Bùi Khiêm không hề muốn để ý tới Lâm Thường, “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” vừa ra mắt đã hot, hắn đang rất khó chịu, nào còn tâm trạng ăn với chả uống?
Thế nhưng thấy Lâm Thường nói đến chuyện của Lâm Vãn, Bùi Khiêm lại suy nghĩ một lúc, cảm thấy vẫn nên đi gặp hắn.
Lỡ đâu lão gia tử đột nhiên thông suốt, chuẩn bị để Lâm Vãn quay về kế thừa gia nghiệp thì sao?
Mau đưa Lâm Vãn đi đi, ta thật sự sắp không chịu nổi nữa rồi!
Kể từ sau khi được Bùi Khiêm sắp xếp đến Game Thương Dương, Lâm Vãn đã hoàn thành xuất sắc một số dự án, tuy rằng sự hiện diện của nàng trong những dự án này không quá nhiều, thế nhưng danh sách thành tựu của nàng cũng vì thế mà lại trở nên dài hơn.
Tuy nhiên, dự án thành công càng nhiều, Bùi Khiêm lại càng lo lắng.
Bùi Khiêm cảm thấy lần này hắn phải nói mấy lời tốt đẹp về Lâm Vãn trước mặt Lâm Thường, nhân tiện nói bóng nói gió cho lão gia tử nhà họ Lâm rằng: Bây giờ Lâm Vãn đã đủ thực lực để tự mình đảm đương một phía, đã đến lúc để nàng quay trở về san sẻ gánh nặng với ngươi rồi!
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lập tức trả lời lại: “Được, vậy chúng ta buổi trưa gặp!”
Buổi trưa, Bùi Khiêm đúng giờ đến nhà hàng Vô Danh, chờ đợi Lâm Thường đến.
Nhà hàng Vô Danh mỗi cuối tuần đều sẽ để lại bàn buổi trưa hoặc buổi tối cho Bùi Khiêm, hôm nay vừa khéo lại để lại bàn buổi trưa.
Đối với Bùi Khiêm mà nói, thời điểm này rất thích hợp, nếu như “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” không hot, vậy thì hắn có thể tới đây ăn một bữa lớn để chúc mừng; mà nếu như “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” hot, vậy thì hắn lại càng phải tới đây ăn một bữa lớn, biến nỗi buồn thành cơn thèm ăn, xoa dịu vết thương lòng của mình.
Không bao lâu sau, Lâm Thường đã đến.
“Tổng giám đốc Bùi! Chúc mừng chúc mừng!”
“Trước khi tới đây, ta biết được chút tin tức từ mấy người phụ trách rạp chiếu phim, bọn họ nói rằng rạp chiếu phim rất vui mừng và kinh ngạc trước số liệu của bộ phim ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’, hơn nữa còn đã điều chỉnh lịch chiếu phim ngay sau đó, ta tin chắc rằng doanh thu phòng vé sẽ không ngừng tăng lên!”
“Nhưng điều khiến ta kinh ngạc nhất vẫn phải là game. tổng giám đốc Bùi, tại sao ngươi lại nghĩ tới việc giấu bản remake ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ vào trong game cũ vậy? Đây là một ý tưởng cực kỳ hay ho, rất nhiều người chơi đều vui mừng, cho rằng đây là sự tái sinh từ đống tro tàn của ngành game trong nước!”
“Hiện tại trong top mười hotsearch trên Weibo, ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ chiếm năm hotsearch, trong đó phim chiếm ba game chiếm hai! Phương thức marketing này thực sự khiến người ta kinh ngạc, tiết kiệm được mấy chục triệu tiền chi phí quảng bá và tiếp thị! Khâm phục, khâm phục!”
Biểu cảm trên gương mặt của Lâm Thường là sự vui mừng phát ra từ tận đáy lòng.
Là người phụ trách mảng phim ảnh của Thần Hoa, Lâm Thường cũng thường xuyên qua lại với nhiều nhà sản xuất và đạo diện, đồng thời cũng qua tay nhiều bộ phim điện ảnh.
Bởi vậy, hắn cũng hiểu rất rõ hiện trạng của những bộ phim khoa học viễn tưởng trong nước hiện nay, chỉ có thể dùng bốn chữ để miêu tả “không vực dậy nổi”.
Không thể nói đạo diễn và các nhà sản xuất phim khoa học viễn tưởng không có tài, mà chỉ có thể nói rằng ngành công nghiệp này xuất phát tương đối muộn, nền tảng tương đối yếu, đây là vấn đề môi trường chung.
Do đó, Lâm Thường cũng cảm thấy rất vui mừng khi nhìn thấy tổng giám đốc Bùi quyết đoán trong việc đầu tư số tiền lớn để quay một bộ phim khoa học viễn tưởng trong nước và nhận được phản hồi rất tốt. Điều này có nghĩa là ngành điện ảnh tại Trung Quốc đang không ngừng phát triển theo hướng tích cực!
Bùi Khiêm bất đắc dĩ nhếch khóe miệng: “Chúng ta vừa ăn vừa nói đi.”
Hắn chỉ có thể nói, nỗi buồn và niềm vui của con người không hề giống nhau, mỗi khi tổng giám đốc Bùi buồn trong lòng thì những người xung quanh hắn lại có vẻ rất vui.
Rất nhanh, đủ loại món ăn ngon đã bày kín bàn.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Lâm Thường đến nhà hàng Vô Danh, cho nên hắn cũng không khách sáo chút nào mà vừa ăn vừa giơ ngón tay cái lên khen ngợi “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” không dứt lời.
“Hôm qua ta đã xem buổi công chiếu lúc 0 giờ của ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ rồi, nhưng bây giờ ta vẫn còn muốn xem lại.”
“Đặc biệt là đoạn được thêm ‘yếu tố Skeuomorphism’ vào giữa, mệnh lệnh của Tần Nghĩ dần dần dựa theo gợi ý của trí tuệ nhân tạo. Đáng lẽ đây là một tình tiết khiến người ta cảm thấy không thoải mái lắm, thế nhưng sau khi được xử lý khéo léo, tất cả khán giả lại coi đó là điều đương nhiên…”
“Còn đoạn đằng sau…”
Lâm Thường hoàn toàn không hề chú ý tới sắc mặt trắng bệch của tổng giám đốc Bùi, cứ thao thao bất tuyệt về cảm nghĩ của mình sau khi xem “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.
Trong khi đó Bùi Khiêm chỉ lẳng lặng ăn, trong lòng thầm mắng CMN.
Lại bị spoil nữa!
Mấy tình tiết mấu chốt thú vị nhất đều đã bị Lâm Thường spoil hết rồi, không còn gì để nói!
Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Lâm Thường cũng không ngờ được rằng tổng giám đốc Bùi không hề biết chút nào về cốt truyện của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, cho nên hắn cũng hoàn toàn không hề ý thức được rằng mình đã trở thành một kẻ spoil chết tiệt, thay vào đó còn coi sự im lặng của tổng giám đốc Bùi là một loại hưởng thụ.
Bùi Khiêm cầm một cái càng cua lên cắn thật mạnh: “Được rồi, tổng giám đốc Lâm, chúng ta nói vào chuyện chính đi. Ngươi nói là thái độ của lão gia tử đối với Lâm Vãn đã thay đổi?”
Lâm Thường gật đầu: “Đúng vậy, hôm nay ta đi thăm dò ý của lão gia tử, phát hiện thái độ của hắn lại thay đổi rồi.”
“Lần trước lão gia tử nói rằng để A Vãn tiếp tục rèn luyện ở Đằng Đạt cũng khá tốt. Lần này ta tới gặp hắn, hắn lại hỏi ta tình hình gần đây của A Vãn, ta chỉ nói sự thật, gần đây mọi chuyện bên phía A Vãn đều ổn, mấy dự án nàng phụ trách đều rất thành công.”
“Hiển nhiên lão gia tử cũng rất công nhận thành tựu của A Vãn ở đây, thế nhưng ta cũng nhìn ra được, lão gia tử thực sự rất nhớ A Vãn rồi.”