Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1940 - Chương 1940. “Giải Đấu Chứng Minh Bp” (2)

Chương 1940. “Giải đấu chứng minh BP” (2)
Chương 1940. “Giải đấu chứng minh BP” (2)

Mã Dương đáp: “Dĩ nhiên không phải tất cả đều phụ thuộc vào bỏ phiếu, chúng ta có thể chọn ra mấy đội mà!”

“Mỗi lần xem thi đấu, không phải đều có huấn luyện viên chỉ đạo hay sao, nói rằng huấn luyện viên BP của đội này là rác rưởi, đội hình đội ngũ kia không được. Nhưng sẽ có người phản bác lại, nói BP không có vấn đề, là do tuyển thủ không biết đấu.”

“Đây vẫn luôn là bí ẩn chưa có lời giải đáp, thế rốt cuộc là BP không được hay là do tuyển thủ không ổn? Ta thật sự muốn biết!”

“Chúng ta tạo ra một “giải đấu chứng minh BP”, giải đáp sự khó hiểu này!”

Hai con mắt của Trần Vũ Phong lập tức bừng sáng: “Ta hiểu rổi, giám đốc Mã!”

“Ý ngươi là, chúng ta tạo ra một giải đấu, chỉ gồm hai đội DGE, thành viên đội FV và đội SUG, chia làm nhóm GOG và nhóm IOI tham gia.”

“Tiếp đó, chúng ta tìm trên mạng mấy phương án BP đang gây tranh cãi.”

“Những phương án này có đặc điểm là: huyện luyện viên và tuyển thủ cảm thấy có thể đánh được, lựa chọn trong giải đấu chính thức, nhưng bị người xem ném đá nói là không đánh được.”

“Chúng ta mời hai đội đấu với nhau, chứng minh xem là do đội hình không ổn hay là tuyển thủ không được!”

“Làm như vậy, chắc hẳn khán giả sẽ rất muốn xem đây!”

Thậm chí Trần Vũ Phong đã tưởng tượng đến khung cảnh giải đấu, tiếng hò hét sẽ rầm rộ đến mức độ nào. 

Nếu như “BP bại não” mà nhóm huấn luyện viên núp bàn phím đưa ra thắng thì chắc chắn sẽ có một lượng lớn người sẽ nói “BP não tàn”, “tuyển thủ không có thực lực, huấn luyện viên không kham nổi”; ngược lại, nếu như “BP bại não” do nhóm huấn luyện viên núp bàn phím đưa ra thua, vậy chắc chắn sẽ có một nhóm người sẽ hùa theo nói “nhìn xem, đã nói BP này là rác rưởi rồi mà, đổi năm tuyển thủ hạng nhất mà còn không đánh lại, huấn luyện viên đúng là phế vật!”

Đến khi đó, giải đấu sẽ trở nên vô cùng kịch tính, liệu có vượt qua hai giải đấu là ICL và GPL hay không còn chưa nói được, nhưng mức độ ném đá thì sẽ không ít chút nào, tính chuyên nghiệp sẽ không thấp!

Hơn nữa, hoạt động bình thường hay là thi đấu đều khiến khán giả xem một lần là chán, nhưng kiểu giải đấu này sẽ có thể kéo dài mãi.

Bởi vì mỗi lần đổi mới phiên bản, các đội tuyển sẽ phải thay đổi chiến thuật, luôn luôn có “BP não tàn” mới được sinh ra, cần phải dùng “giải đấu chứng minh BP” này kiểm định mới được.

Mặc dù các tuyển thủ ban đầu của DGE đều đã phân tán đến các đội khác, đều tự gây dựng thực lực cho chính mình, nhưng mối quan hệ vẫn khá tốt, vẫn rất ăn ý, nếu như gây dựng được hai đội DGE là có thể tận dụng thời gian không thi đấu để tạo ra “giải đấu chứng minh BP” rồi.

Tổng giám đốc Bùi đã cho kinh phí tuyên truyền rất nhiều, các đội có quan hệ khá tốt với bộ phận Esports, cho nên khi tài trợ cho đội ngũ này, chắc chắn mọi người sẽ phối hợp.

Thậm chí nếu như làm tốt, huấn luyện viên của các đội sẽ chú ý đến cuộc thi này, xem thử xem BP trong đội có thể mạnh đến như thế nào, quan sát được kỹ càng chi tiết đội ngũ đang thi đấu này, đây cũng là một chuyện tốt giúp nâng cao trình độ thi đấu.

Vấn đề quan trọng nhất ở đây là, giải đấu này chỉ có thể do Tuwei Live chủ trì, bởi vì vốn không có một nền tảng livestream nào có thể mời nguyên một dàn các tuyển thủ của DGE cả!

Trước đó, Trần Vũ Phong còn hơi uể oải, lúc này đột nhiên phát hiện ra hướng đi mới, lập tức xốc lại tinh thần.

“Giám đốc Mã, ý tưởng này của ngươi thật quá tuyệt vời! Quả nhiên ngươi tâm ý tương thông với tổng giám đốc Bùi!”

“Kiểu hoạt động này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của tổng giám đốc Bùi!”

“Ta đi liên hệ luôn, phải nhanh chóng cập nhật tình hình của hai giải đấu GPL và ICL để còn sắp xếp!”

Sáng thứ tư, ngày 25 tháng 4.

Diệp Chi Chu đến văn phòng của phòng làm việc Trì Hành dựa theo địa chỉ Lâm Vãn đưa.

Sau khi Lâm Vãn rời khỏi Game Thương Dương, Diệp Chi Chu lập tức tiếp nhận vị trí người phụ trách mới của Game Thương Dương, các nhân viên của Game Thương Dương cũng đã ăn tiệc chia tay với Lâm Vãn.

Tuy hơi luyến tiếc, nhưng tục ngữ nói thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn. Chưa kể, việc điều động công tác trong tập đoàn Đằng Đạt luôn diễn ra rất thường xuyên, Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân cũng biết bản thân sớm muộn gì cũng phải tiếp quản, nên ngược lại bọn họ cũng không quá buồn bã.

Hơn nữa, văn phòng của phòng làm việc Trì Hành cũng ở Kinh Châu, cách Game Thương Dương không xa, bọn họ có thể thường xuyên qua lại, sau này còn có rất nhiều cơ hội gặp gỡ.

Hôm nay Diệp Chi Chu đến đây để chốt game mới của phòng làm việc Trì Hành với Lâm Vãn.

Trước đó, tổng giám đốc Bùi đã xác định game đầu tiên của phòng làm việc Trì Hành là game VR, nhưng các chi tiết của game này được thiết kế rốt cuộc như thế nào còn chưa được quyết định.

Diệp Chi Chu đến để hỗ trợ quyết định.

Theo như Diệp Chi Chu được biết, ngoại trừ hắn và Lâm Vãn, cuộc họp lần này còn có một giám đốc sản phẩm của bộ phận điện thoại di động của Thần Hoa phụ trách khai phá kính VR và một trưởng kế hoạch mới do phòng làm việc Trì Hành thông báo tuyển dụng.

Quyết định xong tên và chi tiết game, để phòng làm việc Trì Hành mau chóng đi lên quỹ đạo, và đôi khi mau chóng tham gia vào quá trình nghiên cứu phát triển, đó là cách tốt nhất để cọ xát công tác trong nhóm.

Diệp Chi Chu tiến vào phòng làm việc Trì Hành và quan sát hoàn cảnh công tác theo bản năng.

Chà, quả nhiên nó tương tự với Game Đằng Đạt và Game Thương Dương .

Tuy vừa thành lập không lâu, nhưng phòng làm việc Trì Hành đã có nhân viên đang làm việc ở vị trí công tác, không thể không nói hiệu suất tuyển dụng rất cao.

Diệp Chi Chu đi vào phòng họp và ngồi xuống ghế trống.

Lâm Vãn đang nghiêm túc lật một chồng sơ yếu lý lịch rất dày, chọn ra những người phù hợp điều kiện và đặt sang một bên, chuẩn bị mời phỏng vấn.

Thấy mọi người đã đến đông đủ, Lâm Vãn sửa sang lại chồng sơ yếu lý lịch một chút và gõ nhẹ lên bàn hội nghị: “Mọi người đến đủ rồi. Chúng ta tranh thủ bắt đầu đi. Buổi chiều ta còn có mấy cuộc phỏng vấn.”

Hết chương 1940.
Bình Luận (0)
Comment