Ngược lại là làm hoạt động, lúc này Tuwei Live đang khá chìm, hơn phân nửa là không vực dậy nổi cái gì.
Trần Vũ Phong ngạc nhiên trong giây lát: “Hả... tổng giám đốc Bùi, có kinh phí thì đương nhiên là rất tốt, nhưng lúc này đang...”
“Dường như không đúng lúc lắm nhỉ.”
“Bởi vì tình hình trang web trước mắt chưa được ổn lắm, lúc này tốt nhất là nên từ từ khôi phục lại, tăng liều cũng chưa chắc là có tác dụng tốt, ngược lại còn gây phản cảm cho người xem.”
Bùi Khiêm mỉm cười: “Chưa thể khẳng định chắc chắn như thế được đâu, thành sự tại nhân mà.”
“Chỉ cần ngươi tạo ra một hoạt động phù hợp là được, chẳng phải sẽ làm tăng hiệu suất tuyên truyền hay sao.”
“Ta tin tưởng ngươi, chắc chắn không có vấn đề gì!”
Trần Vũ Phong: “...”
Hắn còn định nói “Tổng giám đốc Bùi đã đánh giá ta quá cao rồi”, tổng giám đốc Bùi đã đứng dậy, phủi mông một cái chuẩn bị rời đi.
“Được rồi, vậy chuyện này cứ quyết định như thế đi.”
“Ngươi dành thời gian nghĩ xem nên tạo ra hoạt động gì, không cần quá phức tạp, không đơn giản quá là được.”
Bùi Khiêm không muốn gây áp lực cho Trần Vũ Phong, chỉ định lừa hắn giải ngân hết số tiền kia là được.
Trần Vũ Phong: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta sẽ cố gắng...”
...
Sau khi tiễn tổng giám đốc Bùi về, Trần Vũ Phong ngồi xuống trước bàn làm việc, cau mày, khổ sở suy nghĩ.
Tổng giám đốc Bùi vẫn vậy, vẫn khiến người ta không thể nhìn thấu.
Nếu nói tổng giám đốc Bùi không quan tâm đến Tuwei Live, nhưng lại tăng lương và thêm tiền, so với những ngành khác còn khẳng khái hơn; nhưng nếu nói là tổng giám đốc Bùi quan tâm đến Tuwei Live thì sao lại tạo ra tính năng “một giờ bắt buộc”, khiến cho Tuwei Live giảm độ hot, hơn nữa bây giờ cũng không có ý định thay đổi gì.
Theo như hiệu suất của tổng giám đốc Bùi, kinh phí mười triệu này rất nhanh sẽ tới tay, nhưng cụ thể là tạo ra hoạt động gì, Trần Vũ Phong cảm thấy rất lúng túng.
Hắn cau mày, tìm tòi trên máy tính hết nửa ngày cũng không nghĩ ra được hoạt động gì cho phù hợp.
Đang phát sầu thì có người đẩy cửa văn phòng từ ngoài vào.
Ngẩng đầu nhìn lên, là Mã Dương.
“Giám đốc Mã! Sao anh lại đến đây? tổng giám đốc Bùi vừa ở đây đi xong.” Trần Vũ Phong lên tiếng.
Mã Dương thoáng ngạc nhiên: “Ồ? Anh Khiêm đến đây à? Tại sao không ai nói với ta!”
Trần Vũ Phong vội vàng giải thích: “Là tổng giám đốc Bùi nói không cần thông báo, hắn đến chỉ để giao vài nhiệm vụ đơn giản rồi đi luôn, không có chuyện gì khác.”
Mã Dương tỏ vẻ nghiêm túc: “Ừ? Giao công việc gì? Phân công thế nào? Nhiệm vụ mà anh Khiêm giao phó thì chắc chắn phải nghiêm túc thực hiện!”
Trần Vũ Phong nói sơ lược qua yêu cầu của tổng giám đốc Bùi một lượt.
Biểu cảm trên mặt của Mã Dương càng thêm rõ ràng: “Anh Khiêm nói cũng như không thế, yêu cầu gì đều không có? Thậm chí cả phương hướng cũng không rõ ràng.”
Trần Vũ Phong đồng tình đáp: “Đúng thế, cho nên ta mới đang đau đầu đây.”
“Ôi, nếu không giám đốc Mã nghĩ một chút xem sao?”
“Ngươi vẫn luôn là phụ tá đắc lực nhất của tổng giám đốc Bùi mà, là cánh tay phải, tâm ý tương thông với tổng giám đốc Bùi, những ý tưởng của ngươi đều được tổng giám đốc Bùi tán thưởng, ngươi nghĩ một chút đi, chắc chắn đáng tin hơn!”
Mã Dương huênh hoang ngồi trên ghế sô pha: “Không thành vấn đề, để ta nghĩ xem sao.”
“Ừm...”
“Tổ chức một giải đấu Esports thì sao?”
Trần Vũ Phong lặng lẽ gật đầu, câu trả lời này nằm trong dự liệu của hắn.
Quả nhiên, giải đấu Esports là một trong những trò giám đốc Mã thích nhất trong cuộc đời hắn, vừa nói là muốn tạo hoạt động cái, giám đốc Mã đã lập tức nghĩ tới giải đấu Esports rồi.
Nhưng vấn đề là... đây có vẻ không phải là lựa chọn phù hợp.
Trần Vũ Phong cân nhắc một lúc rồi nói: “Giải đấu Esports đúng là ý tưởng thú vị, dù sao thì người xem có mật độ nhiều nhất chủ yếu là người xem giải đấu Esports, ở những thể loại khác số người theo dõi đang giảm dần, vẫn còn nhiều người xem giải đấu Esports trên trang web của chúng ta.”
“Nhưng...”
“Chúng ta đã có hai giải đấu ICL và GPL, hai giải đấu này đều có lịch thi đấu rất dày, còn chúng ta cùng lắm là làm một giải đấu giữa các streamer hay đấu giao hữu, làm sao có thể gây chú ý bằng giải đấu này được?”
Vấn đề này đúng là hỏi khó Mã Dương, hắn lộ vẻ trầm ngâm suy nghĩ, hồi lâu vẫn chưa có câu trả lời.
Nghĩ mãi, dường như đúng là như vậy.
Nhưng lão Mã vốn không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ, hắn cố gắng suy nghĩ một lát mới nói: “Cho nên vấn đề chủ yếu nằm ở đâu?”
Trần Vũ Phong im lặng một hồi: “Có hai vấn đề, thứ nhất là thi đấu không chuyên nghiệp thì không thu hút; thứ hai, thi đấu mà chúng ta tạo ra chưa chắc đã cạnh tranh nổi với hai giải đấu.”
Mã Dương hỏi lại: “Vậy chúng ta tạo ra một trận đấu đủ chuyên nghiệp, rồi thi đấu cùng hai giải đấu là được rồi đúng không?”
Trần Vũ Phong há hốc miệng, nhất thời nghẹn lời.
Ban đầu hắn đã cảm thấy lý lẽ của giám đốc Mã rất xàm xí, hai cái kia thì một cái là thi giải đấu chuyên nghiệp, gồm toàn những tuyển thủ hạng nhất, chúng ta dựa vào đâu để mà tổ chức một cuộc thi chuyên nghiệp hơn người ta chứ?
Nhưng Trần Vũ Phong bình tĩnh nghĩ lại, dường như đúng là có cách thật.
“Nếu như bắt buộc phải làm...”
“Ban đầu chúng ta có thể tổ chức cho hai đội DGE, rồi tạo ra trận đấu giữa các tuyển thủ của hai đội FV và đội SUG!”
“Bốn đội này sẽ là đại diện cho hai game cao cấp nhất trong nước là GOG và IOI.”
“Nhưng... mỗi game chỉ gồm hai đội thì không đánh đấm được gì. Cũng không thể để hai đội DGE đấu cùng BO10 được?”
Mã Dương lại nghĩ một hồi: “Đấu cùng BO10 không phải là không được, dù sao thì thi đấu đặc sắc là được rồi. Nhưng hai bên đều không có huấn luyện viên, phải làm sao đây, ai sẽ BP?”
“À, đột nhiên ta nghĩ ra một cách hay.”
“Chúng ta để người xem bỏ phiếu cho BP thì sao?”
Trần Vũ Phong sửng sốt, lập tức lắc đầu: “Như vậy sao được? Khán giả mà bỏ phiếu thì chắc chắn sẽ không công bằng, chênh lệch đội hình hai bên sẽ rất lớn, đến lúc đó sẽ thành thi đấu giải trí mất, mất hay.”