Ngày mai là thứ sáu, không có trận tiêu điểm nào. Nhưng trong hai ngày thứ bảy và chủ nhật, giải đấu ICL đều có sự kiện thi đấu quan trọng. Mục tiêu của Trần Vũ Phong là cố gắng hết sức thu xếp xong xuôi phần bình luận từ luồng không chính thức của giải đấu ICL và đưa ra phần bình luận từ luồng không chính thức ở trận tiêu điểm ngày chủ nhật để thử xem phản ứng.
Thứ năm, ngày 16 tháng 3
Bùi Khiêm tới phòng làm việc, cuối cùng quyết định chọn Trương Á Huy là người phụ trách cho Chợ Ăn Vặt.
Theo như tài liệu mà bộ phận nhân sự cung cấp, Trương Á Huy vốn là một chủ quán mì lạnh nướng khá nổi tiếng ở địa phương, do phần thể hiện xuất sắc trong cuộc thi mì lạnh nướng nên được Tề Nghiên mời tới phụ trách những công việc có liên quan tại phòng thí nghiệm ẩm thực của Cô Gái Mì Lạnh, hiện đang ở Trường An, vừa quay xong tập đầu tiên của bộ phim tài liệu “Sạp Hàng Muôn Màu” với những người từ phòng làm việc Phi Hoàng.
Mặc dù người này vốn chỉ là một chủ quán mì lạnh nướng bình thường, trình độ học vấn không cao, cũng không có thành tích gì nổi bật, nhưng như vậy lại khiến Bùi Khiêm thấy khá nguy hiểm.
Từ phòng thí nghiệm ẩm thực cho đến phim tài liệu “Sạp Hàng Muôn Màu”, Tề Nghiên đều giao cho hắn những nhiệm vụ quan trọng, chắc chắn là vì hắn có năng lực xuất chúng.
Nếu đã như vậy, trực tiếp chọn hắn đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Để Trương Á Huy phụ trách Chợ Ăn Vặt, vừa có thể khiến Cô Gái Mì Lạnh suy yếu, tạo ra những trở ngại nhất định cho cả phòng thí nghiệm ẩm thực, công việc quay phim tài liệu và sự mở rộng trong tương lai của Cô Gái Mì Lạnh; đồng thời cũng có lợi khi “đào” người từ Cô Gái Mì Lạnh sau này.
Bởi vì ban đầu Bùi Khiêm nghĩ rằng nếu đã tuyển người thì không thể chỉ tuyển một người. Trong tương lai Chợ Ăn Vặt sẽ không ngừng lấy người từ phía phòng thí nghiệm ẩm thực của Cô Gái Mì Lạnh, liên tục kìm hãm sự phát triển của Cô Gái Mì Lạnh, do đó người phụ trách Chợ Ăn Vặt nhất định phải có chút danh tiếng và sức hút riêng để có thể chiêu mộ được nhân tài.
Nếu không về sau những chủ quán khác vừa nghe thấy tên người phụ trách Chợ Ăn Vặt bên này thì không đến nữa, tiếp tục ở lại phòng thí nghiệm ẩm thực của Cô Gái Mì Lạnh, như vậy chẳng phải là rất xấu hổ hay sao?
Do đó, chọn thẳng Trương Á Huy là có thể giải quyết tận gốc rồi.
Bùi Khiêm không có số điện thoại của Trương Á Huy, nhưng có số của Hoàng Tư Bác. Nếu Trương Á Huy quay phim tài liệu “Sạp Hàng Muôn Màu” cùng Hoàng Tư Bác, vậy tìm Hoàng Tư Bác tất nhiên có thể tìm được Trương Á Huy.
...
Cùng lúc đó, Trường An
Hoàng Tư Bác với đoàn làm phim đang thu dọn hành lý, chuẩn bị lên đường.
Tập đầu tiên của “Sạp Hàng Muôn Màu” đã quay xong, phản ứng vô cùng tốt nên họ ở lại Trường An thêm một ngày, thưởng thức một chút món ăn địa phương, hôm nay mới dự định rời đi tới trạm tiếp theo.
Theo kế hoạch trước đó, đây là series phim tài liệu dài tập, đoàn làm phim sẽ bay khắp mọi miền đất nước, vừa tìm kiếm món ngon địa phương, vừa khám phá công thức bí truyền độc quyền của từng quán bán hàng rong, đồng thời tuyên truyền cho Cô Gái Mì Lạnh.
Tất nhiên, với tư cách là người phụ trách của phòng làm việc Phi Hoàng, Hoàng Tư Bác còn có nhiều việc khác phải làm, cho nên chỉ đi theo tập đầu tiên của bộ phim tài liệu, còn lại toàn bộ đều giao cho đạo diễn của “Sạp Hàng Muôn Màu” phụ trách.
Hoàng Tư Bác đang thu dọn hành lý trong phòng của mình, di động đột nhiên vang lên.
“Hửm? Tổng giám đốc Bùi gọi tới?”
Hoàng Tư Bác giật mình, vội vàng bắt máy: “Alo? Tổng giám đốc Bùi có gì dặn dò sao?”
Giọng nói tổng giám đốc Bùi phát ra từ điện thoại: “Trương Á Huy ở chỗ ngươi à? Gọi hắn tới nghe điện thoại.”
Hoàng Tư Bác sửng sốt một chút: “Hả? Vâng, được, Tổng giám đốc Bùi, ngươi chờ một chút.”
Tuy không hiểu sao tổng giám đốc Bùi lại bỏ qua vài cấp ở giữa, trực tiếp tìm Trương Á Huy, nhưng Hoàng Tư Bác cũng không hỏi nhiều, đi thẳng tới gõ cửa phòng Trương Á Huy, sau đó đưa điện thoại cho hắn.
Vẻ mặt Trương Á Huy hết sức kinh ngạc: “Tổng giám đốc Bùi tìm ta?”
Từ ngày làm việc ở Cô Gái Mì Lạnh đến nay, cái tên “tổng giám đốc Bùi” này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, bây giờ không hiểu sao lại nhận được cuộc gọi từ tổng giám đốc Bùi, còn chỉ đích danh muốn tìm mình, Trương Á Huy tự nhiên cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Nhận điện thoại từ tay Hoàng Tư Bác, Trương Á Huy nói: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi tìm ta?”
Điện thoại truyền tới giọng nói vô cùng ôn hòa của tổng giám đốc Bùi: “Trương Á Huy đúng không? Xin chào. Ta tìm ngươi cũng không có việc gì khác, chỉ là muốn mời ngươi tới đảm nhận phụ trách một dự án mới của ta, có tên là ‘Chợ Ăn Vặt’, không biết ngươi có sẵn lòng hay không?”
Bùi Khiêm chỉ giới thiệu ngắn gọn cái này được gọi là “Chợ Ăn Vặt”
Nói thẳng ra chính là đặc biệt mua một địa điểm ở Kinh Châu, cung cấp cho những chủ quán có công thức bí truyền độc quyền kia một cửa hàng hoặc một gian hàng, đủ để cho họ yên ổn ở đây làm công việc cũ của mình.
Ở đây không thu bất kỳ tiền thuê nào, mặt bằng sân bãi sử dụng hoàn toàn miễn phí, có bộ phận đặc biệt chịu trách nhiệm thu mua nguyên vật liệu cho tất cả, nếu có lãi chỉ cần chia 20% cho Chợ Ăn Vặt, ngoài ra còn có các phúc lợi giống như nhân viên Đằng Đạt như lương cơ bản, bảo hiểm xã hội, quỹ nhà ở…
Mà Trương Á Huy là người phụ trách của khu Chợ Ăn Vặt, bình thường sẽ chịu trách nhiệm quản lý hàng ngày của nơi này, đương nhiên nếu bản thân Trương Á Huy muốn mở quầy cũng không có vấn đề.
Tất nhiên, ngoại trừ những công việc này ra thì Bùi Khiêm cũng ám chỉ muốn Trương Á Huy tìm thêm mấy chủ tiệm giỏi từ phòng thí nghiệm ẩm thực Cô Gái Mì Lạnh về đây, càng nhiều càng tốt.
Trương Á Huy nghe đến choáng váng: “Nhưng mà tổng giám đốc Bùi, như vậy không phải sẽ trùng với công việc của phòng thí nghiệm ẩm thực của Cô Gái Mì Lạnh bên kia hay sao?”