Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2039 - Chương 2039. Làm Thế Nào Để Giúp Đỡ Đằng Đạt?

Chương 2039. Làm thế nào để giúp đỡ Đằng Đạt?
Chương 2039. Làm thế nào để giúp đỡ Đằng Đạt?

Diêu Ba của tập đoàn Kim Đỉnh nghĩ rằng: “Thực ra chẳng phải tổng giám đốc Bùi chỉ đang thiếu chút tiền quay vòng vốn thôi hay sao? Mấy người trong số chúng ta có mặt ở đây nhắm mắt kiếm mấy chục triệu hay trăm triệu cũng không thành vấn đề.”

“Khoản tiền này là để tổng giám đốc Bùi quay vòng vốn, dù sao thì lợi nhuận của Game Đằng Đạt và các sản nghiệp khác cũng sẽ nhanh chóng lấp đầy được khoảng trống này.”

Lý Thạch khẽ lắc đầu: “Không được.”

“Các ngươi đã bao giờ nghe nói tổng giám đốc Bùi vay một khoản từ ngân hàng chưa? Chưa bao giờ.”

“Nếu như chỉ thiếu chút dòng tiền quay vòng vốn, với tình hình hiện tại của Đằng Đạt, chỉ cần một cú điện thoại, các ngân hàng chắc chắn sẽ đua nhau tới cửa, tranh nhau cho Đằng Đạt vay tiền.”

“Hoặc là, tổng giám đốc Bùi làm một vài việc gì đó, nghĩ cách đưa công ty lên sàn chứng khoán thì cũng có thể lập tức kiếm được một đống tiền.”

“Thế nhưng tổng giám đốc Bùi lại chưa từng nghĩ tới cách này, thậm chí ngay cả suy nghĩ chạm vào cũng hoàn toàn không có.”

Diêu Ba gật đầu: “Ừm, đúng là chuyện này rất kỳ lạ. Tại sao lại như vậy?”

Lý Thạch dừng lại một lúc, sau đó giải thích: “Tổng giám đốc Bùi khác với những doanh nhân khác.”

“Theo ta phân tích, có lẽ có ba nguyên nhân:”

“Thứ nhất, tổng giám đốc Bùi cho rằng không cần quỹ đầu tư từ bên ngoài, Đằng Đạt có thể tự mình phát triển tốt, không muốn trả cho ngân hàng quá nhiều lãi suất sau khi vay;”

“Thứ hai, tổng giám đốc Bùi hy vọng hắn có thể nắm quyền kiểm soát tuyệt đối đối với toàn bộ công ty, không cần thiết cũng như không muốn phải chịu trách nhiệm với cổ đông, cũng không hy vọng công ty chịu ảnh hưởng bởi những biến động của môi trường kinh tế bên ngoài;”

“Thứ ba, có lẽ đây cũng chính là sự lý giải của tổng giám đốc Bùi về phương thức kinh doanh. Hắn cho rằng dưới điều kiện cạnh tranh khốc liệt, công ty mới có thể đảm bảo được sức cạnh tranh và ý thức về rủi ro.”

“Do đó, chúng ta trực tiếp cung cấp một khoản tiền cho tổng giám đốc Bùi, với tính cách kiêu ngạo của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không nhận.”

Mọi người đồng loạt gật đầu, hiển nhiên đều đồng ý với phân tích của Lý Thạch.

Một nhà đầu tư khác nói: “Nếu không thì như này, chúng ta cùng nhau bỏ tiền, mua một tòa nhà của tổng giám đốc Bùi đi.”

“Trên phương diện giá cả, chúng ta có thể trả nhiều hơn một chút để tỏ lòng thành.”

Lý Thạch suy nghĩ một lúc, sau đó vẫn lắc đầu: “Cũng không được.”

“Làm như vậy vẫn có ý đồ quá rõ ràng, chẳng lẽ ngươi cho rằng tổng giám đốc Bùi sẽ không nhìn ra sao?”

“Hơn nữa, tuy những tòa nhà này có vị trí khác nhau, nhưng miễn là lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc Bùi, kiểu gì cũng sẽ có tiềm lực tăng giá. Những tòa nhà này đều được trang trí theo tiêu chuẩn của chung cư Sloth, bất kể là bán hay là cho thuê thì đều là một cây rụng tiền.”

“Bây giờ chúng ta mua tòa nhà này, sau này tăng giá, kiếm được tiền, rốt cuộc là chúng ta giúp tổng giám đốc Bùi, hay là thừa nước đục thả câu?”

Mọi người đều im lặng.

Hình như đúng là như thế thật.

Những nơi lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc Bùi, bất kể là biệt thự ở sơn trang Minh Vân hay là khu chung cư Tân Hồ thuộc chung cư Sloth, khi mới bắt đầu đều không được ưa chuộng, thế nhưng sau đó đều đã được chứng minh có tiềm lực tăng giá rất cao.

Không phải là do vị trí xấu, mà là do bọn họ không biết cách khai thác.

Mà tổng giám đốc Bùi lại nhìn ra được tiềm năng của những tòa nhà này, hơn nữa còn tìm ra được phương pháp khai thác chúng một cách hợp lý, cho nên nhanh chóng đẩy được giá lên cao.

Nếu như bây giờ bỏ tiền ra mua lại tòa nhà của tổng giám đốc Bùi, sẽ có hai tình huống xảy ra:

Ra giá quá cao, ý đồ giúp đỡ tổng giám đốc Bùi quá rõ ràng, giống như cố ý bán ân tình cho tổng giám đốc Bùi, ép tổng giám đốc Bùi nợ chút ân tình này có vẻ không phải là chuyện hợp lý;

Ra giá bình thường, mua một nơi vốn có tiềm lực tăng giá lại như thể đang đục nước béo cò.

Ca này khó đây.

Chu Mộ Nham nhíu mày, nói: “Nếu nói như vậy, chắc chắn không thể mua nhà. Thế nhưng nếu như chúng ta không mua nhà, những người khác cũng sẽ mua, đến lúc đó chẳng phải là để người khác chiếm được của hời hay sao?”

Lý Thạch nói: “Bởi vậy cũng không thể để người khác mua.”

Lâm Thường gật đầu: “Ta hiểu rồi! Hai mục tiêu thực sự của chúng ta là: thứ nhất là ngăn chặn việc bán những tòa nhà này bằng mọi cách; thứ hai là tìm cách gửi một khoản tiền cho tổng giám đốc Bùi, hoàn thành việc xoay vòng tiền vốn.”

“Ta sẽ sắp xếp chuyện liên quan đến mấy tòa nhà kia.”

“Ta sẽ yêu cầu bất động sản Thần Hoa đánh tiếng trước với các công ty bất động sản khác rằng, bất kể bọn họ bỏ ra bao nhiêu tiền để mua những tòa nhà này, bất động sản Thần Hoa đều sẽ ra giá cao hơn, khuyên bọn họ rút lui trước.”

“Ta tin chắc rằng bọn họ sẽ cho ta chút thể diện.”

“Miễn là không có người mua, những tòa nhà này tạm thời chắc chắn sẽ không bán đi được.”

“Sau đó chúng ta tìm một cách khéo léo để gửi tiền cho tổng giám đốc Bùi, tiền quay vòng vốn đã có, không lý do gì mà tổng giám đốc Bùi không bán nhà.”

Lý Thạch gật đầu: “Ừm, cũng rất có lý. Do đó bây giờ mấu chốt nằm ở chỗ, chúng ta làm thế nào để có thể khéo léo đưa tiền tới tay tổng giám đốc Bùi, tốt nhất là đừng để tổng giám đốc Bùi phát hiện.”

Chu Mộ Nham ngẫm nghĩ: “Theo như ta được biết, tuy rằng tổng giám đốc Bùi có mối quan hệ khá tốt với nền tảng chính thức, thế nhưng hắn lại không quá để tâm tới việc duy trì mối quan hệ với các kênh phân phối nhỏ hơn.”

“Chẳng hạn như game mobile cũng có ít nhất mấy chục kênh phân phối. Mà tổng giám đốc Bùi luôn có thái độ thuận theo tự nhiên, trên những kênh phân phối nhỏ này thường chỉ đề cử một vài game tạp nham, game của Đằng Đạt thường ở vị trí tít ở phía sau.”

Hết chương 2039.
Bình Luận (0)
Comment