“Nói tóm lại, Thần Hoa bọn ta chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ để thành lập bộ phận game, một loạt công tác nghiên cứu và phát triển game đều sẽ cho Game Thương Dương chỉ đạo, nếu như tựa game thất bại còn phải chia sẻ rủi ro, như vậy đối với ngươi mà nói thì quá bất công!”
“Chi bằng như này, Thần Hoa bọn ta sẽ đầu tư thành lập một công ty chi nhánh, sau đó chia một phần cổ phần cho Đằng Đạt. Nếu kiếm được tiền thì khỏi phải nói, mọi người cùng vui vẻ chia tiền; nếu như thua lỗ, bọn ta sẽ gánh chịu hoàn toàn tổn thất, như vậy mới công bằng!”
Lâm Thường nói rất chân thành.
Bùi Khiêm vội vàng giơ tay: “Tuyệt đối không được!”
Tên này, ngươi định cướp việc lỗ tiền với ta đấy hả?
Những việc khác ta đều có thể nhường, chỉ riêng việc lỗ tiền là ta tuyệt đối không thể nhường!
“Chuyện này ngươi không cần khách sáo, cứ làm theo ta nói là được.”
“Chúng ta quen biết đã lâu, tổng giám đốc Lâm cũng từng giúp đỡ ta rất nhiều, khi ‘Ngày Mai Tươi Đẹp’ được gửi ra nước ngoài để tranh giải, ngươi cũng đã giúp ta vận hành nó rất tốt, lúc bán slot tham dự giải đấu GPL ngươi cũng giúp đỡ một tay, bây giờ còn khách sáo với ta là không được rồi!”
Tuy rằng đến tận bây giờ Bùi Khiêm vẫn còn đang ghi thù hai chuyện này, thế nhưng hắn cũng không thể không mang hai chuyện này ra nói.
Lâm Thường vô cùng cảm động.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi rộng rãi quá!”
“Được, ta không nói nhiều nữa, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”
Hai người nâng cốc chúc mừng nhau, chuyện hợp tác được quyết định như vậy.
Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm.
May mắn là mặc dù “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” xảy ra vấn đề, song hắn cũng nhân cơ hội này để thu xếp tiễn Lâm Vãn đi, tính ra cũng không thiệt gì!
Bùi Khiêm và Lâm Thường nhanh chóng thống nhất được ý kiến, trò chuyện vui vẻ về vấn đề của Lâm Vãn.
Sau bữa cơm, Lâm Thường định gọi điện thoại cho lão gia tử để báo lại chuyện này ngay lập tức, nếu như mọi việc suôn sẻ, hắn tin chắc rằng bộ phận game của Thần Hoa sẽ sớm được thành lập.
Mà đối với Bùi Khiêm mà nói, hắn phải lay chuyển Lâm Vãn trước, sau đó mới sắp xếp công việc của Game Thương Dương.
Nói đến việc lay chuyển Lâm Vãn, ngoại trừ Bùi Khiêm ra, thực sự rất khó có ai có thể khuyên nhủ được nàng. Mấy người nhà họ Lâm bảo Lâm Vãn đi về phía đông, nàng nhất định sẽ đi về phía tây. Lúc nào nàng cũng mang tâm lý phản nghịch, chỉ có người mang hào quang như Bùi Khiêm mới có thể hiểu được tính xốc nổi nhưng thông minh của Lâm Vãn, mới có thể thành công lay chuyển được nàng.
Bùi Khiêm không thể chối từ việc này.
Ban đầu, hắn chỉ định tới phòng làm việc Thiên Hỏa để tham quan, kết quả không hiểu sao lại thu hút Lâm Vãn, mà sau này thì chuyện đã xảy ra không thể vãn hồi!
Đối với rắc rối lớn đến từ người thân tín này, Bùi Khiêm vẫn luôn hy vọng thoát khỏi càng nhanh càng tốt, bây giờ cuối cùng cũng tìm được một cơ hội thích hợp!
Đương nhiên, chuyện này không thể gấp được.
Lâm Thường vừa mới đặt chân đến Kinh Chân đã đi gặp Lâm Vãn, bây giờ Bùi Khiêm lập tức đi tìm Lâm Vãn thương lượng chuyện bộ phận game của Thần Hoa nhất định sẽ khiến nàng sinh lòng nghi ngờ.
Hơn nữa, tuy rằng tập đoàn Thần Hoa kinh doanh lớn, thế nhưng trước nay lại chưa từng có kinh nghiệm liên quan đến lĩnh vực game, việc chuẩn bị thành lập bộ phận game này không phải là hai ba ngày là có thể hoàn thành.
Hệt như nhiều công ty khổng lồ tại Trung Quốc, bọn họ nói muốn làm văn học mạng, muốn làm game, thế nhưng kết quả cuối cùng đều thất bại, không làm nên trò trống gì, đủ để thấy được khác nghề như cách núi, tập đoàn lớn cũng không phải làm bất cứ cái gì cũng có thể thành công, phải đặt ra một kế hoạch lâu dài.
Do đó, hai người chia nhau ra hành động.
Lâm Thường đi thuyết phục lão gia tử nhà họ Lâm trước, sau đó lập một kế hoạch sơ bộ; còn bên phía Bùi Khiêm sẽ thản nhiên không nói năng gì, ổn định tâm trạng của Lâm Vãn, không để nàng nảy sinh quá nhiều nghi ngờ, đợi bên phía Lâm Thường chuẩn bị tương đối mới đích thân giải quyết mọi chuyện dứt khoát!
Sau bữa ăn, không lâu sau khi tiễn Lâm Thường đi, Bùi Khiêm lại nhận được tin nhắn từ Hà An.
Tin nhắn chỉ có vỏn vẹn hai chữ: “Khâm phục!”
Nhìn thấy hai chữ mà Hà An gửi tới này, Bùi Khiêm giận mà không có chỗ xả.
Khâm phục cmn khâm phục!
Lão già này hay thật đấy, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ mà ngươi đã chạy tới chọc tức ta rồi!
Nói đến đây Bùi Khiêm lại càng cạn lời, lúc đầu hắn vắt óc suy nghĩ làm ra một tựa game có thể thua lỗ, thế nhưng sau nhiều lần thất bại liên tiếp, suýt chút nữa hắn đã bỏ cuộc.
Mà đúng lúc này, “ngọn đèn dẫn lối” Hà An lại xuất hiện!
Bùi Khiêm làm ra tựa game “Phấn Đấu” dựa theo lý luận của Hà An, vốn tưởng rằng sẽ ăn chắc, thế nhưng lại không ngờ rằng âm âm thành dương, nhân tiện cũng lật đổ toàn bộ lý luận thiết kế game của Hà An.
Kết quả là Hà An không tin, Bùi Khiêm bèn để hắn tự mình thiết kế ra một tựa game chắc chắn sẽ thất bại, vì vậy mà “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đã ra đời.
Từ thể loại game, bối cảnh thế giới quan cho nên chi tiết lối chơi cụ thể của tựa game đều là do Hà An quyết định!
Phần tự do phát huy của Bùi Khiêm chỉ có là đặt tên cho tựa game này là “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, trùng tên với tựa game “sự sỉ nhục của ngành game trong nước” mà thôi.
Trong tình huống này, chẳng phải Hà An nên chịu trách nhiệm hay sao?!
Bùi Khiêm tạm thời không hiểu quá rõ về tình hình hiện tại của tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.
Đối với một tựa game được đầu tư lớn như vậy mà nói, nổi tiếng chưa chắc đã có lãi, doanh số bán hàng ít chắc chắn sẽ không đủ, phải là một thành công lớn đột phá mới có thể được coi là kiếm được tiền.
Tựa game này ra mắt chưa lâu, rất nhiều người còn chưa biết đến nó, khoảng cách tới việc kiếm ra tiền và có lãi vẫn còn xa lắm.
Thế nhưng tình hình trước mắt của tựa game chắc chắn không tốt lắm.