Bùi Khiêm khẽ gật đầu.
Mười lăm người, thêm Điền Mặc và Trang Đống nữa là mười bảy người.
Có thể tìm được nhiều thiên tài như vậy cũng vất vả cho Điền Mặc rồi.
Nhưng số lượng vẫn chưa đủ lắm.
Cửa hàng trải nghiệm mới chí ít cũng mấy nghìn mét vuông, chia thành mấy khu vực lớn, nhân viên kinh doanh không phải người máy, cần phải làm việc nghỉ ngơi luân phiên, chuyện trong cửa hàng cũng cần phải xử lý.
Huống chi, Bùi Khiêm tạo bộ phận kinh doanh này để bồi dưỡng “nhân tài kinh doanh” như mình cần, tương lai vẫn phải mở nhiều cửa hàng trải nghiệm hơn, thậm chí còn phân đến ngành khác như quán cà phê Internet Netfish.
Nhân tài thiếu nhiều quá.
Nhóm nhân viên đầu tiên của cửa hàng trải nghiệm mới, tương lai sẽ thành trưởng cửa hàng của cửa hàng trải nghiệm hoặc nhân viên cốt cán, cửa ra ngoài.
Nên nhóm nhân viên đầu tiên của cửa hàng trải nghiệm mới có thể nhiều, không thể ít, mười bảy người còn lâu mới đủ.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ: “Tuyển người tiếp, có điều mở rộng phạm vi chút, ví dụ như bạn bè của ngươi. Nhưng phải chú ý, tuyệt đối không tuyển những người được công ty khác tẩy não quá dữ, cũng không nhân những người vì phạm tôn chỉ kinh doanh.”
Điền Mặc vội gật đầu: “Rõ!”
Đến bãi đỗ xe, sau khi ngồi lên xe thương nghiệp, Tiểu Tôn mới chở ba người đến cửa hàng trải nghiệm mới.
Lương Khinh Phàm đã đợi ở đó rồi.
Mười mấy phút sau, xe thương vụ dừng lại.
“Tổng giám đốc Bùi, chúng ta đến rồi.”
Bùi Khiêm mãi nghịch điện thoại cũng chẳng nhìn đường kỹ, mãi đến lúc này mới cất điện thoại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sau đó thấy banner tuyên truyền siêu to của Modeste/
Bùi Khiêm: “…”
Chẳng phải Trời Đất Bao La sao?
Nơi thi đấu giải GPL và giải đấu giao hữu toàn cầu lần một của GOG?
Bùi Khiêm cạn lời.
Lương Khinh Phàm ơi là Lương Khinh Phàm, bảo ngươi chọn chỗ đại, cũng không thể chọn chỗ này chứ!
Ngươi làm gì vậy?
Dù chọn Hoàn Vũ Thiên Nhai cũng ổn hơn chỗ này, dù sao thì bên Hoàn Vũ Thiên Nhai không có giải đấu GPL!
Nhưng Bùi Khiêm nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng lắm.
Vì Bùi Khiêm từng đến Trời Đất Bao La nhiều lần lắm rồi, rất quen thuộc với trung tâm thương mại này.
Trời Đất Bao La là trung tâm thương mại cỡ lớn chỉ đứng sau Hoàn Vũ Thiên Nhai, với lại sau khi GPL ổn định, lượng người tăng vọt, đã không kém gì Hoàn Vũ Thiên Nhai rồi.
Nên số cửa hàng trống trong Trời Đất Bao La cũng nhanh chóng bị tranh giành để thuê, cũng không đủ cầu.
Trước đó Bùi Khiêm giao cho Lương Khinh Phàm, chí ít cửa hàng trải nghiệm phải rộng mấy nghìn mét vuông.
Mà rõ ràng Trời Đất Bao La còn cho thuê sảnh đa năng ngoài mấy chỗ này.
Nhưng sảnh đa năng có thể làm nơi thi đấu còn được, chứ làm cửa hàng trải nghiệm thì không ổn lắm, chắc Lương Khinh Phàm sẽ không làm vậy.
Bùi Khiêm và Điền Mặc, Trang Đống xuống xe với vẻ hoang mang.
Lương Khinh Phàm đợi trước bên đường rồi.
Sau khi giới thiệu, chào hỏi nhau xong, Bùi Khiêm đưa ra câu hỏi trong lòng: “Ngươi chọn vị trí cửa hàng trải nghiệm mới trong Trời Đất Bao La? Chỗ nào?”
Lương Khinh Phàm mỉm cười lắc đầu: “Đương nhiên không phải, Trời Đất Bao La không có chỗ thật, với lại giá hơi cao, không phù hợp.”
“Ta chọn tòa nhà phía sau.”
Nói rồi Lương Khinh Phàm quay lại chỉ ra sau lưng.
Bùi Khiêm, Điền Mặc và Trang Đống nhìn sang chỗ Lương Khinh Phàm chỉ tay, thấy một trung tâm thương mại khác cách Trời Đất Bao La một con đường: Quảng trường Kim Thịnh.
So với cửa hàng chi nhánh đường Hoàn Vũ Thiên và Trời Đất Bao La uy tín lâu đời mà nói, quảng trường Kim Thịnh còn tương đối non trẻ, vào năm ngoái, cũng chính là năm 2011 vừa mới khai trương.
Bùi Khiêm còn nhớ rõ khi mình bước vào Trời Đất Bao La lần đầu tiên, quảng trường Kim Thịnh đối diện vẫn đang ở vào giai đoạn sửa sang cuối cùng.
Nhưng kể từ khi khai trương đến nay đã một năm, quảng trường Kim Thịnh lại không đặc biệt nổi danh ở toàn Kinh Châu, doanh thu cũng rất khó so sánh với Trời Đất Bao La.
Rõ ràng chỉ cách có một phố, nhưng lượng người đi về phía Trời Đất Bao La bên kia, rõ ràng lớn hơn rất nhiều so với quảng trường Kim Thịnh.
Nguyên nhân ở đây tương đối phức tạp.
Một nguyên nhân trong đó là, hiện nay một trong số ít tuyến tàu điện ngầm ở Kinh Châu thông thẳng đến bên dưới Trời Đất Bao La, mà khách hàng muốn ngồi xe điện ngầm đến quảng trường Kim Thịnh lại cần phải đi ra từ Trời Đất Bao La, hoặc là xuống từ một trạm xe khác sau đó đi bộ mười phút.
Mặt khác, Trời Đất Bao La dù sao cũng đã mở được một thời gian khá lâu, thương hiệu lớn bên trong tương đối nhiều, rất nhiều khách hàng gần đó hình thành thói quen, trong tiềm thức cho rằng Trời Đất Bao La tốt hơn quảng trường Kim Thịnh, vì vậy cho dù cách chỉ có một phố, cũng lười đi qua.
Phần lớn mọi người dạo một trung tâm thương mại đã lao lực, không có nhiều tinh lực để đi dạo hai nơi như vậy.
Hơn nữa địa điểm giải đấu GPL nằm ở Trời Đất Bao La, càng làm cho lượng khách của Trời Đất Bao La hình thành trạng thái áp đảo quảng trường Kim Thịnh.
Đương nhiên, sau khi GPL bắt đầu thi đấu, bởi vì phải tiếp đãi du khách đến từ mọi nơi trên cả nước, Trời Đất Bao La không thể chứa hết nhiều du khách như vậy, bên trong nhà hàng thường thường là trạng thái chật ních, cho nên cũng có một nhóm người đi vào quảng trường Kim Thịnh, tăng lượng khách bên này lên.
Nhưng tổng thể mà nói, tính chất vẫn là một bên ăn thịt, một bên ăn canh.
Quảng trường Kim Thịnh là một trung tâm thương mại có xu hướng tạo sự “Trẻ trung, thời thượng, sáng tạo”, điểm này cũng được thể hiện ở trong phong cách kiến trúc.
Cấu trúc của tòa nhà giống như một hình vuông với một góc bị lõm vào, vị trí lõm vào đối diện ngã tư đường, phối hợp với Trời Đất Bao La phía đối diện.
Mà ở vị trí lõm vào này, phía dưới là lối vào quảng trường, phía trên là một khu vực hình bán nguyệt cực lớn, làm cho phong cách của cả tòa nhà gồm đủ góc cạnh và mềm mại, rất có cảm giác hiện đại.
Mặt ngoài của bục tròn tất cả đều là hệ vách thủy tinh rất lớn, kéo dài liên tục đến hai bức tường bên ngoài khác của tòa nhà, thoạt nhìn giống như là một cửa sổ khổng lồ, cực kỳ khí thế.