“Game cũng có chế độ góc nhìn thượng đế, hình thức kinh doanh cho phép người chơi có thể quan sát toàn bộ hòn đảo nhỏ và tu sửa nó từ góc nhìn thượng đế. Tất nhiên, hình thức này chỉ khả dụng sau khi người chơi đã tiến hành khai hoang bước đầu.”
“Đồng thời, game cũng hỗ trợ lối chơi trực tuyến đơn giản, cho phép họ đến đảo của người chơi khác để gặp gỡ bạn bè. Người chơi cũng có thể lập tổ đội để đến một hòn đảo hoang vắng và săn lùng thu hoạch vật liệu.”
“Đương nhiên, với lối chơi trực tuyến thì hình ảnh của người chơi là một vấn đề lớn.”
“Trước đây, kính VR cũng có vài phần mềm trực tuyến nhỏ nhưng hiệu quả không tốt do thiết bị chỉ có thể ghi lại chuyển động tay của người chơi chứ không thể tái tạo chuyển động của cánh tay và vai dựa trên chuyển động của tay được.”
“Nếu vậy, thoạt trông động tác của người chơi sẽ vô cùng cứng nhắc.”
“Rất nhiều game VR đều sẽ loại bỏ cả hai cánh tay, chỉ để lại hai bàn tay. Nhưng như thế trông cũng rất quái.”
“Đúng lúc chúng ta theo phong cách hoạt hoạ nên có thể cho người chơi thành các loại động vật nhỏ nhân cách hóa đáng yêu, đồng thời có thể làm cho động tác của họ trông giống như người cao su. Bằng cách đó, hai tay có thể di chuyển kéo theo cánh tay họ, vậy trông nó sẽ không kỳ quặc nữa mà lại có vẻ rất dễ thương.”
“Ngoài ra, điểm quan trọng nhất là phải có đầy đủ hiệu quả tương tác với tay cầm của kính VR.”
“Trong game của chúng ta có thể sẽ có rất nhiều động tác thu thập như hái hoa, nhặt quả… nhưng những động tác này đồng nghĩa người chơi phải khom lưng cúi xuống, nếu mỗi lần lượm đồ đều phải khom lưng cúi đầu thì không khỏi quá rườm rà và cũng rất nhàm chán với người chơi.”
“Vì vậy, chúng ta phải làm ra một tính năng đại loại như ‘nhặt đồ từ xa’ để người chơi không phải quá mệt khi chơi. Vả lại, các loại tính năng nhận đạo cụ nên được vận hành bởi bộ tay cầm VR càng nhiều càng tốt.”
“Trên bề mặt, chủ yếu là rừng rậm, động vật và phong cách hoạt hình thoải mái, nhưng bên trong cũng nên có một số yếu tố khoa học kỹ thuật, một số nội dung không hợp lý lắm có thể dùng ‘công nghệ đen’ để ngụy trang.”
“Cuối cùng... là tên game.”
“Ta hơi dở khoản đặt tên...”
Diệp Chi Chu: “Đây là dự án đầu tiên của văn phòng Trì Hành, tên game chắc hẳn do ngươi đặt sẽ tốt hơn.”
Lâm Vãn ngẫm nghĩ: “Vậy được rồi, nếu không thì... đặt là ‘Hải Đảo Động Vật’ đi! Mặc dù không phải tên hay nhưng chắc cũng qua được.”
Diệp Chi Chu gật gật đầu: “Ừm, có thể tạm lấy cái tên này, nếu sau này nghĩ ra tên khác hay hơn thì có thể đổi lại mà.”
Lâm Vãn lại nhìn sang lão Tống: “Lát nữa ta sẽ tổng kết các thao tác cần sử dụng trong game, chẳng hạn như nhặt đồ từ xa, giương cung lắp tên… đến lúc đó có lẽ chúng ta sẽ cần quan tâm đến các chức năng này trong nghiên cứu và phát triển tay cầm, ví như thêm các hình thức chấn động khác nhau và thêm các cảm biến để nhận biết áp lực, xúc cảm, số liệu quang học vân vân.”
“Những chi tiết này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến trải nghiệm chơi game của người chơi game nên không thể qua loa được, chúng ta phải cố gắng hết sức kết hợp phần cứng và phần mềm lại, game và kính VR phải phối hợp hoàn hảo để mang đến cho người chơi trải nghiệm chơi game tốt nhất!”
Lão Tống gật đầu: “Yên tâm đi, có yêu cầu gì cứ nói, bên ta chắc chắn sẽ dốc sức phối hợp! Dẫu sao chỉ cần có kinh phí thì những vấn đề này đều có thể giải quyết, cho dù không thể giải quyết triệt để, chúng ta hẳn là có thể tìm được biện pháp thay thế!”
Lâm Vãn thở phào: “Tốt, chi tiết game không khác mấy. Lát nữa ta sẽ tranh thủ thời gian viết phương án thiết kế ra, mọi người cứ làm phần việc của mình thôi!”
Sau cuộc họp xác định xong hình thức cụ thể của game, Lâm Vãn đã yên tâm hơn.
Nếu không có “Phương pháp Đằng Đạt” mà nàng học được tại Game Thương Dương, nàng thật sự không thể xử lý tất cả công việc tại văn phòng Trì Hành này rồi.
May nhờ có sự bồi dưỡng của tổng giám đốc Bùi đấy!
Cùng lúc đó, các nhân viên bên Tuwei Live đang bận bịu chuẩn bị tổ chức “giải đấu chứng minh BP”.
Sau hơn hai ngày chuẩn bị, quá trình của cuộc thi này gần như đã hoàn tất.
“Giải đấu chứng minh BP” lần này đã mời được đội GOG và IOI mạnh nhất trong nước hiện nay, cựu tuyển thủ của hai đội DGE 1 và 2 cũng như chiến đội FV và SUG.
Ngoài ra, đội DGE 1 và 2 hiện cũng có tuyển thủ dự bị, chuẩn bị sẽ kịp thời bổ sung chỗ trống cho hai đội DGE 1 và 2 cũ.
Tuy rằng Hoàng Vượng, Khương Hoán và các tuyển thủ trong đội DGE 1 và 2 đã là “những ngôi sao sáng rải khắp bầu trời” và trở thành tuyển thủ chủ lực trong nhiều đội GPL khác nhau, nhưng thao tác và sự hiểu biết về game của mỗi người không hề thay đổi.
Lão Châu - đã chuyển nghề làm huấn luyện viên - không thể thi đấu loại giải này nên hắn đã tìm một vị trí hỗ trợ tài năng tại DGE nhằm đảm bảo cân bằng thực lực giữa hai đội.
Vốn dĩ các ngôi sao của hai đội được phân ra để học hỏi thêm, nhưng bây giờ các tuyển thủ ngôi sao của mỗi đội đã được tập hợp lại tạo thành hai đội toàn những tuyển thủ ngôi sao.
Tuy nhiên, cơ cấu nhân sự này cũng tạo ra một số vấn đề về sắp xếp thời gian cho “giải đấu chứng minh BP”.
Lịch thi đấu của GPL khá chặt chẽ, với các trận đấu diễn ra hằng ngày ngoại trừ thứ ba, cùng với việc các tuyển thủ của hai đội DGE 1 và 2 được phân sang nhiều đội khác thì muốn tìm ra thời gian nào không có trận đấu cũng khó lắm.
Có ít đội tuyển hơn trong thi đấu ICL và lịch thi đấu cũng không mấy dày đặc, vì vậy chỉ cần chọn thời điểm đội FV và SUG không thi đấu là được.
Thế nên, Trần Vũ Phong ngẫm nghĩ rồi quyết định sắp xếp “giải đấu chứng minh BP” vào khoảng 3 giờ đến 5 giờ chiều.
Các trận đấu bên GPL sẽ diễn ra từ 5 giờ chiều đến khoảng 9 giờ tối từ thứ hai đến thứ sáu và từ 3 giờ chiều đến 9 giờ tối vào cuối tuần.