Hai người Mã Dương và Trương Nguyên thấp thỏm không yên, vô cùng lo lắng.
Cuối cùng, Mã Dương quyết tâm liều mạng, đi đến chỗ Bùi Khiêm.
…
Bùi Khiêm vừa uống rượu vừa ngắm nhìn cảnh phố phường qua kính thủy tinh.
Trong tầm mắt của hắn, màn hình hệ thống hiện ra.
‘Hệ thống Chuyển đổi Tài phú’
‘Ký chủ: Bùi Khiêm’
‘Tỉ lệ chuyển hoá lợi nhuận 100:1, tỉ lệ chuyển hoá thua lỗ 1:1’
‘Thời gian kết toán lần sau: Tám ngày sau’
‘Quỹ hệ thống: 2740000 (tăng 1740000)’
‘Tài sản cá nhân: 46857,6’
‘Nhiệm vụ đặc thù của chu kỳ này: Dưới danh nghĩa công ty sở hữu một cửa hàng thực tế bất kỳ, cần nằm ở trung tâm thành phố hoặc quanh trường đại học (đã hoàn thành)’
‘Khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ đặc thù: Tăng thêm 10% số tiền chuyển hóa chu kỳ này.’
Buồn rầu.
Chỗ nào cần tiêu đều đã tiêu, phát phúc lợi cho nhân viên cũng phát đến mỏi tay, thật sự không còn cách nào khác nữa rồi.
Nhìn quỹ hệ thống tăng lên vùn vụt, Bùi Khiêm chỉ có thể giống như một con cá ướp muối mặc cho người ta chém giết.
Nhưng nếu nghĩ theo chiều hướng tốt, bây giờ mỗi lần quỹ hệ thống tăng cao thêm chút, chuyển hóa tài sản cá nhân có thể nhiều thêm một chút.
100:1, dưới tình huống đã không cách nào thua lỗ, vậy cũng coi như là méo mó có còn hơn không…
Bùi Khiêm chỉ có thể an ủi bản thân như vậy.
Đang buồn rầu, Mã Dương đi đến.
“Anh Khiêm, ta biết việc này khiến ngươi rất khó xử, nhưng ngươi đã giao quán cà phê internet cho ta, vậy tự ta sẽ chịu trách nhiệm về việc thua lỗ! Lần này ta có thể từ chức nhận lỗi, nhưng Trương Nguyên thật sự là người có bản lĩnh, ngươi nhất định phải tiếp tục tin dùng hắn!”
Mã Dương trưng ra vẻ mặt đau buồn căm phẫn, khá là giống với lão tướng quân thua trận xin chết thời cổ đại.
Bùi Khiêm sững sờ.
Từ chức nhận lỗi?
Lại đang nháo cái gì với ta vậy?
Đừng mà!
Bây giờ ta cũng chỉ có thể trông cậy vào ngươi thôi!
Bùi Khiêm vội vàng đặt ly xuống, kéo cái ghế bên cạnh đến: “Ngồi nào, lão Mã, sao ngươi lại muốn từ chức chứ?”
Mã Dương rất ngượng ngùng: “Anh Khiêm, quán cà phê internet kinh doanh không tốt, trách nhiệm chủ yếu là ở ta, điều này trong lòng ta rõ ràng, mặc dù quan hệ giữa hai ta thân thiết, nhưng không thể vì ta mà phá vỡ quy định công ty, ngươi phê bình ta đi!”
Bùi Khiêm vội vàng xua tay, bảo hắn dừng lại.
“Lão Mã, ngươi nói gì vậy? Ngươi biết rõ là ta vẫn luôn coi trọng ngươi nhất mà!”
“Ta còn muốn khen ngợi ngươi đây!”
“Ngươi và Trương Nguyên trông coi quán cà phê internet cho ta, trong tất cả mọi nơi, nơi ta yên tâm nhất chính là chỗ các ngươi, quả nhiên các ngươi không khiến ta thất vọng!”
“Ta nói cho ngươi, mặc dù trước mắt quán cà phê internet đang trong trạng thái thua lỗ, nhưng địa vị của các ngươi trong công ty quan trọng hơn hai hạng mục khác nhiều!”
“Ta muốn đặc biệt khen ngợi ngươi!”
Mã Dương hơi hoang mang, hắn nhìn kỹ biểu cảm của Bùi Khiêm, dường như không phải đang quát tháo trách móc.
Hắn là thật lòng thật dạ!
Bùi Khiêm sợ Mã Dương hiểu lầm, vội vàng vẫy vẫy tay với Trương Nguyên, cũng gọi cả hắn qua.
Sau khi trải qua sàng lọc, hai người này chính là nhân viên đắc lực hiện giờ!
Vốn dĩ Bùi Khiêm cho rằng Bao Húc và Hoàng Tư Bác có thể làm được việc lớn, kết quả bây giờ phát hiện, hai người kia ai ai cũng không đáng tin!
Quả nhiên cuối cùng vẫn phải trông cậy vào anh em!
Bùi Khiêm cẩn thận suy nghĩ, từ khi hắn có được hệ thống rồi sáng lập ra Đằng Đạt đến nay, chưa từng có lần nào thành công thua lỗ!
Một ngoại lệ duy nhất, đó chính là quán cà phê internet Netfish, mà quán cà phê internet Netfish có thể thành công thua lỗ, công lao chủ yếu thuộc về Mã Dương!
Những người khác đều hiểu sai ý của Bùi Khiêm.
Hai người Hoàng Tư Bác và Bao Húc hoàn toàn xuyên tạc ý định ban đầu của Bùi Khiêm, “Pháo Đài Trên Biển” vốn chắc chắn sẽ bị vùi dập giữa chợ, vậy mà lại làm thành “CrossFire”, chuyện này người nào chịu nổi chứ?
Nhưng Mã Dương không giống, Bùi Khiêm nói cái gì, hắn đều nghiêm túc chấp hành, đây chính là phẩm chất quý giá mà bây giờ Bùi Khiêm cần nhất!
Trong ánh mắt Bùi Khiêm nhìn Mã Dương tràn đầy nóng bỏng.
Đây chính là mồi lửa duy nhất còn giữ lại được!
Vốn dĩ Bùi Khiêm đã hơi tuyệt vọng với chuyện thua lỗ, nhưng quán cà phê internet Netfish này khiến hắn bùng lên hi vọng.
Một quán cà phê internet Netfish thành công tổn thất ba trăm nghìn mỗi tháng, hơn nữa ba triệu chi phí ban đầu cũng không lấy lại được.
Vậy mười quán cà phê internet Netfish thì sao?
Chỉ cần liều mạng mở cửa hàng chi nhánh, vậy chẳng phải muốn thua lỗ bao nhiêu thì thua lỗ bấy nhiêu sao?
Cho nên, ánh mắt Bùi Khiêm nhìn Mã Dương chưa bao giờ nóng bỏng như vậy.
Rõ ràng Mã Dương và Trương Nguyên cũng cảm nhận được điểm này.
Ánh mắt của tổng giám đốc Bùi… không đúng lắm.
Hình như thật sự không có ý trách bọn họ, trái lại còn khen ngợi có thừa?
Hai người đều nghĩ mãi mà không ra.
Nhưng quả thật, tâm trạng vẫn luôn thấp thỏm lo lắng đã thả lỏng hơn rồi.
Bùi Khiêm nhìn Mã Dương, lại nhìn Trương Nguyên: “Các ngươi làm rất tốt, nhất định phải giữ vững phong độ!”
“Tháng sau, ta còn muốn mở chi nhánh của quán cà phê internet Netfish ở nơi khác trong thành phố Kinh Châu.”
“Các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, trước đó chỉ là diễn thử, trận đánh ác liệt thật sự vẫn ở đằng sau!”
Mã Dương hơi sửng sốt, sau đó vành mắt ẩm ướt.
“Anh Khiêm, chuyện đã đến nước này mà ngươi vẫn tin tưởng ta như vậy, ta thật sự…”
Bùi Khiêm vỗ vỗ bả vai Mã Dương, lại quay sang nhìn Trương Nguyên: “Nhớ kỹ, ta vẫn luôn gửi gắm hi vọng vào các ngươi, cho đến bây giờ chưa từng thay đổi!”
“Mỗi tháng thua lỗ hơn ba trăm nghìn thì sao chứ? Đây đều là số tiền nhỏ! Bây giờ Đằng Đạt là công ty lớn, có nhiều tiền như vậy nhưng lại không thể sinh lời, chính là cần phải tiêu vào đúng chỗ!”
“Như trước đó ta đã nói, quán cà phê internet Netfish là cơ sở quan trọng của tập đoàn Đằng Đạt, trong mắt ta nó quan trọng hơn bất cứ thứ gì, vì vậy mới giao vào trong tay hai người.”
“Bây giờ các ngươi cứ quên hết chuyện lời lãi đi, tuyệt đối không thể hạ thấp tiêu chuẩn thu phí, cứ duy trì tình trạng hiện giờ, hiểu không?”