“Tóm lại, đây là mẫu, và đây là powerpoint của buổi họp, mời ngươi xem thử.”
Giang Nguyên vừa nói, vừa dời điện thoại và laptop trên bàn qua.
Bùi Khiêm đưa tay tiếp nhận.
Khi nhìn thấy nguyên mẫu điện thoại OTTO G1, hắn vô thức hít sâu một hơi.
Không đúng rồi!
Điện thoại di động này làm ra trông vô cùng công nghệ cao đấy!
Khi lần đầu nhìn thấy điện thoại OTTO E1, Bùi Khiêm không kinh ngạc thế này, bởi điện thoại E1 có viền trên và viền dưới dày, tuy thiết kế bề ngoài trông đẹp nhưng không chênh lệch gì mấy với các loại điện thoại trên thị trường lúc bấy giờ, cũng vì pin quá lớn nên rất cồng kềnh, vì thế lần đầu nhìn thấy sẽ chẳng để lại ấn tượng gì đặc biệt.
Nhưng điện thoại G1 lần này lại hoàn toàn khác biệt.
Mặc dù tổng thể vẫn rất lớn nhưng do sử dụng công nghệ toàn màn hình nên viền trên và viền dưới rất mỏng, chỉ rộng hơn hai bên viền một chút, không nhìn thấy mặt trước của camera nên tạo cho người nhìn cảm giác rất chấn động.
Đặc biệt là viền dưới này, quả thực làm Bùi Khiêm cực sốc.
Bởi Bùi Khiêm cũng biết chút ít về khía cạnh công nghệ, phương án packaging truyền thống cho màn hình điện thoại di động được gọi là packaging COG với năng suất cao, chi phí thấp và dễ sản xuất hàng loạt. Tuy nhiên, khuyết điểm là viền dưới hơi dày nên rất nhiều nhà sản xuất quyết định đặt module vân tay lên phần viền dưới điện thoại.
Ngoài ra, phương án packaging nâng cao được gọi là packaging COF. Nó có thể thu nhỏ viền trên và dưới, đồng thời tăng đáng kể tỷ lệ màn hình so với thân máy, nhưng vẫn không thể hiển thị toàn màn hình 100%.
Công nghệ thực sự loại bỏ viền được gọi là packaging COP, và theo một số phương tiện truyền thông công nghệ kỹ thuật số, điện thoại hàng đầu mới nhất của Pineapple sử dụng công nghệ này, có thể giúp viền điện thoại ở cả bốn cạnh mỏng đến mức tối đa làm cho viền dưới rộng bằng viền các bên.
Nhưng bây giờ mới chỉ vào tháng năm, căn cứ theo quy luật công bố máy mới của hãng điện thoại Pineapple thì sẽ vào mùa thu hàng năm, tức là trong khoảng tháng 10 mới công bố điện thoại mới. Nói cách khác, loại điện thoại sử dụng packaging COP sẽ không thể xuất hiện trong vòng mấy tháng tới.
Tuy vậy, điện thoại OTTO G1 rõ là áp dụng công nghệ packaging COP, chỉ có điều về mặt cảm giác, viền dưới của nó không nhỏ như chiếc Apple X mà Bùi Khiêm nhớ, nhưng sự khác biệt về cảm giác này chắc không quá 1-2 milimet nên mặt trước vẫn gây sốc lắm.
Lẽ ra đây phải là một chiếc điện thoại rất cồng kềnh, nhưng thay vào đó lại có mặt trước toàn màn hình mang lại cho nó một vẻ ngoài rất nổi bật.
Điện thoại này để lại ấn tượng vô cùng không ổn ngay từ lần đầu cho Bùi Khiêm.
Tuy nhiên, hai nút triggers bên cạnh có độ rộng nhất định và hơi nhô ra. Chính vì sự tồn tại của hai nút vật lý này nên điện thoại G1 không thể bị thu hẹp về hai bên màn hình cong, khi cầm trên tay sẽ kém hơn một chút. Tuy đã gia tăng độ nhận biết nhưng rõ ràng nó cũng không phù hợp với xu hướng cấu tạo điện thoại phổ biến hiện nay.
Camera pop-up ở bên trái của viền dài phía trên, một vị trí rất thiêu thân, cái này do Bùi Khiêm tự quyết định vào lúc đó, bởi lẽ camera bật lên được làm trên điện thoại này dường như chưa từng có nên có lẽ sẽ cải thiện được thêm tỷ lệ thất bại.
Cái này khiến Bùi Khiêm yên tâm hơn phần nào, hiển nhiên, chuyện này giống với những gì mình đã dự liệu trước đó, là một điện thoại kiếm tẩu thiên phong, dùng quá nhiều công nghệ mới nên giá thành chắc chắn rất cao, không thể chuẩn bị nhiều hàng phụ tùng, khái niệm thiết kế quá tiên tiến khiến nhóm người tiêu dùng bình dân chưa chắc có thể mua nổi.
Nghịch điện thoại, Bùi Khiêm hỏi: “Giá bán định là bao nhiêu?”
Giang Nguyên không trả lời trực tiếp, mà hơi do dự một chút: “Ờm... Tổng giám đốc Bùi, ta cũng đang định báo cáo với ngươi chuyện này. Giá thành điện thoại di động hơi vượt qua dự tính trước đó, nên là...”
Bùi Khiêm cắt ngang lời hắn: “Ngươi cứ báo giá thẳng đi.”
Giang Nguyên: “Dựa theo mức giá E1 hiện nay để tính, chiếc điện thoại di động này có giá bán là... 9899.”
“Tổng giám đốc Bùi, bọn ta đã rất cố gắng mới có thể ép giá xuống trong vòng mười nghìn đồng, còn có phiên bản dung lượng lưu trữ cao hơn có giá bán 9999, bản đặc biệt là 10199.”
“Giá tiền này quả thật hơi cao, nhưng đây đã là suy tính về các phúc lợi cho các dự án mai sau khác của Đằng Đạt. Nếu chỉ bán máy không, giá bán của chúng ta có thể xuống đến trong vòng 7000 thậm chí là thấp hơn...”
Không khỏi vui mừng, Bùi Khiêm xua tay: “Không, giá này rất phù hợp, không hề cao gì đâu, tốt lắm!”
Vừa nghe đến mức giá này, Bùi Khiêm biết ngay chiếc điện thoại này phần nhiều là ổn rồi!
Ai mà bỏ ra cả đống tiền mua cái điện thoại không chính hiệu thế này chứ?
Điện thoại di động OTTO E1 trước đây có giá 8199, nhưng đó là giá bao gồm đầy đủ các lợi ích của Đằng Đạt.
Điện thoại G1 cũng đưa ra đầy đủ các lợi ích, nhưng giá so với điện thoại E1 chẳng những tăng lên, mà tăng đến tận 1700 đồng.
Bởi vì điện thoại G1 dùng nhiều công nghệ mới hơn nên giá thành đương nhiên cũng cao hơn.
Lấy tám nghìn hoặc mười nghìn đồng ra làm cơ sở, 1700 đồng không phải là mức tăng nhiều, nhưng lấy riêng con số này ra thì 1700 đồng đã có thể mua được một vài thương hiệu điện thoại cấp thấp rồi.
Vả lại, điện thoại trong nước hiện nay, thậm chí là hàng chính hãng cao cấp của Thần Hoa cũng còn lâu mới đạt được mười nghìn đồng.
Nếu không thêm các ưu đãi của Đằng Đạt, điện thoại OTTO G1 có thể ép được giá xuống hơn sáu nghìn đồng. Giá này không khác biệt gì mấy với điện thoại chính hãng Thần Hoa.
Nhưng căn cứ vào dự đoán của khoa học kỹ thuật OTTO, các đặc quyền đi kèm với điện thoại thực sự gần ba nghìn đồng, và nếu càng sử dụng lâu thì giá trị của nó sẽ càng cao, thế nên tặng kèm những ưu đãi này là điều kiện tiên quyết. Vì vậy, giá bán của điện thoại di động không thể nào giảm xuống. Giảm xuống có nghĩa sẽ kéo theo lĩnh vực điện thoại trợ giá có lợi khác. Điều này không tốt lắm.