Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176. Mưu Tính Sâu Xa Của Tổng Giám Đốc Bùi (2)

Chương 176. Mưu tính sâu xa của tổng giám đốc Bùi (2)
Chương 176. Mưu tính sâu xa của tổng giám đốc Bùi (2)

Nhưng hiện tại, những lời này của Hồ Duyệt đã có chút đánh động đến hắn.

Nếu Đằng Đạt có thể trở thành một tấm gương, xoay chuyển toàn bộ thị huyết của ngành sản xuất game quốc sản trên một mức độ nào đó, thì không phải là một chuyện rất tốt sao?

Từ phương diện này mà nói, cuộc phỏng vấn lần này chắc chắn phải nhận.

Nhưng, tổng giám đốc Bùi dù sao cũng từng cường điệu,, không thể tiết lộ thân phận thật sự của hắn, cũng không thể tiết lộ phúc lợi đãi ngộ cụ thể.

Hai chuyện này có chút khó cả đôi đường.

Mã Nhất Quần suy xét giây lát: “Thế này đi, chúng ta lưu lại cách thức liên lạc, cho ta thời gian một ngày suy nghĩ.”

“Được.” Hồ Duyệt biết chuyện này không thể gấp, đưa cách thức liên lạch của mình cho Mã Nhất Quần.

...

...

Suy nghĩ một đêm, Mã Nhất Quần vẫn còn chút lưỡng lự.

Nghĩ đi nghĩ lại, quyết định sau khi đến công ty, sẽ hỏi qua ý kiến của Bao Húc.

Tuy nói là phỏng vấn nặc danh, nhưng nếu như chuyện này khiến tổng giám đốc Bùi không vui, vậy thì thật sự không hay, Mã Nhất Quần sẽ áy náy trong lòng.

Trực tiếp đi hỏi tổng giám đốc Bùi, thì quá đường đột.

Bao Húc vẫn luôn là người hiểu rõ tổng giám đốc Bùi nhất, hỏi thử ý kiến của hắn chắc chắn không sai.

Sáng ngày hôm sau, Mã Nhất Quần tìm đến Bao Húc, nói sơ chuyện này qua một lượt.

Sau khi Bao Húc cân nhấc chốc lát nói: “Ta cảm thấy có thể nhận buổi phỏng vấn này.”

Mã Nhất Quần có chút do dự: “Nhưng, không phải tổng giám đốc Bùi từng nói rõ ràng, không được tiết lộ thân phận thật sự của hắn, cũng không thể để lộ mức lương và đãi ngộ cụ thể của công ty sao?”

Bao Húc lắc đầu: “Không nên suy nghĩ quá cứng nhắc, nên thử lí giải ý đồ thật sự của tổng giám đốc Bùi.”

Mã Nhất Quần chấn động tinh thần: “Ý đồ thật sự của... tổng giám đốc Bùi?”

Quả nhiên hỏi đúng người rồi!

Cũng chỉ có vị đại thần Bao Húc này mới cso thể lĩnh hội được thâm ý của tổng giám đốc Bùi nha!

Làm theo lời của Bao Húc, chắc chắn không sai!

Bao Húc sắp xếp lại tư duy, phân tích nói: “Tổng giám đốc Bùi bảo các ngươi không được để lộ thân phận thật sự của hắn, không được để lộ cụ thể đãi ngộ của Đằng Đạt. Đối với chuyện này, lúc bắt đầu ta cũng cảm thấy có chút kì lạ, rất khó hiểu nổi.”

“Ai không muốn nổi tiếng chứ?”

Có điều, sau này từ từ đã nghĩ rõ ràng rồi.”

“Tại sao Bùi Tổng không để chúng ta tiết lộ thân phận thực sự của hắn?”

“Bởi vì tổng giám đốc Bùi là một người khiêm tốn.”

“Hắn là một người chế tác trò chơi vô cùng có sức hấp dẫn cá nhân, nếu công bố thân phận thực sự của chính mình, có lẽ đám người chơi sẽ tập trung sự chú ý lên trên bản thân hắn, mà không phải trên phương diện game.”

“Cho nên, tổng giám đốc Bùi hi vọng thứ mà những người chơi quan tâm là game do hắn chế tác, chứ không phải là bản thân hắn.”

“Hắn không hi vọng người chơi trở thành một đám fan não tàn theo đuổi thần tượng, hi vọng mỗi một người đều có thể thoát khỏi mị lực cá nhân của hắn, công bằng, khách quan bình luận game!”

Mã Nhất Quần ngạc nhiên: “Ta hiểu rõ rồi! Giống như một vị tác giả đã từng nói, ‘Ví như ta ăn một cái trứng gà, cảm thấy mùi vị không tệ, còn hà tất phải đi làm quen với con gà mẹ đã đẻ ra cái trứng đó làm gì?’”

Bao Húc gật đầu: “Không sai, chính là đạo lí này. Nhất Quần ngươi quả nhiên không hổ là chuyên ngành tiếng Trung!”

Mã Nhất Quần có chút ngại ngùng: “Anh Bao quá khen rồi, ta chỉ là là vừa hay liên tưởng được điểm này. Xem ra, thầy giáo chân chính, đều khiêm tốn chừng mực như thế nha!”

“Vậy... tại sao tổng giám đốc Bùi không cho chúng ta để lộ mức lương à đãi ngộ phúc lợi thật của công ty?” Mã Nhất Quần tiếp tục hỏi.

Bao Húc cảm khái nói: “Ta cảm thấy, tổng giám đốc Bùi là suy nghĩ cho hoàn cảnh chung của toàn thể ngành sản xuất game trong nước.”

“Chúng ta đều biết, kiểu phúc lợi đãi ngộ của Đằng Đạt hiện tại, e là có một không hai, công ty game khác đúng thật thua xa mười vạn tám ngàn dặm.”

“Nếu kiểu phúc lợi đãi ngộ này bị công khai ra ngoài, sẽ như thế nào?”

“E là toàn ngành, đều sẽ gặp phải chấn động!”

Hoàng Tư Bác có chút nghi hoặc: “Nói như vậy, tất cả nhân tài ưu tứ đều sẽ chạy đến Đằng Đạt, há không phải chuyện tốt sao?”

Bao Húc lắc đầu: “Ngươi nhìn vấn đề như thế, có chút phiến diện rồi.”

“Đằng Đạt đánh tan quy tắc ngầm của ngành sản xuất trong nước, cho nhân viên phúc lợi đãi ngộ tốt như thế, sẽ dẫn đến sự thù địch từ những công ty khác hay không?”

“Đằng Đạt có thể sẽ trở thành tầm ngắm của mọi người, tuy rằng khả năng này không quá cao, nhưng cũng không thể không phòng.”

“Càng huống hồ, kiểu phúc lợi đãi ngộ thế này một khi công bố ra, cũng là một loại tổn hại đến những công ty nhỏ mới thành lập khác! Phúc lợi đãi ngộ cao đương nhiên là tốt, nhưng không phải ông chủ của mỗi công ty đều ưu tú giống như tổng giám đốc Bùi nha!”

“Những công ty cho nhân viên đãi ngộ thấp không nhất định đều là công ty độc ác, cũng có thể quả thực là đang khổ cực phấn đấu, có không ít ông chủ của các đoàn đội mới sáng lập cùng nhân viên tăng ca chịu khổ, ví dụ thế này đâu đâu cũng có.”

“Đằng Đạt vừa tuyên bố bản thân có phúc lợi đãi ngộ tốt như thế, kết quả đoàn đội của người ta vốn đang tốt đẹp trong chốc lát lòng người tán loạn, đây chính là lòng tốt đặt sai chỗ làm sai chuyện!”

“Hoàn cảnh chung cần phải xoay chuyển từng chút, Nếu Đằng Đạt lập tức nâng tiêu chuẩn của ngành lên quá cao, ngược lại sẽ tạo ra hiệu quả ngược.”

Mã Nhất Quần kinh ngạc: “Ồ, ta hiểu rồi, chính là điển cố Tử Cống chuộc người!”

“?”

Bao Húc thoáng ngẩn người, nói chuyện với sinh viên giỏi khoa Trung văn quả nhiên là có chút lao lực.

Mã Nhất Quần vội vàng giải thích: “Đây là một câu chuyện xưa trong “Luận Ngữ”, đại khái là, nếu nâng cao tiêu chuẩn đạo đức mà hầu hết mọi người đều có thể đạt được đến mức độ mà đa phần mọi người đều không thể đạt được, như vậy sẽ khiến rất nhiều người nản lòng chùn bước.”

Hết chương 176.
Bình Luận (0)
Comment