Về phía câu lạc bộ FV, người ta vẫn đang dùng đồ của Takeaway Netfish, Thác Quản Fitness rất tốt, bây giờ cưỡng ép thay đổi thì có vẻ như không hợp tình hợp lý lắm.
Vì thế trong tất cả câu lạc bộ của giải đấu ICL chỉ có duy nhất câu lạc bộ FV là trường hợp ngoại lệ, vẫn giữ nguyên các điều kiện như hiện tại, chẳng qua chỉ là thay đổi người trả tiền, chuyển từ Đằng Đạt thành công ty Finger.
Sau khi sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy, Triệu Húc Minh cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cứ sắp xếp như này thì không có một sơ hở nào.
Công việc tuyên truyền cho ICL cuối cùng cũng có thể trở về đúng quỹ đạo.
Cùng lúc đó, Bùi Khiêm đang lướt xem bình luận ở cuối phần quảng cáo “Phá Kén Chưa Thành Bướm” trong văn phòng của mình, toàn thân rơi vào trạng thái đờ đẫn.
Mẹ nó tình huống này là sao vậy!
Mạnh Sướng ơi Mạnh Sướng, ta yêu cầu ngươi đảo ngược tuyên truyền ngành thể thao điện tử, thuận tiện AOE giảm độ hot của giải đấu GPL, kết quả đây là cách ngươi làm việc cho ta đấy hả?
Quả thực Bùi Khiêm tức giận vô cùng, tên Mạnh Sướng này cứ liên tục gài người khác thôi!
Tháng trước, sau khi vào nhậm chức ở tập đoàn Đằng Đạt, Mạnh Sướng đã thực hiện ba dự án quảng cáo: dự án đầu tiên là quảng bá ngành công nghiệp thực thể của Đằng Đạt, thứ hai là quảng cáo Tuwei Live, cái thứ ba là quảng cáo ngành công nghiệp thể thao điện tử.
Kết quả là hiệu quả của ba dự án tuyên truyền đó đều tốt hết cả!
Đặc biệt là quảng cáo “Phá Kén Chưa Thành Bướm”, không chỉ đè đầu quảng cáo ICL mới ra, mà còn tạo ra nhiều cuộc thảo luận giữa đông đảo khán giả, khiến những lợi ích của GPL được biết đến rộng rãi hơn và thu hút sự chú ý về GPL cao hơn!
Bùi Khiêm có thể mường tượng ra cảnh Eric và Triệu Húc Minh nghiến răng nghiến lợi thế nào nữa kìa.
Thế nhưng, Bùi Khiêm oan lắm mà, đây thật sự không phải ta làm! Đồng minh, là đồng minh ngộ thương thôi!
Nếu không phải Bùi Khiêm và Mạnh Sướng đã ký hiệp nghị với nhau, và hắn hiểu rõ Mạnh Sướng thì suýt nữa đã nghĩ Mạnh Sướng là gian tế trăm phương ngàn kế muốn đánh vào nội bộ Đằng Đạt, chuyên chọc phá tâm trạng của mình.
Một hai lần thì không sao, ba lần quảng bá liên tiếp đều thành công rực rỡ, bảo đây là tình cờ thì hơi quá rồi đấy!
Bùi Khiêm chỉ muốn tự xắn tay áo ra trận, hắn nghĩ, mình chỉ tuỳ tiện dùng chân làm mấy dự án tuyên truyền thì sự tình cũng không đến nỗi đi xa như hiện tại rồi!
Nhưng ngẫm lại, Bùi Khiêm lại cảm thấy mình quá tự tin rồi.
Đâu phải mình chưa từng trải, kết quả cũng chẳng tốt hơn Mạnh Sướng là bao.
Ta cũng chẳng làm được, ha, không sao cả.
Bùi Khiêm yên lặng thở dài, vô cùng phiền muộn.
Cũng chính vì kế hoạch quảng cáo hắn làm luôn hot một cách khó hiểu nên hắn mới hy vọng chiêu mộ Mạnh Sướng vào đội để Mạnh Sướng - một chuyên gia - thay mình làm công việc đảo ngược quảng cáo này.
Kết quả, chuyên gia Mạnh Sướng kia sao cũng thế vậy?
Tháng trước Mạnh Sướng vắt hết óc nghĩ ra ba kế hoạch quảng cáo, kết quả là hiệu quả quảng cáo này còn tốt hơn cái kia, không cần nghĩ, tháng trước ngoài lương cơ bản thì hắn chẳng nhận được một xu tiền hoa hồng nào.
Nếu không phải Bùi Khiêm biết Mạnh Sướng thiếu một khoản tiền lớn thì suýt nữa đã nghĩ hắn là một người không màng danh lợi rồi.
Nhưng Bùi Khiêm tuyệt nhiên sẽ không vì vậy mà tha lỗi cho Mạnh Sướng. Mạnh Sướng ngươi không dễ dàng, chẳng lẽ ta dễ lắm sao?
Ngươi có biết ta đã gặp bao nhiêu rắc rối với độ hot do mấy dự án quảng cáo, hiệu quả quảng cáo và số tiền mà chúng kiếm được tạo ra hay không hả?
Biết ta đã mất bao nhiêu công sức mới có thể xóa sạch tất cả những ảnh hưởng này không?
Bùi Khiêm khẽ thở dài, mở các báo cáo do các bộ phận trực thuộc Đằng Đạt gửi đến, vừa bắt đầu suy nghĩ phải làm sao để thu dọn mớ hỗn độn mà Mạnh Sướng để lại cho mình.
Đúng lúc này, điện thoại được đặt trên bàn reo lên.
Bùi Khiêm cầm lên xem, là Ngô Việt của câu lạc bộ FV gọi tới.
“Tổng giám đốc Bùi, có chuyện ta phải thông báo với ngươi.”
“Bên công ty Finger do áp lực dư luận nên đã chuẩn bị một quỹ đặc biệt để buộc tất cả câu lạc bộ thuộc giải đấu ICL phải tuân theo tiêu chuẩn của họ về sinh hoạt hàng ngày và việc tập luyện của tuyển thủ...”
Bùi Khiêm không khỏi cau mày: “Hửm? Áp lực dư luận?”
Ngô Việt: “Đúng vậy thưa tổng giám đốc Bùi, quảng cáo ‘Phá Kén Chưa Thành Bướm’ kia đã tạo ra áp lực dư luận rất lớn, và nếu giải đấu ICL của công ty Finger muốn so sánh với GPL thì chắc hẳn điều kiện ở mọi phương diện đều không thể tệ hơn, cho nên...”
Hơi khó hiểu, Bùi Khiêm hỏi: “Chuyện này liên quan gì đến chúng ta? Điều kiện của câu lạc bộ FV chắc chắn đạt tiêu chuẩn mà nhỉ?”
Ngô Việt: “Đúng vậy thưa tổng giám đốc Bùi, chắc chắn đạt chuẩn. Nhưng Triệu Húc Minh nói họ đối xử bình đẳng với các cả các câu lạc bộ của giải đấu ICL, nên là, nên là họ sẽ cho câu lạc bộ chúng ta kinh phí, không thiếu một xu.”
“Ta nghĩ nếu là quy định thống nhất của ICL, vậy quả thực không thể từ chối được, vả lại cũng không có lý do gì để từ chối cả.”
“Vì công ty Finger đã thanh toán khoản này nên không cần đến số tiền mà ngươi cấp định kỳ cho câu lạc bộ FV nữa ạ, ta đã điện thoại cho tài vụ bảo họ sau này không cần thu tiền nữa.”
“Sợ ngươi không biết nên ta nói với ngươi một tiếng. Thưa tổng giám đốc Bùi, ngươi yên tâm, sau này câu lạc bộ FV hoàn toàn có thể tự lực cánh sinh, tự chịu trách nhiệm vấn đề lời lỗ, không cần sử dụng tiền của ngươi nữa rồi!”
Bùi Khiêm hơi há miệng, suýt nữa đã ngất xỉu.
Công ty Finger bị điên à!
Ai bảo các ngươi xuất tiền cho chiến đội FV, hả? Nhiều tiền quá nên mang đi đốt đấy à!
Mỗi tháng ta bỏ một ít tiền cho chiến đội FV, đưa cơm cho họ, mua thẻ tập gym thoải mái, tuy không tiêu bao nhiêu tiền nhưng nói chung cũng coi như là một sự an ủi về tinh thần rồi.