Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 175 - Chương 175. Mưu Tính Sâu Xa Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 175. Mưu tính sâu xa của tổng giám đốc Bùi
Chương 175. Mưu tính sâu xa của tổng giám đốc Bùi

Hoàng Tư Bác gật gật đầu: “Ừm, đây cũng là chuyện trong dự liệu. Lúc trước khi ngươi còn ở Game Thương Dương thường xuyên thức đêm tăng ca, ăn uống không theo quy tắc còn thường xuyên ăn đồ đặt bên ngoài, có vài vấn đề thực sự trở nên bình thường. Sau này vẫn nên chú ý nhiều đến ăn uống, điều chỉnh một chút.”

Mã Nhất Quần cảm khái nói: “Vẫn là Đằng Đạt tốt, đãi ngộ vừa tốt, còn sắp xếp kiểm tra sức khoẻ cho chúng ta... Tổng giám đốc Bùi đúng là ông chủ tốt chắm sóc nhân viên.”

Hoàng Tư Bác cười nhẹ: “Kiểu sự thật này không cần nói ra đâu.”

Mọi người ăn xong, chuẩn bị rời đi.

Buổi sáng hôm nay kiểm tra sức khoẻ, buổi chiều nghỉ ngơi, cho nên mọi người tự đón xe quay về là được, công ty chi trả chi phí.

“Ách? Dù của ta hình như rơi ở bệnh viện rồi, các ngươi đi trước đi, ta đi lấy lại.”

Mã Nhất Quân phát hiện dù của mình lúc kiểm tra sức khoẻ bỏ ở trên chỗ ngồi trong bệnh viên quên lấy về, vội xoay người quay lại.

Lấy được dù vừa chuẩn bị rời đi, thì nghe thấy sau lưng có người gọi lại: “Xin đợi chút!”

Mã Nhất Quần quay đầu lại nhìn, một em gái để tóc ngắn, đeo mắt kính chạy bước nhỏ đến, chắc là đang tìm hắn.

“Xin chào, xin hỏi ngươi là nhân viên của Đằng Đạt sao?” Em gái bởi vì chạy bước nhỏ một đoạn dài nên có chút thở dốc, hơi trước không đón hơi sau, có điều bởi vì vấn đề tố chất nghề nghiệp, vẫn câu từ đoan chính, lời lẽ rõ ràng.

Mã Nhất Quần nghi ngờ gật đầu.

“Xin chào! Ta là phóng viên Hồ Duyệt của báo Trò Chơi Thời Gian chi nhánh Kinh Châu, gần đây muốn viết một chuyên đều phỏng vấn liên quan đến Game Đằng Đạt, xin hỏi ngươi có thể tiếp nhận phỏng vấn không?” Hồ Duyệt vén mái tóc ngắn, cố gắng trấn định sự chập chùng nơi lồng ngực.

Mã Nhất Quần thẫn thờ: “Sao ngươi biết ta là nhân viên của Đằng Đạt?”

Hồ Duyệt mỉm cười: “Ta có một bạn học làm việc ở bệnh viện, nàng ấy nói với ta hôm nay nhân viên Đằng Đạt đến để kiểm tra sức khoẻ, cho nên ta đã lập tức chạy đến đây.”

Trò Chơi Thời Gian?

Mã Nhất Quần có ấn tượng, đây là một truyền thông game có chút danh tiếng, bất luận là tin tức kiểu bài viết hay là tiết mục hình thức video ngắn, đều rất được hoan nghênh.

Nếu là tình hình thông thường, Mã Nhất Quần hiện tại chắc chắn là vui vẻ đồng ý.

Nhưng, tình hình của Đằng Đạt thật sự không phải tình hình bình thường.

Bởi vì tổng giám đốc Bùi từng đặc biệt dặn dò, không thể tiết lộ tên họ và tư liệu cá nhận của tổng giám đốc Bùi ra bên ngoài, cũng không được để lộ mức lương và phúc lợi đãi ngộ cụ thể của Đằng Đạt!

Phóng viên Hồ Duyệt này ban đầu gọi điện thoại cho Đằng Đạt kết quả vừa nhắc đến phỏng vấn, đã bị từ chối khéo léo.

Dù có thể tìm được địa chỉ công ty Đằng Đạt, nhưng người ta đều đã từ chối khéo léo, lẽ nào còn miễn cưỡng xông xáo đến? Vậy thì quá mất lịch sự rồi.

Còn có không ít phóng viên ăn qua món canh đóng cử như Hồ Duyệt, bọn họ đều đã bỏ cuộc rồi.

Nhưng Hồ Duyệt vẫn không chết tâm, nàng vừa hay có một người bạn đang làm viện ở bệnh viện này, biết đám nhân viên Đằng Đạt kiểm tra sức khoẻ ở đây, hoả tốc chạy đến, đúng lúc tóm được một người.

Mã Nhất Quần quyết định vẫn tuân theo quy định của Bùi Tổng, từ chối khéo léo.

“Xin lỗi, công ty chúng tôi có quy định, không được tiết lộ thông tin của ông chủ chúng tôi, cũng không thể để lộ mức lương và đãi ngộ cụ thể, hay là ngươi tìm người khác đi.”

Mã Nhất Quần nói xong, xoay người dợm bước đi.

“Xin đợi chút!” Hồ Duyệt vội vàng gọi Mã Nhất Quần lại.

Khó khăn lắm mới bắt được một nhân viên của Đằng Đạt, không thể cứ thả đi như thế được!

“Ngươi có thể không tiết lộ thông tin của ông chủ, cũng không tiết lộ mức lương và đãi ngộ cụ thể, có thể dùng phương thức trả lời vô cùng mơ hồ mà! Ngươi yên tâm, lần phỏng vấn này hoàn toàn là nặc danh, hơn nữa ta hoàn toàn ghi chép tốc kí, sẽ không để lại bất kì video hoặc tài liệu ghi âm nào cả.”

Hồ Duyệt giống như đã chuẩn bị từu sớm, lấy ra một cuốn sổ tay, đồng thời moi ruột túi ra, biểu thị không có bút ghi âm.

Mã Nhất Quần thoáng kinh ngạc: “Ngươi làm vậy cũng quá chuyên nghiệp rồi đấy? Đến mức đó sao? Đằng Đạt chỉ là một công ty game bình thường mà thôi, tại sao nhất định phải làm chuyên đều này chứ?”

“Vậy không được!” Hồ Duyệt nghiêm túc nói: “Ta làm vậy là để phỏng vấn vì sự phát triển lớn mạnh của ngành sản xuất game trong nước!”

Mã Nhất Quần thoáng sững người: “Hả? Sao lại nói như vậy?”

Trong ánh mắt Hồ Duyệt lấp lánh hào quang: “Nếu như đây chỉ là một chuyên đề bình thường, vậy cũng thôi đi.”

“Nhưng mà, Đằng Đạt không giống vậy!”

“Ta phỏng vấn Đằng Đạt, không phải vì chút tiền nhuận bút này, mà là hi vọng chứng minh với ngành sản xuất game trong nước, kiểu công ty game có lương tâm thế này thật sự có tồn tại!”

“Lúc trước, ngành sản xuất game trong nước vẫn luôn bị đám người chơi lên án, cho rằng làm ẩu làm tả, trong đầu chỉ nghĩ đến nạp tiền, thiếu mất sáng tạo... mà ta thân là một nhân viên theo nghề truyền thông game, cũng vô cùng đau lòng về vấn đề này, nhưng lại bất lực vô năng!”

“Nhưng, sự xuất hiện của Đằng Đạt khiến ta nhìn thấy được một thương xưởng khác biệt, một công ty mài giũa tỉ mĩ, to gan sáng tạo phẩm chất của game, xem tiền bạc như mây khói, xem game là nghệ thuật!”

“Ta nghĩ, tình hình chân thực trong Đằng Đạt, cũng chắc chắn khác biệt với những thương xưởng game khác!”

“Nếu thật sự có thể hoàn thành chuyên đề phỏng vấn này, vậy thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến ngành sản xuất game trong nước.”

“Ta hi vọng để cho Đằng Đạt trở thành một tấm gương, một lá cờ, dẫn dắt ngành sản xuất game trong nước tiến vào phương hướng tốt hơn, cũng để cho tất cả người chơi yêu thích game trong nước có thể tiếp tục tin tưởng game nước ta sản xuất!”

Mã Nhất Quần rơi vào trầm mặc.

Ban đầu, nếu Hồ Duyệt vì muốn moi vài tin bát quái, mà làm một bài viết phỏng vấn tiêu đề là mồi nhử nhấp chuột, thì Mã Nhất Quần chắc chắn là quả quyết từ chối, không chút do dự.

Hết chương 175.
Bình Luận (0)
Comment