Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1966 - Chương 1966. Nội Dung Của Sự Kiện Ra Mắt Điện Thoại (2)

Chương 1966. Nội dung của sự kiện ra mắt điện thoại (2)
Chương 1966. Nội dung của sự kiện ra mắt điện thoại (2)

Bùi Khiêm: “Giá cả này không có vấn đề gì, đừng lo lắng, nói về sự kiện ra mắt đi.”

“Ta xem thử nội dung powerpoint trước đã.”

Bùi Khiêm lướt từng trang powerpoint về buổi ra mắt điện thoại trên laptop.

Bình tĩnh xem xét, powerpoint này làm không tồi. Cũng tương tự những sự kiện ra mắt của thương hiệu điện thoại di động khác, giới thiệu kỹ lưỡng các thông số, chức năng mới của điện thoại di động và quay cả video quảng cáo nữa. Tóm lại, mọi thứ đều ổn, tìm không ra khuyết điểm nào.

Sau khi nhanh chóng xem qua powerpoint về buổi họp báo, Bùi Khiêm rơi vào im lặng.

Không ổn rồi, không ổn rồi.

Cái powerpoint này làm ta cũng hơi muốn mua rồi làm sao đây!

Phải nói, điện thoại G1 quả thật sử dụng rất nhiều công nghệ mới, vì vậy powerpoint đã dành rất nhiều không gian chỉ để giới thiệu những công nghệ mới này, kết hợp với yếu tố hình thức độc đáo của điện thoại di động, thiết kế toàn màn hình rất nổi bật. Chỉ là những câu giới thiệu thông thường cũng đã rất thu hút người khác rồi.

Điện thoại có thực dụng hay không, đó là điều mà khách hàng cảm nhận sau một thời gian sử dụng. Nhưng điện thoại có ngầu hay không, có bao nhiêu công nghệ mới lạ là thứ có thể trực tiếp thấy được sau sự kiện ra mắt.

Vì vậy, đây chắc chắn không phải là một ý tưởng hay bởi sản lượng điện thoại vốn không nhiều, lỡ như đợt ra mắt này đánh lừa được một số khách hàng và bán hết veo trong tích tắc như lần trước, tạo cảm giác “hàng hiếm” cho khách hàng thì chẳng phải là một ý kiến vô cùng bất ổn hay sao?

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Powerpoint cũng tạm, nhưng mà...”

“Sao ngươi không làm theo phong cách powerpoint lúc trước vậy?”

Bùi Khiêm cảm thấy sự kiện ra mắt điện thoại di động E1 lần trước hot chủ yếu là vì tài ăn nói khéo léo của Thường Hữu, biến bài thuyết trình thành một buổi độc thoại, và bản thân nội dung của bài thuyết trình cũng ổn.

Tốt hơn hết là cứ liệt kê hết tất cả các khuyết điểm của điện thoại di động và bỏ qua những ưu điểm cốt để làm mất lòng khách hàng trước, hơn là bước vào sự kiện ra mắt với một danh sách dài những điểm tốt để khoe khoang.

Giang Nguyên vội nói: “Không được đâu, tổng giám đốc Bùi. Nội dung powerpoint lúc trước do tổng giám đốc Thường sáng tạo riêng, chỉ có tài ăn nói khéo léo như tổng giám đốc Thường mới có thể phát huy được hiệu quả.”

“Tài ăn nói của ta không ổn, lên sân khấu cũng có thể sẽ bị luống cuống, cho nên ta nghĩ toàn bộ sự kiện ra mắt cứ tứ ổn định trước là được, nếu miễn cưỡng học từ tổng giám đốc Thường có thể sẽ rất xấu hổ đấy ạ.”

Bùi Khiêm lắc đầu: “Không cần phải phủ định bản thân nhanh đến vậy đâu.”

“Gặp phải vấn đề thì đừng vội nghĩ mình có làm được hay không, mà phải nghĩ muốn thành công thì nên cần gì trước đã.”

“Có phù hợp không khi một chiếc điện thoại đầy công nghệ mới và đổi mới như vậy lại đi kèm với một màn ra mắt tứ bình bát ổn và thường thường không có gì nổi bật thế này? Không phù hợp đâu.”

Giang Nguyên do dự: “Chuyện này…”

Bùi Khiêm nói tiếp: “Vậy nên, ngươi sửa lại theo như ta nói này.”

“Kết cấu powerpoint hiện tại trên cơ bản chia thành ba phần. Phần đầu tiên là giới thiệu hệ điều hành điện thoại di động và trí tuệ nhân tạo AEEIS trong lần cập nhật liên tục của năm nay, nhấn mạnh rằng chúng ta đã hoàn thành những hứa hẹn trong lần ra mắt trước đó. Phần thứ hai là giới thiệu công nghệ mới được sử dụng trong điện thoại, làm nổi bật diện mạo và các thông số khác nhau của điện thoại. Phần thứ ba là công bố giá bán, cấu hình, ngày ra mắt của điện thoại di động và so sánh với điện thoại E1 và các thương hiệu điện thoại chính hãng khác.”

“Nhưng theo ta, trong đây có rất nhiều thông tin vô ích, vô cùng lãng phí thời gian của mọi người.”

“Vậy đi, phần đầu tiên không cần phải khoe khoang đâu, chúng ta luôn cập nhật hệ thống OTTO Os, người sử dụng cũ đều biết cả. Vả lại, đây là điều chúng ta phải làm, không cần phải khoe ra.”

“Phần thứ hai trình bày kiểu dáng và thông số của điện thoại. Phần này không thể bỏ được, nhưng nội dung quá dài. Theo ta thấy, chỉ cần một trang powerpoint nói về kiểu dáng và thông số điện thoại là được.”

“Tuy chúng ta dùng một số công nghệ mới nhưng những công nghệ mới này cũng toàn thiếu sót. Phần này sao chỉ có một câu qua loa vậy hả? Phải viết chi tiết ra chứ, càng kỹ càng tốt, không thể lừa dối người tiêu dùng của chúng ta được.”

“Phần thứ ba cũng hơi dài dòng đấy. Ta nghĩ có thể bỏ phần so sánh song song này đi, chúng ta tự biết làm tốt là được, sao lại đi kéo chân các hãng sản xuất điện thoại di động khác chứ? Cái bảng so sánh ngang ngược này chỉ dùng để tấn công kẻ thù thôi, không có ích lợi gì cả, chỉ cần công bố giá cả và ngày phát hành là đủ rồi.”

“Ừm, không tồi, là thế đấy.”

Giang Nguyên hơi choáng.

Tổng giám đốc Bùi cắt trái cắt phải, khiến toàn bộ nội dung của sự kiện ra mắt gần như bị chém ngang rồi!

Vả lại, điều quan trọng là những phần bị cắt bỏ là những phần tốt của điện thoại, ngược lại phần giới thiệu những thiếu sót của công nghệ điện thoại di động mới phải được viết và nhấn mạnh nhiều lần.

Đây là kịch bản quái quỷ gì thế này?

Những ưu điểm của điện thoại di động được cô đọng trong một trang, tạo nên khung cảnh hệt như khi tổng giám đốc Thường “một hơi đọc hết”. Nhưng vấn đề là Giang Nguyên hiểu rõ mình không ăn nói khéo léo như tổng giám đốc Thường, vậy nên chắc hẳn không thể diễn lại cảnh tượng này được đâu mà?

Thấy ánh mắt hoang mang của Giang Nguyên, Bùi Khiêm cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Nếu mắt Giang Nguyên đột ngột sáng rực lên, bỗng dưng ngộ ra thì mới là chuyện lớn.

Chỉ cần ánh mắt vẫn còn mờ mịt như bây giờ, tuy doanh số tiêu thụ điên thoại sẽ rất khó nói, nhưng buổi ra mắt sản phẩm gần như là flop rồi.

Bùi Khiêm không định cho Giang Nguyên có cơ hội lấy thêm “mật mã thành công” từ mình, dứt khoát đứng dậy: “Được rồi, nội dung của buổi ra mắt đã được quyết định xong, có thể vui vẻ tan làm thôi!” 

Giang Nguyên vội tiếp lời: “Ấy… Tổng giám đốc Bùi, ta xin tăng ca thêm hai giờ nữa, lúc này mới qua một tiếng, nhanh quá, ta muốn ở lại suy xét thật cẩn thận.”

Hết chương 1966.
Bình Luận (0)
Comment