Nghe báo cáo của Lữ Minh Lượng, Bùi Khiêm không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Nghịch Phong Logistics đã phát triển tới hơn bốn nghìn rồi ư?!
Tốc độ này đúng là khiến người khác khâm phục.
Đương nhiên, bưu cục Cainiao trong ấn tượng của Bùi Khiêm cũng đã mở hơn bốn nghìn chi nhánh trên toàn quốc, bây giờ số lượng của bưu cục Nghịch Phong Logistics còn cách rất xa so với độ bao phủ kia.
Nhưng nếu chỉ ở bốn thành phố trọng điểm là Kinh Châu, Đế Đô, Ma Đô, Dương Thành, thì quả thực độ bao phủ đã rất cao rồi.
Nhất là Kinh Châu, hầu hết tất cả các đơn chuyển phát nhanh “trong phạm vi một km” đều sẽ lựa chọn sử dụng Nghịch Phong Logistics để chuyển phát.
Sau đó, Lữ Minh Lượng bắt đầu tiếp tục giới thiệu về tình hình lỗ vốn của Nghịch Phong Logistics.
Nghịch Phong Logistics cần chi trả tiền thuê nhà kho và lương nhân viên, vận chuyển bình thường cũng có một khoản ngoài lề cần chi tiêu, ban đầu mỗi tháng bưu cục Nghịch Phong Logistics Logistics đều phải thua lỗ bảy tám nghìn đồng, nhưng bây giờ đã có nhiều biến chuyển tốt, chỉ còn lỗ ba bốn nghìn đồng.
Điều này chủ yếu là do hai điểm sau: thứ nhất, chi nhánh của bưu cục Nghịch Phong Logistics càng ngày càng rộng, phát triển càng ngày càng tốt, những khách hàng cần phục vụ càng ngày càng nhiều, cho nên khoản thu ngoài bình thường đã có tăng trưởng nhất định; thứ hai, Lữ Minh Lượng cũng đã nghĩ tới một số cách tăng doanh thu, giảm thua lỗ.
Chẳng hạn như nghiệp vụ chuyển phát nhanh là cơ bản nhất.
Ban đầu chẳng có ai lựa chọn nghiệp vụ này, nhưng sau khi tổ chức ngày lễ kỹ thuật số 1024, độ công nhận của mọi người đối với Nghịch Phong Logistics dần tăng lên, càng ngày càng nhiều khách hàng chọn để Nghịch Phong Logistics tới nhà giúp mình chuyển phát nhanh tận nhà, mỗi một đơn của Nghịch Phong Logistics có thể kiếm được vài đồng.
Số tiền này không phải kiếm được từ khách hàng, mà chủ yếu là kiếm được từ những công ty chuyển phát nhanh khác.
Bởi vì bưu cục Nghịch Phong Logistics đã tập trung tất cả chuyển phát nhanh tận nhà thống nhất giao cho công ty chuyển phát nhanh, cho những công ty chuyển phát nhanh này tiết kiệm chi phí lấy hàng tận nhà, hiển nhiên cũng phải thu được khoản phí nhất định.
Mới đầu nghiệp vụ này trông rất tầm thường, nhưng sau khi số lượng tăng lên, thì cũng là một khoản thu nhập rất khả quan.
Ngoài ra, Lữ Minh Lượng cũng đã nghĩ ra một vài biện pháp khác, ví dụ như vạch ra một khu vực nhỏ bán vài món đồ trong cửa hàng của Nghịch Phong Logistics, hoặc nhận những quảng cáo phù hợp dán lên bao bì của Nghịch Phong Logistics.
Đương nhiên, không thể nhận bừa quảng cáo được, nên lấy sản phẩm của Đằng Đạt là chủ yếu, những doanh nghiệp có danh tiếng cá nhân tốt, có uy tín, cũng có thể cân nhắc hợp tác.
Cứ vậy, tình trạng thua lỗ của cửa hàng bưu cục Nghịch Phong Logistics đã giảm từ bảy tám nghìn đồng mỗi tháng ban đầu xuống còn ba bốn nghìn mỗi tháng.
Nhưng vẫn đang lỗ.
Bốn nghìn bưu cục Nghịch Phong Logistics này, tương đương với việc thua lỗ mỗi tháng sẽ đạt tới hơn chục triệu.
Mà số tiền thua lỗ này, đa phần là do những nghiệp vụ liên quan khác của Đằng Đạt tiến hành bổ sung, ví dụ như quán cà phê Internet Netfish, lắp ráp máy tính ROF, khoa học kỹ thuật Âu Đồ,...
Điện thoại mới, sản phẩm mới của lắp ráp máy tính ROF và khoa học kỹ thuật Âu Đồ đều chọn dùng Nghịch Phong Logistics giao hàng, và sẽ chi trả phí giao tương ứng.
Những số tiền vốn còn dư chưa dùng tới của tập đoàn Đằng Đạt, cũng bị Bùi Khiêm liên tục đẩy qua Nghịch Phong Logistics, dù sao thì nó cũng có thể nuốt tiền một cách ổn định.
Cứ như vậy, tuy bưu cục Nghịch Phong Logistics vẫn luôn lỗ vốn, nhưng cũng luôn nhận được tiền để cầm cự. Lữ Minh Lượng nhớ kỹ nhiệm vụ tổng giám đốc Bùi giao cho hắn, giảm thua lỗ chỉ là một khía cạnh, quan trọng là nhanh chóng phát triển, mở cửa hàng.
Trong khoảng thời gian này, hắn vùi đầu vào mở cửa hàng, đưa bưu cục Nghịch Phong Logistics từ chỉ có hai trăm cửa hàng ban đầu mở rộng lên tới hơn bốn nghìn cửa hàng.
Bùi Khiêm nghe báo cáo xong, khẽ gật đầu.
Tuy không hài lòng lắm với chuyện cố gắng giảm lỗ của Lữ Minh Lượng, nhưng dù sao đây cũng là chuyện thường tình của con người. Mặc dù bình quân lỗ của mỗi cửa hàng đã giảm xuống, nhưng tổng thua lỗ đang tăng lên, vậy cũng tốt rồi!
“Rất tốt, cực kỳ tốt, tiếp tục duy trì.” Bùi Khiêm vô cùng hài lòng.
Thấy khuôn mặt đầy vẻ tán thưởng của tổng giám đốc Bùi, Lữ Minh Lượng cũng đã hoàn toàn yên tâm.
Tuy mới đầu tổng giám đốc Bùi đã nói rằng để bố trí bưu cục Nghịch Phong Logistics, không cần quan tâm lỗ lãi ngắn hạn, nhưng dù sao cũng liên tục lỗ gần hai năm rồi, tiền lỗ đi đã khó mà đếm được.
Liệu tổng giám đốc Bùi có mất kiên nhẫn, đổi ý hay không?
Bây giờ xem ra, mình lo thừa rồi.
Điều này khiến Lữ Minh Lượng kiên định hơn rất nhiều, cũng vừa hay nhân cơ hội đưa ra kiến nghị của mình.
“Tổng giám đốc Bùi, ta cảm thấy thời cơ sắp chín muồi rồi, chúng ta có thể bắt đầu tiếp nhận nghiệp vụ chuyển phát nhanh thông thường, bắt đầu kiếm lãi.”
Lữ Minh Lượng dừng lại một chốc mới nói tiếp: “Bây giờ chúng ta đã có bốn nghìn bưu cục Nghịch Phong Logistics rồi, phải biết rằng công ty logistics trong nước chỉ có mạng lưới hai nghìn khắp cả nước mà thôi, số lượng của chúng ta đã vượt qua bọn họ rồi.”
“Nghịch Phong Logistics vẫn luôn lỗ như vậy, chỉ có thể dựa vào chi phí từ ngành khác, đây cũng không phải kế lâu dài, phải tiến hành bước giảm lỗ, nâng cao lợi nhuận mới có thể phát triển tốt hơn được.”
“Bởi vậy ta cảm thấy nên bắt đầu chuẩn bị cho bước nhảy vọt từ nghiệp vụ chuyển phát nhanh bình thường của thành phố, tranh lấy lợi nhuận từ công ty chuyển phát nhanh khác!”
Tính về lâu về dài, thật ra chuyện Nghịch Phong Logistics làm là chuyện những công ty logistics khác không muốn làm nhất.
Vấn đề “một cây số cuối” thật sự là vấn đề khó cho ngành logistics. Vì vận chuyển từ chỗ vận chuyển đến bưu cục chuyển phát rất tiện, kéo xe hàng sang là được, nhưng nếu chuyển từ bưu cục đến tận nhà thì vốn nhân lực cao lắm.
Cùng là chuyển phát nhanh, công ty chuyển phát khác là chuyện tiết kiệm nhất, có lãi nhất, còn Nghịch Phong Logistics lại làm phần phiền phức nhất, ít lãi nhất.