”
“Nghe nói sau này mỗi nửa năm phải đi kiểm tra sức khoẻ một lần? hơn nữa còn bắt buộc đi...” Bao Húc có chút cạn lời.
Đối với hắn, trong cuộc sống chỉ có hai chuyện, game, còn có thứ khác.
Kiểu chuyện giống kiểm tra sức khoẻi, đương nhiên chắc chắn được liệt vào hàng “Thứ khác”, thuộc về hạng mục sẽ chiếm mất thời gian chơi game, có thể bớt đi thì bớt đi.
Công ty bình thường chỉ có lúc nhận chức mới cho nhân viên kiểm tra một lần, tốt hơn chút, thì một năm kiểm tra sức khoẻ một lần.
Kết quả Đằng Đạt lại là nửa năm kiểm tra sức khoẻ một lần, hơn nữa còn bắt buộc phải đến, điều này khiến Bao Húc cảm thấy có chút đau trứng rồi.
Hoàng Tư Bác hớp sữa đậu: “Haizz, anh Bao ngươi không thể nghĩ như vậy, kiểm tra sức khoẻ đối với chúng ta là chuyện tốt nha. Nếu không nhờ lần kiểm tra sức khoẻ này, tôi cũng không biết tôi bị gan nhiễm mỡ nhẹ, sau này ăn uống phải chú ý một chút. Nhất Quần, ngươi thế nào?”
Mã Nhất Quần ngồi bên cạnh nói: “Ta vẫn tốt, có chút triệu chứng viêm dạ dày mãn tính, cũng là vấn đề về dạ dày, giống với anh Bao.”