Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 209 - Chương 209. Ngươi Phải Tin Tưởng Vào Mắt Nhìn Của Tổng Giám Đốc Bùi! (2)

Chương 209. Ngươi phải tin tưởng vào mắt nhìn của tổng giám đốc Bùi! (2)
Chương 209. Ngươi phải tin tưởng vào mắt nhìn của tổng giám đốc Bùi! (2)

“Bởi vậy, ngươi căn bản không cần lo lắng, tổng giám đốc Bùi nói ngươi làm được, vậy thì ngươi nhất định có thể làm được!”

Nhìn thấy dòng tin nhắn của Mã Nhất Quần, Diệp Chi Chu rời vào trầm tư.

Hóa ra việc đề bạt thăng chức kiểu này không phải là lần đầu tiên, mà là đã có tiền lệ từ lâu?

Hơn nữa ai cũng đều thành công?

Vậy thì tổng giám đốc Bùi đã nhìn thấy điểm sáng gì trên người ta đây?

Sao ta không biết…

Thế nhưng quả thật đúng như những gì Mã Nhất Quần nói, tổng giám đốc Bùi không thể vô duyên vô cớ đề bạt ta, cho ta quyền hạn lớn như vậy được.

Diệp Chi Chu nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên tự tin hơn hẳn.

Nếu như tổng giám đốc Bùi đã trao cho ta quyền hạn lớn đến thế, vậy cũng tức là đang ngầm cho phép ta làm mọi thứ. Nếu ta cứ hèn nhát, vậy thì chẳng phải là không có phong thái của người bên phía Đằng Đạt, phụ sự tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi hay sao?

Hiện giờ ta cũng là một nhân viên Đằng Đạt quang minh chính đại rồi!

Nghĩ tới đây, Diệp Chi Chu bừng tỉnh đại ngộ.

“Cảm ơn anh Mã chỉ điểm!”

Diệp Chi Chu mở tài liệu ra, tràn ngập tự tin mà bắt đầu gõ phím.

Trong mấy tháng vào nghề, việc mà Diệp Chi Chu lén lút làm nhiều nhất chính là bóc phốt hai game này.

Đây là điều đương nhiên, bởi vì nếu như nói game rác rưởi này đang cho người chơi ăn shit, vậy thì Diệp Chi Chu chẳng khác nào ngày ngày nẫng trên tay cục shit, không ghê tởm sao được!

Trong mắt Diệp Chi Chu, hay nói cách khác là trong mắt của đa số người làm trong Game Thương Dương, hai game này đầy bug, chỉ cần chơi năm phút thôi là có thể bới ra cả đống lỗi.

Thế nhưng không ai thèm sửa.

Bởi vì mọi người đều mang tâm lý được ngày nào hay ngày đó, lão Lưu không giao nhiệm vụ, chẳng ai muốn rước thêm việc cho mình.

Còn về việc vì sao lão Lưu không sửa, vậy thì cũng rất đơn giản, bởi vì áp lực doanh thu quá lớn.

Lúc đó, doanh thu từ game chỉ miễn cưỡng đủ để trang trải chi phí hoạt động của công ty, làm gì có tiền mua tài nguyên nghệ thuật, thay đổi lối chơi game?

Ý tưởng hay thì nhiều đấy, thế nhưng mấu chốt là đưa những ý tưởng hay vào game thì không chỉ cần thời gian mà còn cần cả tiền!

Hiện tại, bên trên Diệp Chi Chu không có lão Lưu, cũng không có tổng giám đốc Đỗ, đương nhiên là hắn có thể làm những việc mà bản thân hắn cảm thấy có ý nghĩa.

Hai game này cũng rất cũ, vấn đề tồn đọng cũng nhiều, thậm chí có một số trong đó còn không thể sửa được.

May mà tổng giám đốc Bùi đã đưa ra một lời khuyên rất chuẩn xác: điểm thanh toán!

Cắt bỏ tất cả các điểm thanh toán, chỉ giữ lại một điểm duy nhất.

Đây là một nhiệm vụ khá khó khăn, bởi vì để đảm bảo, ít nhất trong hai game này cũng phải có đến mấy chục điểm thanh toán.

Nó bao gồm các hoạt động nạp tiền, từ điểm mua một vài đạo cụ hàng ngày cho đến các điểm thanh toán trong hệ thống bồi dưỡng…

Có thể nói, hễ là chỗ có thể thêm điểm thanh toán thì đều thêm vào.

Nếu như muốn cắt bỏ những điểm thanh toán này đi thì không đơn giản chỉ là việc đóng cửa hàng là xong chuyện.

Bởi vì những điểm thanh toán đó có liên quan đến hệ thống trị số của toàn bộ game.

Để đảm bảo những người nạp 500 đồng có thể được nạp lại 100 đồng, những người nạp 100 đồng có thể được nạp lại 30 đồng thì phải cần làm tốt kế hoạch trị số nạp phí, giúp cho mỗi lần nạp khác nhau có thể nhận được mức tăng lên tương ứng.

Mà mức tăng lên đó và hệ thống lực chiến bên trong game lại móc nối với nhau, hệ thống sức mạnh chiến đầu lại ảnh hưởng đến hệ sinh thái của game, cũng giống như trong thế giới tự nhiên có động vật ăn cỏ, có động vật ăn thịt.

Bởi vậy nói tóm lại là liên quan đến vấn đề trị số.

Đây cũng là lý do tại sao địa vị của chuyên viên hoạch định trị số rất cao, chỉ đứng sau giám đốc kế hoạch, chính bởi vì trị số thường quyết định trải nghiệm của việc nạp game.

Thay đổi điểm thanh toán tương đương với thay đổi toàn bộ hệ thống trị số, cũng có nghĩa là hệ sinh thái game và cấp bậc người chơi được tính toán dựa theo mức nạp ban đầu đều cần phải được tính toán bằng một phương thức khác.

Đổi một phương thức khác, lỡ như xuất hiện vấn đề dẫn đến hệ thống trị số của game bị treo, vậy thì đúng là thần tiên cũng khó cứu.

Cũng giống như game “Chiến Ca Nhiệt Huyết” nhận một đống lời mắng mỏ và thu nhập giảm mạnh trước đó, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì lão Lưu chặt chém quá mạnh, vấn đề trị số đơn giản lại mang đến ảnh hưởng cực kỳ lớn.

Diệp Chi Chu suy nghĩ rất lâu, lúc nào cũng cảm thấy bản thân lực bất tòng tâm.

Hắn có một số ý tưởng, thế nhưng lại không chắc có thể thực hiện được hay không.

Vì vậy, hắn bèn in tài liệu qua, tìm Vương Hiểu Tân để cùng bàn luận.

Vương Hiểu Tân là một chuyên viên hoạch định trị số có kinh nghiệm, nhưng lúc nghe được ý tưởng của Diệp Chi Chu thì cũng không khỏi nhíu mày.

Việc thay đổi này không phải là nói đùa.

Nếu như là trước đây, đừng nói là lão Lưu hay Vương Hiểu Tân, bất kỳ chuyên viên hoạch định lão làng nào cũng đều cho rằng không thể thay đổi được, trực tiếp bác bỏ kiến nghị của Diệp Chi Chu.

Mà hiện giờ, Diệp Chi Chu đã là giám đốc kế hoạch, không một ai có thể bác bỏ ý kiến của hắn…

Vả lại, chuyện cắt bỏ điểm thanh toán là do tổng giám đốc Bùi đề xuất!

Đã vậy thì phải là mọi cách để hoàn thành, có điều kiện thì phải làm, không có điều kiện thì tạo ra điều kiện để làm!

Vương Hiểu Tân rầu rĩ nói: “Ta cảm thấy cách làm này rất không đáng tin, thế nhưng nếu tổng giám đốc Bùi đã đề xuất, vậy thì chắc chắn sẽ có ý nghĩa sâu xa nào đó. Ta phải cố gắng hoàn thành mới được.”

Chỉ riêng thay đổi đơn giản bằng việc cắt bỏ toàn bộ điểm thanh toán đã tương tương với việc làm lại hầu hết nội dung của game.

Điều này khác với những game FPS như “Pháo Đài Trên Biển”.

Ngay cả khi có Hỏa Kỳ Lân trong “Pháo Đài Trên Biển”, xét từ tổng thể thì đây cũng chỉ là một game cạnh tranh bằng kỹ năng, tương đối cân bằng, cho dù là phú hào có tiền cũng không thể chiến đấu cùng một lúc với hai kẻ địch có cùng trình độ.

Hết chương 209.
Bình Luận (0)
Comment