“Tổng giám đốc Bùi, game VR rất có thể là xu thể chung trong quá trình phát triển của ngành game trong tương lai, điều này thì ta hiểu rõ.”
“Thế nhưng… sự phát triển hiện tại của game VR vẫn còn quá non trẻ. So với số lượng người chơi game trên máy tính, sự chênh lệch không chỉ gấp một hai lần.”
“Số lượng người chơi có hứng thú với game VR có lẽ chưa bằng số lẻ so với số lượng người chơi game trên máy tính.”
“Tất nhiên là ta rất ủng hộ việc quán cà phê Internet Netfish mở khu vực VR, thế nhưng cũng không nhất thiết phải chiếm dụng một không gian tương đương với khu vực máy tính đâu đúng không? Ta cảm thấy 1:2 đã là đủ rồi, thậm chí còn có thể nhỏ hơn.”
Bùi Khiêm cười ha hả.
Hắn biết Tiêu Bằng không hề cam tâm chấp nhận phương án sẽ lỗ tiền này.
Có điều cũng chẳng sao cả, tổng giám đốc Bùi tự có ba tấc lưỡi đang đợi xử lý những kẻ cứng đầu như vậy.
“Ngươi nói rất đúng, so với người chơi game trên máy tính, quả thực số lượng người chơi game VR kém hơn rất nhiều.”
“Tuy nhiên… ngươi có từng nghĩ rằng, chính vì nguyên nhân này nên chúng ta mới phải lắp đặt nhiều thiết bị VR hơn không?”
“Hả?” Tiêu Bằng sửng sốt, nhất thời không phản ứng lại.
Bùi Khiêm giải thích: “Năm năm trước thậm chí là mười năm trước, các quán cà phê Internet hot hơn bây giờ rất nhiều, tại sao lại như vậy? Bởi vì lúc đó hầu hết người chơi vẫn chưa có tiền, không mua nổi một chiếc máy tính cấu hình cao, không thể có được trải nghiệm chơi game tốt nhất, cho nên mới lựa chọn tới quán cà phê Internet chơi game cùng bạn bè.”
“Tại sao tài bộ ngành công nghiệp quán cà phê Internet lại thay đổi trong những năm gần đây? Quán cà phê Internet càng ngày càng ít, càng ngày càng xịn, mà những quán cà phê Internet cấp thấp với bầu không khí tràn ngập khói thuốc cũng lại đang chuyển đổi dần sang những quán cà phê Internet cao cấp với khung cảnh sang trọng và thoải mái hơn?”
“Là bởi vì chức năng của các quán cà phê Internet không hề giống nhau.”
“Bây giờ điều kiện kinh tế của mọi người đã khá hơn, càng ngày càng nhiều người có máy tính cấu hình cao cho riêng mình, cho nên đối tượng mục tiêu của các quán cà phê Internet cũng thu hẹp lại, mô hình cũng bắt buộc phải thay đổi.”
Tiêu Bằng gật đầu, cực ý đồng ý điểm này.
Hiển nhiên, đây cũng chính là một trong những lý do chính khiến quán cà phê Internet Netfish trở nên nổi bật giữa các thương hiệu quán cà phê Internet khác: Đây là thương hiệu đầu tiên phát triển theo mô hình quán cà phê Internet cao cấp, tiên phong dẫn đầu thị trường trong một hai năm.
Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Trong tương lai, quán cà phê Internet chưa chắc sẽ biến mất, thế nhưng thuộc tính nó không chỉ đơn thuần là một nơi để chơi game nữa, mà nhất định sẽ càng ngày càng bão hòa. Hơn nữa, các tựa game PC trong những năm gần đây cũng có xu hướng đi xuống, game mobile đang trong đà tăng trưởng nhanh chóng, điều này khiến tình hình của các quán cà phê Internet ngày một trở nên khó khăn hơn.”
“Nhóm người chơi game VR quả thực rất ít, thế nhưng liệu ngươi có từng nghĩ rằng: chính bởi vì VR là một thứ mới mẻ, những người chơi sẵn sàng bỏ tiền ra mua kính VR quá ít ỏi, cho nên bọn họ mới muốn đến quán cà phê Internet để trải nghiệm? Mà khi quán cà phê Internet trang bị một lượng lớn kính VR, thỏa mãn sự nhiệt tình của tất cả người chơi muốn chơi thử, làm như vậy nhóm người chơi game VR mới mở rộng nhanh hơn không?”
Bùi Khiêm tỏ vẻ nghiêm túc, nói như thể tất cả đều là sự thật.
Thực ra hắn hiểu rất rõ, trong ký ức của hắn, đây hẳn là một mô hình kinh doanh không mấy hiệu quả. Ít nhất là những quán cà phê Internet cao cấp trong ấn tượng của hắn đều không thay thế một nửa số máy tính trong quán thành kính VR.
Thế nhưng cũng chẳng sao cả, điều này không ảnh hưởng đến việc hắn dùng lời lẽ để đánh lừa Tiêu Bằng.
Bùi Khiêm tin chắc rằng, với khả năng lừa gạt và kỹ năng diễn xuất đỉnh cao của mình, cộng thêm với hào quang của người lãnh đạo tập đoàn Đằng Đạt, hắn chắc chắn có thể lay chuyển Tiêu Bằng, khiến hắn ta hoàn toàn chấp nhận quyết định này.
Quả nhiên, Tiêu Bằng tỏ vẻ đột nhiên bừng tỉnh sau khi suy nghĩ một hồi lâu.
“Hóa ra là như vậy!”
“Sự thành công của quán cà phê Internet Netfish có được là do chúng ta có cái nhìn sâu sắc về quá trình phát triển của toàn bộ ngành công nghiệp quán cà phê Internet, đi trước tất cả các đối thủ; mà bây giờ khi một lượng lớn các quán cà phê Internet cao cấp xuất hiện, sự cạnh tranh trở nên khốc liệt, chúng ta lại tiếp tục tiến về phía trước một bước dài, một lần nữa đi trước tất cả những người cùng ngành!”
“Đến lúc đó, khu vực trải nghiệm VR sẽ là điểm cốt lõi giúp chúng ta trở nên khác biệt với tất cả các quán cà phê Internet khác!”
“Tổng giám đốc Bùi đúng là nhìn xa trông rộng!”
Sau khi hiểu ra, Tiêu Bằng đột nhiên nghĩ ra một số ý tưởng: “Tổng giám đốc Bùi, nếu nói như vậy thì ta cũng có một đề xuất.”
“Chúng ta có thể thay đổi tất cả bàn máy tính và màn hình ở khu vực tầng hai thành loại có thể gập lại được, cây máy tính sẽ được đặt trên giá phía trên đầu, chuột, bàn phím, tai nghe, màn hình… sẽ được treo lên cao, ghế cũng sẽ dùng loại có thể gập lại được.”
“Làm như vậy, ở trong trạng thái gập lại, người chơi có đủ không gian để có thể trải nghiệm nội dung VR, mà trong trạng thái khi bàn và ghế mở ra, người chơi cũng có thể chơi game PC bình thường.”
Bùi Khiêm: “…”
Ngươi đúng là một tên ranh mãnh!
Hiển nhiên, phương án của Tiêu Bằng là một phương án tương đối dung hòa, tuy rằng toàn bộ khu vực trải nghiệm VR chủ yếu là để trải nghiệm VR, thế nhưng người chơi cũng có thể lên mạng hay chơi game như bình thường.
Điều này tương đương với một phương án bảo hiểm, khi cơn sốt VR qua đi, người chơi vẫn có thể tiếp tục quay trở về chơi game trên máy tính.
Bùi Khiêm cười thầm trong lòng.
Tiêu Bằng ơi là Tiêu Bằng, thực ra nếu như ngươi không nói với ta mà lén lút làm thì chắc chắn sau này ta cũng không thể làm gì được.