Ngược lại, nếu tiêu tiền có thể duy trì được sự chú ý của người xem, như vậy tương lai còn có thể kiếm lại số tiền ấy.
Sua nhiều lần cân nhắc, Eric nghiến răng nói: “Số tiền này chúng ta sẽ trả!”
“Lập tức liên lạc với các câu lạc bộ của ICL, để bọn họ phối hợp với công việc của chúng ta. Sau đó, bỏ ra một khoản để quảng cáo, nhân lúc gióng gió chưa đến đỉnh điểm, hãy để cho mọi người biết rằng chúng ta đang điều chỉnh hệ sinh thái của ICL, cố gắng bảo vệ quyền lợi của tuyển thủ!”
Eric biết rõ rằng chuyện này sớm muộn đều phải làm, vậy thì làm càng sớm càng tốt.
Nếu còn chần chừ, cứ để mọi người thảo luận, điều đó chắc chắn sẽ gây hại cho việc thu hút sự chú ý của người xem với ICL.
Phản hồi nhanh khiển mọi người nhìn thấy sự thân thành, có khả năng biến khủng hoảng thành cơ hội giúp ICL lưu lại ấn tượng tốt với khán giả.
Triệu Húc Minh vội gật đầu: “Hiểu rồi, ta đi sắp xếp chuyện này.”
Sau khi rời khỏi phòng họp, Triệu Húc Minh không dám chậm trễ một giây nào, nhanh chóng bố trí cấp dưới làm việc, xử lý đồng thời cả ba vấn đề kia.
Các câu lạc bộ đều cần liên hệ với họ để phối hợp công việc, tuy rằng công ty Finger tài trợ kinh phí, nhưng các vấn đề cụ thể như cải thiện môi trường sinh hoạt, chế độ đãi ngộ cho các tuyển thủ, hợp đồng tiêu chuẩn quy định, v.v thì vẫn do các câu lạc bộ tự thực hiện.
Số tiền này không nhỏ, không được dùng hoang phí, phải lập tức sắp xếp nhân viên tuyên truyền rằng đãi ngộ của ICL chắc chắn thuộc tiêu chuẩn hàng đầu trong ngành, không hề thua kém GPL, thậm chí còn có điểm tốt hơn, nhanh chóng giải quyết vấn đề dư luận trước mắt, để lại ấn tượng tốt với người qua đường.
Bên cạnh đó, cũng nhân cơ hội này tiếp tục tuyên truyền cho ICL, tiếp tục đẩy độ hot giải đấu.
Tuy nói sau khi thay thế Chretien thì Eric thường khoa tay múa chân, chỉ trích Triệu Húc Minh, nhưng Triệu Húc Minh lại không quá ghét bỏ Eric.
Chủ yếu là do Eric dù quản nhiều việc nhưng lời hắn nói cũng có phần đúng.
Tập đoàn Dayak và Công ty Finger cấp cho Eric quyền hạn rất cao, được phép sử dụng số tiền lớn. Ví dụ như lần này, Eric có thể đưa ra quyết định giải quyết vấn đề mà Triệu Húc Minh gần như không thể.
Quan trọng hơn, giả dụ như có chuyện xảy ra, nếu Eric nhận trách nhiệm trước thì Triệu Húc Minh vẫn coi như bình an vô sự.
Ngày trước khi Chretien rớt đài mà Eric vẫn có thể tiếp tục đảm nhận vị trí người phụ trách của bộ phận hợp tác thương vụ IOI chính là nhờ kỹ thuật “đổ lỗi” thành thạo.
Bây giờ Eric phụ trách tất cả các công việc, Triệu Húc Minh chỉ bên cạnh hỗ trợ, đối với hắn cũng không phải là tin xấu.
Ngộ nhỡ thật sự xảy ra chuyện gì, Triệu Húc Minh có thể phủi sạch quan hệ ngay lập tức, IOI ở server trong nước có thành công hay không đều sẽ không ảnh hưởng đến vị trí của hắn ở tập đoàn Long Vũ.
Ba vấn đề này đều rất quan trọng, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Triệu Húc Minh cảm thấy việc đầu tiên vẫn quan trọng nhất, vì thế hắn quyết định tự mình liên hệ với các câu lạc bộ kia để thảo luận.
Mặc dù phía công ty Finger bỏ tiền, nhưng một vài chi tiết trong đó sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của câu lạc bộ.
Ví dụ như hợp đồng tiêu chuẩn của tuyển thủ.
Ngày trước câu lạc bộ SUG cũng vì chuyện này mà làm rất căng với tập đoàn Đằng Đạt, bị tổng giảm đốc Bùi thẳng tay gạch tên từ bên trong GPL, trở thành con gà dùng để dọa khỉ.
Nếu không có khúc nhạc đệm này, có lẽ tranh chấp về hợp đồng tiêu chuẩn vẫn còn ồn ào một thời gian.
Mà hợp đồng tổng giám đốc Bùi yêu cầu, chỉ giới hạn với GPL, chứ tất nhiên quản không nổi hợp đồng của các hạng mục Esports khác. Tất cả các hợp đồng mà các tuyển thủ IOI chọn dùng hiện nay vẫn là hợp đồng cũ.
Bây giờ công ty Finger yêu cầu các câu lạc bộ IOI đều phải đổi thành hợp đồng tiêu chuẩn, như vậy có khiến bọn họ phản đối hay không?
Những câu lạc bộ này dù sao cũng là đối tác của giải đấu ICL, thái độ cũng cần có chừng mực, không thể cẩu thả.
Vì vậy Triệu Húc Minh cân nhắc một chút, việc này vẫn nên tự mình làm mới ổn thỏa.
Huống chi, sau khi nhận được số tiền này, muốn dùng cụ thể như nào cũng là cả một vấn đề. Nếu như những câu lạc bộ này lấy tiền xong lại ngấm ngầm đút túi, dùng vào việc khác, vậy thì không phải công ty Finger vừa mất tiền lại vừa mất mặt?
Chắc chắn phải tiền nào việc nấy, phải giám sát thật tốt.
Chi tiết cụ thể như nào sau khi trao đổi cặn kẽ mới có thể quyết định.
Có điều có một tin tốt là từ sau khi trải qua sự việc lần trước mà có không ít câu lạc bộ đều chấp nhận hợp đồng tiêu chuẩn, ICL nếu cũng phổ biến hợp đồng tiêu chuẩn như vậy thì có lẽ cũng không gặp nhiều trở ngại.
Suy nghĩ thêm một lúc, Triệu Húc Minh gọi điện cho Ngô Việt - quản lý câu lạc bộ FV trước tiên, giải thích ngắn gọn sự việc, hi vọng Ngô Việt bên đó có thể cùng nhau phối hợp.
Phía bên kia điện thoại, Ngô Việt cười cười: “Giám đốc Triệu, không cần đâu, những chuyện mà ngươi nói bên phía câu lạc bộ bọn ta đều đã thực hiện rồi!”
“Bởi vì tiêu chuẩn của câu lạc bộ chúng ta vốn dựa theo tiêu chuẩn của GPL, cho dù là điều kiện sinh hoạt, huấn luyện hay thể hình đều vô cùng OK. Ngoài ra thì hợp đồng của tuyển thủ chúng ta sớm đã chuyển sang hợp đồng tiêu chuẩn rồi, ngươi không cần phải lo lắng vấn đề này.”
Triệu Húc Minh vừa nghe xong liền ngây cả người.
Đã sớm thực hiện rồi?
Hắn biết tổng giám đốc Bùi khá tốt với câu lạc bộ FV, nhưng không ngờ lại đến mức này.
Bởi vì tuyển thủ của câu lạc bộ FV đều dành được quán quân, còn có hơn hai triệu đô tiền thưởng, dù năm tuyển thủ chia đều vẫn là một khoản rất lớn.
Có nhiều tiền như vậy, ai còn quan tâm mấy cái điều kiện sinh hoạt hay là hợp đồng tiêu chuẩn làm gì?
Cho dù ở phương diện này tổng giám đốc Bùi không làm gì, các tuyển thủ cũng không hề phàn nàn.