Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1816 - Chương 1816. Bao Húc Lại Trở Về!

Chương 1816. Bao Húc lại trở về!
Chương 1816. Bao Húc lại trở về!

“Chỉ là hiểu biết về game của những người này hơi kém, dù sao thì hiện tại thực lực và hiểu biết về game của chiến đội FV là một mình chiếm hạng nhất, chiến đội chúng ta kém một bọn một bậc, phía sau trống mấy bậc mới đến chiến đội khác.”

Đinh Cán nói: “Vậy cũng không liên quan gì đến chúng ta.”


“Được rồi, cứ trả lời vậy đi, chúng ta muốn mà chẳng giúp được gì.”

Quản lý Dương: “Vâng giám đốc Đinh.”

Thứ hai, ngày 19 tháng 03.

Bao Húc mệt nhoài gió sương, hắn và Lương Khinh Phàm lại đặt chân lên đất Kinh Châu.

Tuy rằng Lương Khinh Phàm trông có vẻ mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn ngời ngời.

“Ôi, cuối cùng về đến nơi rồi!”

“Tuy nghỉ phép có lương không tệ lắm, nhưng thời gian dài như vậy, dẫu sao vẫn sẽ khiến người ta cảm thấy mệt mỏi.”

“Cơ mà trông anh Bao có tinh thần lắm nha, không hổ là bậc thầy du lịch! Hành trình lần này ở Ai Cập, quả thực đều nhờ anh Bao săn sóc cả!”

Bao Húc ở bên cạnh âm thầm trợn trắng mắt.

Có tinh thần quần què ấy!

Khó khăn lắm mới về tới Kinh Châu, sau tất cả ta mới lấy lại hơi sức được chưa?

Nếu còn ở Ai Cập thêm một tuần nữa, Bao Húc chỉ e mình sẽ hóa thành xác ướp, hong gió ở miền sa mạc ấy mất.

Tóm lại, chuyến du lịch lần này đã kết thúc rồi!

Bao Húc chỉ ước về tới nhà ngủ ngon, chơi game, không muốn chờ thêm một giây nào nữa.

Tuy rằng như thế, nhưng hai người vẫn đi chung xe về nhà.

Trên xe taxi, Bao Húc hoàn toàn không có tâm trạng tám chuyện với Lương Khinh Phàm, hắn đang suy xét lại chuyến du lịch trong suốt tháng qua, từ đầu đến cuối chỉ lo suy nghĩ một chuyện.

Rốt cuộc mình nên làm gì để không bị bắt đi du lịch nữa?

Hai lần bị “tóm” đi du lịch đã khiến Bao Húc sinh lòng cảnh giác.

Hắn vốn cảm thấy chỉ cần mình khiêm tốn, yên phận trong ngành sản xuất game thì sẽ không phải phụ trách bất cứ hạng mục công tác nào, không bị nhắm trúng trên bảng vote nhân viên giỏi nhất.

Nhưng hắn đã sai tận ba lần.

Lần đầu tiên, Lý Nhã Đạt muốn giành được thành tích xuất sắc trong ngành sản xuất game, hòng lấy cái danh nhân viên giỏi xếp hạng hai, thế là Bao Húc bị xếp phải đi du lịch cùng nàng;

Lần thứ hai, đến lượt Hoàng Tư Bác muốn giành vị trí đó, Bao Húc lại bị xếp cho đi du lịch chung;

Lần thứ ba là với Lương Khinh Phàm…

Hai lần trước thì thôi đi, lần này lại khiến Bao Húc thật sự cạn lời, bởi lẽ hắn và Lương Khinh Phàm có quen biết gì nhau đâu!

Điều đó chứng tỏ ở tập đoàn Đằng Đạt, “đi du lịch chung với Bao Húc sẽ đạt được thành tích nhân viên giỏi đứng hạng hai” đã thành một quy tắc ngầm, một ước định chung.

Vậy thì sau này nếu có ai muốn đạt được thành tích như thế, cứ tìm Bao Húc đi chung là xong!

Hơn nữa, kế sách che giấu tài năng trước đó của Bao Húc chẳng những không giúp hắn che giấu bản thân, lại còn mang đến tác dụng ngược: Tất cả mọi người cảm thấy, dù sao anh Bao cũng không phải phụ trách hạng mục nào quan trọng, vừa khéo cứ nhờ anh Bao đi du lịch chung thôi, dù sao cũng không chậm trễ ai.

Thế nên Bao Húc cảm thấy mình không thể tiếp tục như vậy, phải thay đổi thôi!

Nhưng phải làm gì cụ thể hòng thay đổi đây?

Hiện giờ Bao Húc vẫn đang làm cho công ty game Đằng Đạt, nếu hắn chủ động phụ trách một số hạng mục, chắc chắn sẽ có việc để làm. Vấn đề ở chỗ hắn là nhân viên lâu năm, trong ngành có bao nhiêu cặp mắt âm thầm theo dõi hắn, tùy tiện làm ra một số thành tích, người ta sẽ đẩy số phiếu vote cho hắn ngay.

Vậy chẳng phải cũng như không sao?

Cho nên Bao Húc cảm thấy tốt nhất vẫn nên tìm chút chuyện để làm ở những ngành nghề khác.

Cứ như thế, lần sau lại có người tìm hắn đi du lịch chung, hắn sẽ có lý do chính đáng để từ chối: Thật ngại quá, ta còn có việc phải làm, ngươi nhờ ai đó nhiều kinh nghiệm hơn nhá!

Nhưng biết đi đâu kiếm việc khác đây?

Bao Húc cũng không hẳn là muốn chuyển sang ngành khác, hắn còn muốn ở lại công ty game Đằng Đạt, cho nên tốt nhất là làm tạm thời thôi.

Mà năng lực chủ yếu của hắn là thiết kế game, những ngành nghề khác có cần hắn hay không, chuyện này rất khó nói.

Thế là Bao Húc chìm trong suy nghĩ thật lâu, vắt óc tìm cách thoát khỏi cái mệnh phải đi du lịch chung.

...

Cùng lúc đó, tại trụ sở chính của tập đoàn Đằng Đạt.

Bùi Khiêm đang ngồi trong văn phòng, vừa lật xem báo cáo công việc của các phòng ban, vừa cân nhắc về kế hoạch công tác giai đoạn tiếp theo nên sắp xếp, điều chỉnh như thế nào.

Bùi Khiêm cũng đã biết đến chuyện bên phía Tuwei Live nhưng bất lực.

Lời giải thích bên phía không chính thức còn được đón nhận hơn bên phía official, có vô lý không chứ!

Chỉ có thể nói bên phía tập đoàn Long Vũ thật sự rất vô dụng, sao chuyện bình luận trận đấu đơn giản như vậy cũng không sắp xếp được chứ? Vô duyên vô cớ tạo nhiều khó khăn trong công việc cho Bùi Khiêm.

Nhưng mà nghe nói tập đoàn Long Vũ cũng đang gấp rút điều chỉnh, tới câu lạc bộ khác tìm tuyển thủ chuyên nghiệp làm bình luận viên, xem ra trình độ bình luận của bên phía chính thức có lẽ cũng sẽ tăng lên rất nhanh.

Bùi Khiêm cũng không để ý, dù sao chỉ cần giải đấu ICL có thể càng làm càng náo nhiệt, độ hot càng ngày càng cao là được.

Hắn đang xem ghi chép công việc của các ngành thì bên ngoài văn phòng truyền đến tiếng gõ cửa.

Bùi Khiêm ngẩng đầu nhìn một cái, là một khuôn mặt xa lạ.

Trương Á Huy có chút khẩn trương tự giới thiệu: “Tổng giám đốc Bùi, ta là Trương Á Huy bên phía Cô Gái Mì Lạnh, trước đó ngươi gọi điện cho ta, kêu ta thứ hai đến tìm ngươi một chuyến, nói chuyện về Chợ Ăn Vặt…”

Bùi Khiêm nháy mắt nghĩ ra: “Ừm, đúng, mời ngồi.”

Tuy rằng Bùi Khiêm muốn làm Chợ Ăn Vặt ý định ban đầu là vì cướp người bên phía Cô Gái Mì Lạnh, hạn chế Cô Gái Mì Lạnh phát triển, nhưng vẫn phải làm một chút hành động ngoài mặt.

Nếu điều kiện bên phía Chợ Ăn Vặt không tốt, làm sao những chủ sạp hàng bên phía Cô Gái Mì Lạnh có thể đến chứ?

Hết chương 1816.
Bình Luận (0)
Comment