Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1918 - Chương 1918. Ba Cọng Cỏ Cứu Mạng (2)

Chương 1918. Ba cọng cỏ cứu mạng (2)
Chương 1918. Ba cọng cỏ cứu mạng (2)

“Đúng vậy, trên thực tế, nếu như Đằng Đạt cũng giống như những công ty khác, dùng một nhà thiết kế chính cho đến chết thì thôi, thế thì làm sao người ta có cơ hội tiến bộ và rèn luyện? Nếu không đào tạo trước được nhiều nhà thiết kế xuất sắc như vậy thì làm sao có được trí tuệ tập thể và sự thành công của ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’? Cuối cùng vẫn là tổng giám đốc Bùi nhìn xa trông rộng!”

“Tổng giám đốc Bùi không chỉ nghĩ đến ‘mô hình công nghiệp nặng hóa’, mà còn bắt đầu đặt nền tảng từ khi Đằng Đạt vừa mới thành lập và sản xuất ‘Pháo Đài Trên Biển’?”

“Thế thì... năng lực bố trí của tổng giám đốc Bùi thật sự quá đáng sợ! Tầm nhìn dài hạn như vậy, làm gì mà không thành công?”

“Quá tốt rồi, đám anti kia cuối cùng cũng có thể câm miệng. Trước còn nói tổng giám đốc Bùi chưa chắc đã biết về ‘mô hình công nghiệp nặng hóa’ này, ta đã cảm thấy rất buồn cười. Tổng giám đốc Bùi là người cầm lái tập đoàn Đằng Đạt, anh hùng bàn phím các ngươi sao có thể so trình được chứ? Nếu như ngươi có thể hiểu được suy nghĩ của tổng giám đốc Bùi, ta khuyên ngươi nên thành lập công ty thử đối đầu với Đằng Đạt đi!”

“Trọng điểm không phải là vừa mới hôm trước bị đám anti sỉ vả, ngày hôm sau bị nhà thiết kế chính của ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ – giám đốc Hoàng mà Kiều Lương phỏng vấn vả mặt hay sao? Các anh em mau bình luận vào màn hình chung đi!”

Tuy rằng có một vài dòng bình luận ngoan cố, nhưng cũng không giải quyết được vấn đề gì, rất nhanh đã bị dìm xuống dưới đáy, chìm ngập trong những dòng bình luận mênh mông.

Một mặt là do những gì Kiều Lương đã đưa ra quá đúng, quá hợp lòng dân, seeders đã hoàn toàn không còn không gian để phát huy; mặt khác thì do Bùi Khiêm không muốn bơm thêm tiền một cách ngu ngốc nữa.

Thỏa thuận ngay từ đầu chỉ là kiểm soát khu vực bình luận của video, rất nhiều seeders còn đến dòng trạng thái phía dưới bài báo để bình luận xem như là mua một tặng một, tận tình tận nghĩa rồi, seeders của nhà người ta cũng là nhận tiền làm việc, đã giảm giá hai mươi phần trăm rồi sao còn có thể ép lội ngược dòng trong hoàn cảnh như này?

Bùi Khiêm chết lặng.

“Ta cmn...”

“Ngay từ đầu ta đã có ý định bồi dưỡng nhân tài cho tập đoàn Đằng Đạt từ khi còn sản xuất ‘Pháo Đài Trên Biển’ ư? Ta cmn sao cũng không biết thế!

Hắn không ngờ được rằng Hoàng Tư Bác lại nói như vậy!

Ban đầu Bùi Khiêm trông chờ vào lời nói thật lòng của Hoàng Tư Bác, có thể đánh tan sự ảo tưởng của Kiều Lương, kết quả là sự ảo tưởng ấy vậy mà lại nghiêm trọng hơn.

Còn về việc sự ảo tưởng của Hoàng Tư Bác rốt cuộc từ đâu mà đến, việc này không nên suy xét kỹ, càng suy xét kỹ thì vấn đề càng lớn...

Ngay tại thời điểm này, Hồ Tiêu gửi một đoạn tin nhắn đến.

“Người anh em, bên dưới dòng trạng thái thì nên nói thế nào đây? Các anh em sắp không chịu được nữa rồi, nếu như muốn tiếp tục thì số lượng người ít ỏi hiện tại không đủ nữa, phải bơm thêm tiền đó!”

Khóe miệng Bùi Khiêm giật giật

Bơm tiền cái con khỉ!

Đã đến mức này thì tiếp tục bơm thêm tiền thì đây không phải là lãng phí hết khoản tiền riêng của ta sao?

Bùi Khiêm đáp lại: “Như vậy đi, không cần quan tâm nữa.”

Hồ Tiêu không khỏi có chút khó hiểu.

“Không đúng cho lắm, với lấy phong cách hành xử của đại ca này trước kia, không phải đối phương càng phản khác thì càng nên mạnh tay hay sao? Từ bỏ đơn giản như vậy?”

“Lẽ nào người hoạt động phía sau tài khoản này đã thật sự thay đổi.”

Nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều, những loại tình huống như này cũng thường thôi, mặc dù lần này kiếm tiền không được nhiều, nhưng mà con muỗi nhỏ đến mức nào thì cũng có thịt mà.

“Được thôi, vậy ngươi làm việc của ngươi tiếp đi, nếu có gì cần thiết có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”

...

Bùi Khiêm vừa tắt trang web Ailidao, bên ngoài văn phòng lập tức vang lên âm thanh gõ cửa.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn, là Trần Vũ Phong của Tuwei Live.

“Tổng giám đốc Bùi, tất cả chức năng ngươi yêu cầu trước đó đều đã được phát triển và thử nghiệm, không có vấn đề gì. Thế nhưng... ngươi có chắc chắn thật sự muốn sử dụng chức năng ‘một giờ bắt buộc’ này không?”

Rõ ràng là Trần Vũ Phong đã phản đối chức năng này ngay từ đầu, nhưng thái độ của tổng giám đốc Bùi tương đối kiên quyết, hắn có phản đối cũng vô ích.

Bây giờ chức năng đã được phát triển hoàn tất, Trần Vũ Phong cố ý đến đây chỉ để thăm dò ý kiến của tổng giám đốc Bùi, xác nhận xem chức năng này có thực sự nên được triển khai hay không.

Lỡ tổng giám đốc Bùi tỉnh táo lại, thay đổi ý kiến thì sao?

Trần Vũ Phong thật lòng muốn tốt cho Tuwei Live, hắn cũng không muốn thêm chức năng này.

Bùi Khiêm hiểu rất rõ tâm tư nhỏ này của Trần Vũ Phong.

Ngươi càng phản đối, đương nhiên ta càng chắc chắn rằng ta đúng!

Nhưng mà Bùi Khiêm là một người vô cùng dân chủ, chắc chắn sẽ không yêu cầu Trần Vũ Phong phải chấp hành ngay, mà vòng vo một hồi: “Giám đốc Mã nói như thế nào?”

Trần Vũ Phong nhất thời cứng họng, sững sờ một lúc rồi mới đáp: “Ừm... giám đốc Mã cảm thấy chức năng này rất tốt, còn cho phép tài khoản của bọn ta dành ra một tiếng mỗi ngày để làm những việc có ý nghĩa hơn...”

Bùi Khiêm cười ha hả: “Vậy ngươi còn gì để mà lo lắng nữa chứ?”

Quả nhiên không hổ danh là lão Mã, cùng chung một ý nghĩ giống ta!

Trần Vũ Phong gãi đầu, nhất thời không biết nói gì thêm.

Nếu như người đứng ngoài cuộc nghe thấy tổng giám đốc Bùi và giám đốc Mã yêu cầu phải thêm một chức năng nào đó, vậy chắc chắn là an toàn, không một sai sót.

Nhưng theo quan điểm của Trần Vũ Phong, chức năng này nhìn thế nào cũng thấy như đang xúc phạm IQ của hắn vậy?

Chỉ thiếu điều gõ hai chữ “mau quit” trực tiếp lên trang chủ của website.

Bùi Khiêm tràn đầy tự tin, nói: “Yên tâm đi, trong giai đoạn này cho dù chức năng này bị mắng bỏ, khuyên một số người dùng rút lui thì cũng không có vấn đề gì, kỳ sau ta tự có sắp xếp. Tấm lòng của ngươi để lại đi, nghiêm túc thực hiện là được rồi.”

Hết chương 1918.
Bình Luận (0)
Comment