Điền Mặc ngồi trở lại trên ghế sofa, lại lấy tay cầm điều khiển để chơi game.
Sau một khoảng thời gian, bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân. Có điều tiếng bước chân lần này có vẻ gấp gáp hơn rất nhiều.
Điền Mặc hơi bất ngờ, quay đầu nhìn, thấy hai anh bạn một trước một sau, ba chân bốn cẳng chạy đến cửa, sau khi nhìn lên để xác nhận logo của Đằng Đạt, họ nhanh chóng nói: “Ông chủ! Chỗ này có điện thoại mới của OTTO không? Bán cho ta một chiếc!”
Hả? Khách đến!
Điền Mặc vội vàng đứng lên: “Các mẫu trưng bày đều ở trưng bày, quý khách có thể trải nghiệm một chút trước khi quyết định.”
Hai anh chàng nhìn máy được trưng bày ra nhưng hoàn toàn không có ý định thử dùng, ngược lại còn thúc giục nói: “Không cần, thanh toán bây giờ luôn! Quét mã hay quẹt thẻ?”
Điền Mặc sốc, vội vã như vậy luôn?
Nhưng thế này không được đâu, điều này không phù hợp với phương châm làm việc của chúng ta!
Điền Mặc nở nụ cười hết sức thân thiện: “Xin phép cho ta được giới thiệu với quý khách một vài điều quan trọng về chiếc điện thoại này…”
Hai chàng trai cuối cùng không thể chịu nổi nữa: “Ngươi đừng phí lời nữa! Nhanh lên, bán cho bọn ta mỗi người một chiếc, bọn này biết hết rõ mấy cái nhược điểm của sản phẩm từ buổi họp báo rồi, nhanh bán điện thoại cho bọn ta đi! Lấy phiên bản thiết kế riêng!”
Điền Mặc trong chốc lát không biết nói gì thêm nữa, dù cho tổng giám đốc Bùi đã nhấn mạnh rằng phải nói cho khách hàng biết nhược điểm của sản phẩm, nhưng khách hàng đã nói đến mức này rồi thì hắn làm một nhân viên bán hàng còn muốn nói gì nữa đây?
Điền Mặc chỉ có thể lấy ra hai chiếc điện thoại chưa bóc tem, cả hai cái đều là phiên bản thiết kế riêng “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”, đưa cho khách.
Bản tùy chỉnh “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” có hộp đựng lớn hơn một vòng so với bản thông thường, bề ngoài cũng khác biệt hoàn toàn, rất dễ nhận biết.
Cả hai anh chàng thật là mừng như điên, quẹt thẻ trả tiền ngay tức khắc, sau đó rời đi trong niềm vui sướng tột cùng, quả thực như là nhặt được vật báu.
Ban đầu, Điền Mặc muốn tận dụng triệt để nói sơ qua về những điểm yếu của chiếc điện thoại này, kết quả hắn thật sự không tìm được cơ hội để nói.
Hắn lắc đầu vừa định ngồi xuống, bên ngoài lại vang lên những tiếng bước chân vội vàng.
“Ông chủ, còn điện thoại G1 không?”
“Ta muốn phiên bản tùy chỉnh, nếu như không có bản tùy chỉnh thì phiên bản có bộ nhớ lớn cũng được!”
Điền Mặc lộ vẻ mê man.
Lúc đầu hắn còn nỗ lực muốn làm theo quy trình, nhưng những khách hàng này rõ ràng rất gấp gáp, hoàn toàn không thể đợi hắn nói hết quy trình, hận không thể dứt khoát tự lấy máy POS để quẹt thẻ.
Hơn nữa biểu cảm mỗi người đều mang thái độ thù địch.
Cái gì? Tên quản lý cửa hàng này bảo ta nghĩ kỹ lại ư?
Ta nghĩ thêm tí nữa, điện thoại thì bị bán hết, liệu ngươi có chịu trách nhiệm không?!
Nhóm người đầu tiên đến đã chỉ đích danh muốn phiên bản tùy chỉnh và bản dung lượng lưu trữ cao, mặc dù số lượng hai phiên bản này nhiều hơn so với bản thường, nhưng chúng vậy mà đã được bán hết nhanh chóng.
Khách hàng đến sau chỉ có thể mua bản thường, nhưng bản thường cũng bị bán sạch cực kỳ nhanh!
Điền Mặc từ đầu đến cuối chưa kịp nói gì nhiều, các khách hàng đã vội vàng tranh mua hết điện thoại di động của bọn họ.
Mỗi vị khách nhận được điện thoại đều cảm thấy vui sướng, không hề có ý định nán lại thêm, phóng khoáng xoay người rời đi.
Còn một vài khách hàng đến chậm, khách không mua được hàng tức đến đấm ngực dậm chân, nhất quyết muốn mua những chiếc điện thoại trưng bày trên bàn. Điên Mặc nói hết lời, hứa hẹn sẽ ưu tiên cho họ mua khi có đợt điện thoại tiếp theo, cuối cùng mới thuyết phục được họ.
Những khách hàng phía sau đang xếp hàng đăng ký từng người, hy vọng sau khi hàng về sẽ được lấy ngay lập tức.
Cũng có khách hàng khi biết máy đã hết, mới miễn cưỡng đi đến quầy xem các mẫu máy được bày ra. Nhưng càng ngắm càng thấy hối hận, sao mình không đến sớm hơn vài phút chứ?
Điền Mặc vừa ghi chép lại thông tin, vừa cảm thấy rất mơ hồ.
Cửa hàng trước đây vắng như chùa bà Đanh, tại sao bỗng dưng lại đông đúc đến độ chật như nêm cối rồi?
Tình hình gì đây?
Ta có làm cái gì đâu?
Bùi Khiêm ngồi xe đến trung tâm thương mại, vội vàng đi đến trước cửa hàng.
Tâm trạng của hắn vô cùng thấp thỏm.
Mới chưa đến nửa giờ từ lúc rời khỏi hiện trường cuộc họp báo, nhưng Bùi Khiêm mơ hồ có dự cảm xấu, các fan xem cuộc họp báo trên mạng tình cờ ở gần trung tâm thương mại hẳn sẽ không tranh nhau mua sạch điện thoại di động phải không?
Nhưng đừng để cảnh tượng đó xuất hiện!
Bây giờ Bùi Khiêm rất lo lắng, cảnh tượng mà hắn không hy vọng nhìn thấy nhất ngược lại là trong cửa hàng không còn nhiều người.
Bởi vì điều đó có nghĩa là điện thoại di động trong cửa hàng đã bán sạch rồi!
Nếu còn xếp hàng dài bên ngoài cửa hàng, điều đó ngược lại cho thấy tình hình không tồi, vẫn còn thừa điện thoại di động.
Cuối cùng, Bùi Khiêm đi thang cuốn lên tầng có cửa hàng. Hắn lập tức đeo khẩu trang lên, đề phòng bản thân bị nhận ra ngay lập tức.
Sau khi thấy có một hàng khoảng sáu, bảy người đứng trước cửa hàng, Bùi Khiêm không khỏi thở dài một cái.
Khá tốt, khá tốt!
Tình hình giống như không tệ như hắn tưởng tượng, vì đã có người xếp hàng, điều đó chứng tỏ điện thoại di động ở cửa hàng này hẳn còn chưa bán hết.
Nhưng khi Bùi Khiêm nhìn thấy hai vị khách hàng bước ra khỏi cửa hàng nhưng tay lại không cầm điện thoại di động, tâm trạng của hắn bỗng nhiên lại rơi xuống đáy vực.
Không đúng!
Hắn lại đến gần cửa mấy bước, quả nhiên hắn nghe thấy Điền Mặc đang liên tục xin lỗi: “Xin lỗi mọi người, toàn bộ điện thoại di động đã bán hết, bản tiêu chuẩn cũng không còn! Nếu muốn đặt hàng điện thoại di động, ngươi có thể để lại thông tin cá nhân của mình. Đợi khi nào nhập hàng mới, ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi...”
Đôi mắt của Bùi Khiêm lập tức tối sầm, hắn cảm thấy bản thân đã chịu đả kích nghiêm trọng.
Hỏng rồi!