Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 193 - Chương 193. Chọn Cửa Hàng Trưởng Cho Chi Nhánh Mới

Chương 193. Chọn cửa hàng trưởng cho chi nhánh mới
Chương 193. Chọn cửa hàng trưởng cho chi nhánh mới

Huống hồ tổng giám đốc Bùi sắp xếp như vậy, nhất định là có ẩn ý khác, chắc chắn là thấy được một số chỗ đáng giá của Game Thương Dương.

Đến gần nghỉ lễ mùng một tháng năm, thành phố Kinh Châu hơi tắc nghẽn, tốn thêm một chút thời gian so với bình thường mới tới quán cà phê internet Netfish.

Bùi Khiêm xuống xe đi thẳng vào trong.

Ừ, vẫn vắng vẻ giống như trước, vậy là yên tâm rồi!

Cho đến bây giờ, thật ra quán cà phê internet Netfish cũng có một vài khách quen, những phú hào không quan tâm tới giá cả rất vui vẻ tới đây vừa lên mạng vừa uống cà phê, thậm chí còn xem như là chỗ tiếp đãi khách hàng.

Thỉnh thoảng còn có một vài đám bạn tới và lập tổ đội chơi game với nhau.

Dù sao ở đây trang trí đẹp, phục vụ tốt mà còn ít người.

Với những phú hào thì bỏ thêm chút tiền mua một không gian tốt là một chuyện rất có lời.

Nhưng dù có như thế thì quán cà phê internet Netfish vẫn không thu hồi vốn được, bởi vì xung quanh thật sự quá ít phú hào.

Gần đây chỉ có một khu thương mại khá là vắng khách, còn cách một con đường, không có bất cứ văn phòng cỡ lớn hay khu dân cư cao cấp nào.

Vị trí và giá cả của quán cà phê internet khiến cho chỉ có một số ít người gần đây có khả năng chi trả, căn bản không chèo chống nổi việc hoạt động kinh doanh bình thường của quán cà phê internet.

Cho nên Bùi Khiêm không hề lo lắng chút nào.

Thấy Bùi Khiêm tới, Mã Dương và Trương Nguyên nhanh chóng ra chào.

“Tổng giám đốc Bùi đến à, hôm nay muốn uống chút gì không?” Trương Nguyên hỏi.

Bùi Khiêm nhìn lướt qua menu: “Margarita đi.”

Quan sát xung quanh, khu lên mạng và khu cà phê không có khách nào, hình như hôm nay đặc biệt vắng vẻ.

“Hôm nay không có khách hả?” Bùi Khiêm thuận miệng hỏi.

Mã Dương hơi ngượng ngùng xoa tay: “Vâng, anh Khiêm, ta cũng không biết hôm nay bị sao nữa, chắc là vì nghỉ lễ nên thế…”

Trước kia còn có vài khách hàng tới ủng hộ, vậy mà xế chiều hôm nay ngay cả một khách quen cũng không có, ế quá đi mà…

Nhưng Bùi Khiêm không hề để ý chút nào, ngược lại còn vui vẻ.

“Vậy được, thế thì đóng cửa đi, hôm nay nghỉ sớm.”

“Trương Nguyên, ngươi làm cho mỗi người một ly, ghi vào sổ của công ty là được.”

“Xế chiều nay mọi người không cần vội vàng làm việc, ngồi lại đây cả đi.”

Bùi Khiêm ngồi xuống khu cà phê, gọi tất cả mọi người lại.

Mấy nhân viên phục vụ bắt đầu làm theo, người thì đóng cửa hàng, người thì lấy ghế dựa, còn Trương Nguyên thì lần lượt pha rượu cho mọi người.

Chỉ chốc lát sau mấy nhân viên phục vụ, bao gồm ba đầu bếp (vốn chỉ có một người nhưng sau đó cần làm cơm cho nhân viên của Đằng Đạt nên tuyển thêm hai người), tất cả đều ngồi ở khu cà phê, trước mặt mỗi người đặt một ly cocktail.

Trương Nguyên và Mã Dương ngồi ở hàng đầu tiên, hai người hai bên chờ Bùi Khiêm nói chuyện.

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng, kiềm chế lại cảm xúc của mình.

“Bắt đầu từ tháng sau, quán cà phê internet Netfish sẽ lần lượt mở thêm bốn chi nhánh.”

“Nhưng thời gian mở chi nhánh có trước có sau, vì không cách nào lập tức chi ra toàn bộ khoản tiền này được.”

“Ai muốn là cửa hàng trưởng của chi nhánh mới thì giơ tay.”

Bốn nhân viên phục vụ ngồi trước lập tức giơ tay lên, một đầu bếp phía sau do dự một lát rồi cũng giơ tay lên.

Trương Nguyên cũng giơ tay.

Bùi Khiêm ra hiệu cho Trương Nguyên bỏ tay xuống: “Sau này thăng ngươi lên làm quản lý, quản lý những cửa hàng trưởng này, ngươi không cần phải giơ tay.”

Trương Nguyên vui mừng ra mặt bỏ tay xuống.

Trong tình huống không hay biết gì mà được thăng chức.

Bùi Khiêm nhìn năm người giơ tay: “Tốt, vậy thì năm người các ngươi. Trương Nguyên, nhớ tên bọn họ, sau này năm người bọn họ là cửa hàng trưởng của chi nhánh quán cà phê internet.”

Cửa hàng trưởng ở đây vốn là Mã Dương, nhưng vì mở nhiều chi nhánh nên tất nhiên Mã Dương và Trương Nguyên được thăng lên làm quản lý, như vậy cửa hàng trưởng ở nơi này cũng đang bị bỏ trống.

Cho nên đề bạt tổng cộng năm người mới lên làm cửa hàng trưởng.

Tất cả mọi người đều choáng váng.

Qua loa như vậy sao?

Mấy nhân viên phục vụ không giơ tay đều ngu cả người.

Móa nó, sớm biết vậy thì đã giơ tay rồi!

Bọn họ hơi do dự, sợ năng lực của mình không đủ, không thể đảm nhiệm được vị trí cửa hàng trưởng, đến lúc đó không vượt qua kiểm tra thì lại mất mặt.

Nhưng kết quả là không có bất cứ kiểm tra nào!

Ngơ ngác nhất chính là vị đầu bếp giơ tay kia.

Theo lý thuyết thì đây là quán cà phê internet, việc tranh chức cửa hàng trưởng vốn không phải là chuyện của đầu bếp, chỉ có những nhân viên phục vụ kia mới có chuyên môn để tranh chức này.

Kết quả hắn chỉ vô thức giơ tay lên, vậy mà có thể tranh được chức?

Trong lúc nhất thời, hắn không có cách nào chuyển đổi hoàn toàn cương vị từ một đầu bếp sang cửa hàng trưởng.

Mã Dương níu lấy ống tay áo của Bùi Khiêm, thấp giọng nói: “Anh Khiêm, như vậy có được không? Nếu không thì đăng thông báo tuyển dụng đi?”

Bùi Khiêm lắc đầu: “Bọn họ đều là người của ngươi, ta có thể không tin người khác, nhưng ta tin ánh mắt của ngươi.”

Mã Dương ngượng ngùng cười nói: “Vâng, cũng được.”

Chọn cửa hàng trưởng xong, Bùi Khiêm nhìn về phía Mã Dương.

“Lão Mã, Trương Nguyên, sau khi mở chi nhánh thì nơi này coi như là cửa hàng chính, hai người các ngươi cũng không cần phải phân tâm quản lý những quán cà phê internet khác.”

“Trương Nguyên, sau này ngươi là giám đốc khu vực của toàn bộ quán cà phê internet Netfish trong thành phố Kinh Châu, tất cả những quán cà phê này đều thuộc quyền quản lý của ngươi.”

“Còn Mã Dương, ngươi là tổng giám đốc của quán cà phê internet Netfish, vẫn là tổng phụ trách như trước kia, ngươi phụ trách liên lạc, báo cáo trực tiếp với ta.”

“Còn những cửa hàng trưởng mới được chọn, các ngươi chọn một người mà mình hài lòng nhất làm cửa hàng trưởng nơi này. Cửa hàng này sẽ là cơ sở quán cà phê internet Netfish đầu tiên, có ý nghĩa kỷ niệm, sau này nó chính là cửa hàng chính của chúng ta.”

“Những người không được chọn làm cửa hàng trưởng cũng không cần buồn rầu, sau này quán cà phê internet Netfish còn mở thêm chi nhánh, ưu tiên những nhân viên lâu năm làm cửa hàng trưởng.”

Hết chương 193.
Bình Luận (0)
Comment