Khi kết toán, có thể chuyển hoá hơn mười nghìn vào tài sản cá nhân.
Nhưng suy đi nghĩ lại, không thể có tầm nhìn hạn hẹp như vậy được...
Kết toán lần này sẽ có lợi nhuận, đây là điều chắc như đinh đóng cột, rất khó thay đổi.
Nhưng lần sau thì sao?
Lần sau Bùi Khiêm vẫn muốn tổng kết các bài học kinh nghiệm, tiếp tục cố gắng tạo ra thua lỗ!
Bây giờ vì mười nghìn tiền chuyển hóa mà sau này mỗi tháng đều phải thêm một triệu quỹ hệ thống, đây chẳng phải là tự tạo thêm gánh nặng cho mình hay sao?
Cũng không thể làm chuyện ngu xuẩn như vậy!
Đến lúc đó, mỗi đồng không được tiêu đều là kết quả của quyết định sai lầm trong giây phút này!
Bùi Khiêm cân nhắc một lát.
“Lợi nhuận phòng làm việc Phi Hoàng chia làm bốn phần: 50% để lại cho hoạt động thường ngày và chi phí phát triển về sau của phòng làm việc, hai người phụ trách là ngươi và Chu Tiểu Sách mỗi người cầm 10%, các thành viên chủ chốt khác chia nhau 10%, còn lại nộp lên 20%.”
Nếu Đằng Đạt không lấy tiền, hệ thống không thể nào đồng ý. Vì vậy Bùi Khiêm chỉ có lấy số lượng ít nhất mà hệ thống có thể chấp nhận: 20%.
80% còn lại thì tìm lý do phân chia là được.
Hoàng Tư Bác sửng sốt.
“Tổng giám đốc Bùi, điều này không hợp lý chút nào! Tuyệt đối không thể!”
Hoàng Tư Bác đã đoán trước được tổng giám đốc Bùi sẽ rất hào phóng, nhưng không ngờ lại hào phóng đến mức này.
Hai người sáng lập mỗi người cầm 10% lợi nhuận, thành viên chủ chốt của công ty cầm 10%, nói cách khác số tiền thưởng cho nhân viên của phòng làm việc Phi Hoàng đã vượt qua cả số tiền mà công ty mẹ được chia!
Bùi Khiêm xua tay, giọng điệu không cho phép nghi ngờ: “Việc này cứ quyết định như vậy đi. Không chỉ có vậy, toàn bộ mọi người các ngươi được tăng lương, lương cơ bản một đồng cũng không thể thiếu!”
Nhìn ánh mắt kiên quyết của tổng giám đốc Bùi, Hoàng Tư Bác há to miệng, chỉ có thể nói ra một câu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
“Còn chuyện gì khác không?” Bùi Khiêm nóng lòng muốn đuổi Hoàng Tư Bác đi ngay lập tức.
Ngươi đã bẫy ta hai lần rồi, vậy mà ta còn phải tươi cười khen ngợi ngươi, thật khó chịu!
“À đúng rồi, tổng giám đốc Bùi. Bây giờ bọn ta đang lên kế hoạch quay mùa thứ tư của “Cuộc sống thường ngày của Tổng giám đốc Bùi”, ngươi xem...”
Ý của Hoàng Tư Bác rất rõ ràng, hy vọng Bùi Khiêm có thể tiếp tục tham gia diễn xuất!
Dù sao lúc đó trong hợp đồng chỉ ký làm ba mùa.
Bùi Khiêm lập tức đề phòng.
Còn quay mùa thứ tư?
Mơ mộng hão huyền, không thể quay tiếp nữa!
Chu Tiểu Sách đã chứng minh tài năng của hắn, ba mùa trước, hắn liên tục cho ra những ý tưởng hay, chất lượng video cực kỳ ổn định. Bây giờ còn định quay mùa thứ tư, chắc chắn sẽ tiếp tục kiếm lời!
Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm lắc đầu.
“Ta sẽ không tham gia diễn nữa.”
“Ba mùa đầu tiên, chủ yếu là do các ngươi vừa mới bắt đầu nên ta mới tham gia để giúp đỡ các ngươi một chút.”
“Bây giờ, phòng làm việc Phi Hoàng đã đi vào quỹ đạo. Ta cũng bận rộn công việc ở bên này, cho nên không tham gia nữa.”
Bùi Khiêm nêu lý do từ chối.
Hoàng Tư Bác không nhịn được cảm động.
Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi bận rộn nhiều việc, vừa nghiên cứu phát triển game, vừa quan tâm tới quán cà phê internet, lại còn phải làm diễn viên cho bọn họ quay phim!
Tổng giám đốc Bùi thấy bọn họ vừa mới bắt đầu nên mới đến giúp đỡ.
Chỉ cầm chút tiền thù lao mang tính tượng trưng, so với thu nhập của tổng giám đốc Bùi thì chút tiền ấy chẳng khác nào chín trâu mất một sợi lông. Nhưng tổng giám đốc Bùi vẫn nghiêm túc giúp bọn họ hoàn thành ba mùa quay, hiến dâng kỹ năng diễn xuất đỉnh cao. Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng giúp “Cuộc sống thường ngày của Tổng giám đốc Bùi” trở nên nổi tiếng!
Thực sự là... không thể báo đáp!
Nhưng ngoài cảm động, Hoàng Tư Bác cũng hơi lo lắng.
“Nhưng tổng giám đốc Bùi, nếu như không có sự diễn xuất của ngươi thì phim ngắn này chẳng khác gì đã mất đi linh hồn...” Sắc mặt Hoàng Tư Bác tràn đầy lo lắng.
Không có tổng giám đốc Bùi, đi đâu tìm diễn viên thích hợp đóng vai tổng giám đốc Bùi?
Bùi Khiêm lắc đầu.
“Suy nghĩ này là sai lầm.”
“Hãy can đảm bước ra khỏi vùng an toàn.”
Hoàng Tư Bác chớp mắt: “Bước ra khỏi vùng an toàn?”
Bùi Khiêm khẽ vỗ bờ vai của hắn: “Tiếp tục quay mùa thứ tư, quả thực có thể ổn định mà kiếm tiền.”
“Nhưng đừng quên, một triệu ta đưa cho ngươi là cái gì?”
“Là quỹ Ước Mơ!”
“Chẳng lẽ ước mơ của ngươi chỉ dừng ở đây thôi sao?”
“Ước mơ của ngươi chỉ là quay video ngắn đạt vài triệu lượt xem là thôi sao?”
“Hãy bước ra khỏi vùng an toàn, tiếp tục khiêu chiến bản thân, đây mới là ý nghĩa tồn tại của quỹ Ước Mơ!”
“Ngươi phải tiếp tục kéo dài ước mơ của mình!”
Hoàng Tư Bác hiểu ra: “Ta hiểu rồi tổng giám đốc Bùi!”
“Cảm ơn ngươi đã chỉ điểm!”
Hoàng Tư Bác rời đi với cõi lòng tràn đầy hy vọng.
Bùi Khiêm thở dài một hơi... cuối cùng cũng lừa được đối phương đi rồi.
Nếu lại quay mùa thứ tư của “Cuộc sống thường ngày của Tổng giám đốc Bùi”, nói không chừng tiền kiếm được trong một mùa sẽ đạt đến hơn hai triệu, quả thật không thể chịu nổi!
Bây giờ, cứ để Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách bước ra khỏi vùng an toàn, lập kế hoạch cho hạng mục gây dựng sự nghiệp mới, làm lại từ đầu mọi thứ.
Như vật, ít nhất trong vòng hai ba tháng, bọn họ sẽ không mang chuyện kiếm tiền đến làm phiền mình nữa...
Bùi Khiêm ngồi dựa vào ghế, thở dài một hơi.
Làm ông chủ thật là khó...
...
Hoàng Tư Bác vừa rời đi không lâu thì lại có tiếng gõ cửa.
Trợ lý Tân cầm một xấp báo cáo kiểm tra sức khoẻ thật dày đến: “Tổng giám đốc Bùi, đã có bản báo cáo chi tiết lần kiểm tra sức khoẻ trước. Dựa theo dặn dò của ngươi, đầu tiên sẽ đưa cho ngươi xem trước.”
“Được rồi, để lên bàn đi.”
Bùi Khiêm thuận tay cầm một bản báo cáo lên rồi lật xem.
Ừ... thật phức tạp, xem không hiểu.
“Trợ lý Tân, ngươi có thể nói sơ qua về tình hình kiểm tra sức khoẻ lần này được không?”
Đó là lợi ích của việc có trợ lý, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi lúc nào cũng được.