Ánh mắt Lương Khinh Phàm lộ ra biểu cảm kinh ngạc vui vẻ: “Chợ Ăn Vặt? Nghe qua rất thú vị đó!”
“Thật ngại quá, gần một tháng nay ta đều đi du lịch ở nước ngoài, không biết rõ những chuyện này.”
“Nhưng mà..... chung cư Sloth mà ta phụ trách sắp tới đúng lúc không có công việc gì, Chợ Ăn Vặt kia của ngươi cần thiết kế không? Ta có thể giúp đỡ.”
Trương Á Huy không khỏi mừng rỡ: “Đương nhiên là cầu còn không được”
Ngày trước Trương Á Huy từng nhìn thấy Lương Khinh Phàm khi xem video tuyên truyền của chung cư Sloth, vô cùng ấn tượng với nhà thiết kế có thể biến thứ tầm thường trở nên cực kỳ đặc biệt này.
Hơn nữa, cho dù Chợ Ăn Vặt có ở đâu thì cũng đều phải sửa chữa cải tiến lại, để khách hàng tới đây ăn có được trải nghiệm tốt nhất, như vậy càng phải cần nhà thiết kế như Lương Kinh Phàm tới chèo lái.
Bao Húc cũng rất hứng thú với Chợ Ăn Vặt, lại đúng lúc gần đây không có việc gì làm.
Quả đúng là tâm đầu ý hợp.
Bao Húc ở một bên nghe hai người nói chuyện, không khỏi có chút tâm tư.
Trước đây hắn còn nghĩ phải làm như nào mới có thể thoát được cái kiếp đi du lịch này.
Bây giờ xem ra, biện pháp giấu nghề này cũng không còn tác dụng, vì mọi người đều cảm thấy anh Bao hắn không có việc nào quan trọng cần phải làm, cùng đi du lịch cũng không chậm trễ công việc, nên mọi người đều tới tìm hắn, rủ hắn đi cùng.
Vì vậy, chỉ cần tìm một công việc là có thể danh chính ngôn thuận từ chối mấy lời mời rủ đi du lịch cùng rồi, cái danh nhân viên ưu tú đứng ở vị trí thứ hai tiếp theo này cũng không tiện lại tìm đến hắn.
Nhưng hắn không muốn làm công việc quá then chốt, quá quan trọng, giống như khi chơi game, nếu như quá mạnh, tự mình lập công lớn thì vẫn có thể bị bỏ phiếu bầu thành nhân viên ưu tú vị trí thứ hai kia.
Do đó nhất định phải là một công việc vừa phải, không quá trọng yếu, cũng không thể quá không quan trọng.
Chợ Ăn Vặt không phải hoàn toàn phù hợp hay sao?
Đây là hạng mục mà đích thân tổng giám đốc Bùi yêu cầu, mình đến đó giúp đỡ, hỗ trợ, làm việc vừa có thể tránh mấy người rủ đi du lịch cùng, mà người phụ trách Chợ Ăn Vặt này là Trương Á Huy, người phụ trách trang trí với thiết kế thương hiệu là Lương Khinh Phàm, bản thân mình chỉ là trợ thủ, cho dù công việc làm quá xuất sắc thì cùng lắm cũng chỉ đứng thứ ba.
Nghĩ như thế nào cũng không có khả năng bị bầu thành nhân viên ưu tú vị trí thứ hai.
Tóm lại là tất cả mọi mặt đều hoàn hảo.
Chỉ có một vấn đề duy nhất là rốt cuộc Trương Á Huy với Lương Khinh Phàm có chấp nhận hay không.
Bao Húc ho nhẹ hai tiếng: “Hạng mục Chợ Ăn Vặt này nghe có vẻ rất thú vị. Ta có thể chuyển bộ phận qua đó giúp đỡ, hỗ trợ các ngươi không?”
Lương Khinh Phàm rất vui vẻ: “Tất nhiên là được rồi”
“À đúng rồi, quên giới thiệu. Người này là nhân viên kỳ cựu ở bộ phận game của Đằng Đạt, thành tích rất tốt, thường được gọi là ‘nhà lữ hành Bao Húc’.”
Trương Á Huy trợn tròn mắt: “Ngươi chính là Bao Húc? Hân hạnh hân hạnh. Mặc dù chưa từng gặp nhưng tên tuổi của ngươi thực là như sấm rền bên tai.”
“Nghĩ đến ngươi đi du lịch vòng quanh thế giới, chắc là đã từng ăn không ít ẩm thực địa phương, cũng từng nhìn thấy rất nhiều chợ ẩm thực nhỉ? Nếu ngươi có thể tham gia hạng mục này thì quả thật giống như hổ mọc thêm cánh.”
Trương Á Huy và Lương Khinh Phàm đều không có ý kiến gì về việc Bao Húc gia nhập.
Dù sao mọi người cũng đều biết, nhân viên từ bộ phận game của Đằng Đạt đều vô cùng xuất sắc, trở thành người phụ trách của ngành khác cũng không có vấn đề gì. Mà Bao Húc lại là nhân vật kỳ cựu, giống như nhà sư quét dọn trong Tàng Kinh Các, tuyệt đối không dám khinh thường.
Lương Khinh Phàm rất vui mừng: “Như vậy đi, chúng ta tới khu làm việc của chung cư Sloth, vừa uống trà vừa thảo luận kế hoạch cụ thể cho Chợ Ăn Vặt.”
“Bao gồm vị trí, quy mô, chi tiết cụ thể như nào... đều phải bàn bạc kỹ lưỡng.”
Ba người tràn đầy vui vẻ rời khỏi Thần Hoa Hào Cảnh, đi tới trụ sở chính của chung cư Sloth, dự định nghiên cứu thảo luận chi tiết các hạng mục của Chợ Ăn Vặt.
...
Buổi chiều, tập đoàn Long Vũ.
Triệu Húc Minh đang trong phòng làm việc kiểm tra trình tự thi đấu kế tiếp của giải đấu ICL.
Hôm nay là thứ hai, không có trận quan trọng, ngày mai thứ ba không thi đấu.
Nhưng ngày kia, cũng chính là thứ tư, có một trận đấu của chiến đội FV, độ hot chắc là rất cao.
Vì thế mà Triệu Húc Minh chờ đến sốt ruột.
Bình luận viên của Tuwei Live nhận được phản ứng rất tốt, đè bẹp năng lực giải thích trận đấu của bình luận viên chính thức. Triệu Húc Minh không những phải chịu áp lực từ phía khán giả và dư luận, mà còn chịu áp lực từ các nền tảng livestream.
Bình luận viên chính thức lại thua kém bình luận viên của Tuwei Live, một mặt do nói không hay, dễ lộ thấy phía chính thức quá vô dụng, mặt khác sẽ khiến khán giả từ các nền tảng livestream khác chuyển tới Tuwei Live xem.
Phó giám đốc của các nền tảng livestream khác đều bị thiệt, bọn ta đều bỏ tiền ra mua bản quyền phát sóng, dựa vào cái gì mà khán giả xem thi đấu ở nền tảng bọn ta không có trải nghiệm tốt như ở Tuwei Live?
Bình luận viên chính thức các ngươi làm không tốt, làm hao tổn lợi ích của các nền tảng livestream bọn ta, như vậy sao mà được?
Nhưng mà quyền bình luận từ luồng không chính thức là do Triệu Húc Minh đưa ra, cũng đã kí hợp đồng rồi, dù sao cũng không thể thay đổi.
Sau khi xem xét nhiều yếu tố, bình luận viên chính thức phải mau chóng nâng cao năng lực lý giải game và khả năng diễn giải trận đấu cáng sớm càng tốt, nâng trình độ của bình luận viên chính thức ngang bằng với trình độ của bình luận viên bên Tuwei Live.
Hôm qua Triệu Húc Minh đã sắp xếp tổ chương trình liên hệ với các câu lạc bộ để tìm người phù hợp làm bình luận viên, hôm nay trợ lý của hắn lại cùng với tổ tiết mục đi tới các câu lạc bộ, dành thời gian để phỏng vấn, sàng lọc.