Không ném lại việc cho ta đấy chứ?
Bùi Khiêm vội vàng nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Mạnh Sướng, công tác tuyên truyền đóng vai trò rất quan trọng, đừng bỏ gánh giữa đường.”
“Ngươi nhất định phải vực dậy 120% tinh thần, nghiêm túc suy nghĩ cẩn thận về phương án tuyên truyền, hiểu chưa?”
“Ngươi thấy ta đối xử tốt với ngươi chưa, tháng trước ta giúp ngươi loại bỏ một đáp án sai, kết quả là ngươi vẫn không lấy được tiền hoa hồng, đúng là đáng tiếc!”
Điều mà Bùi Khiêm đang suy xét đến là, bây giờ Mạnh Sướng đang tập trung suy nghĩ theo chiều hướng giảm bớt ảnh hưởng của phương án tuyên truyền và tuyên truyền ngược cho sản phẩm, thế nhưng sản phẩm vẫn lần lượt hot lên.
Thế thì nếu như Mạnh Sướng hoàn toàn từ bỏ, lần nào cũng làm bừa mấy phương án tuyên truyền để qua mặt hắn thì chẳng phải sản phẩm sẽ càng hot hơn sao?
Mạnh Sướng là tuyến phòng thủ đầu tiên, cho dù không thể giữ kẻ địch ở bên ngoài thì ít nhất cũng phải làm suy yếu sinh lực của kẻ địch chứ?
Bởi vậy Bùi Khiêm thực sự không hề nói dối một câu nào, từng câu từng chữ đều xuất phát từ tận tâm can.
Thế nhưng Mạnh Sướng nghe vậy thì khóe miệng lại khẽ giật giật, trên trán lờ mờ nổi gân xanh.
Tức quá đi mất!
Ngươi còn dám nói là giúp ta loại bỏ một đáp án sai ư?
Hai dự án của tháng trước đều cmn là đáp án sai hết!
Ngươi loại bỏ cho ta một đáp án sai thì có tác dụng gì, ta đi làm phương án tuyên truyền cho giá phơi đồ tập thể hình thông minh chẳng phải cũng vô ích hệt như thế sao?
Có điều cho dù Mạnh Sướng có tức đến nổ phổi thì hắn cũng chẳng cách nào phản bác lại, chỉ có thể im lặng thầm kháng nghị.
Nhìn thấy Mạnh Sướng rơi vào tình cảnh tuyệt vọng không còn gì cứu vãn, Bùi Khiêm lại càng lo lắng hơn.
Không thể tiếp tục như này được.
Ít nhất phải tìm ra cách nào đó để Mạnh Sướng nhìn thấy chút hy vọng, nếu không dưới một loạt đòn đả kích như vậy, người có nghị lực đến đâu cũng sẽ nản lòng.
Bùi Khiêm hắng giọng: “Thế này đi, Mạnh Sướng. Ta cảm thấy thỏa thuận mà chúng ta ký trước đó có độ khó hơi cao một chút. Nhận thấy sản phẩm của Đằng Đạt đều tự nhiên có được danh tiếng khá tốt, điều này cũng mang lại rất nhiều khó khăn cho việc xây dựng phương án tuyên truyền.”
“Bởi vậy ta cân nhắc, có thể thay đổi một chút nội dung của thỏa thuận và nới lỏng tiêu chuẩn một cách thích hợp, làm như vậy thì tỷ lệ thành công của ngươi cũng sẽ cao hơn, ngươi thấy sao?”
Mạnh Sướng trợn to hai mắt, gần như không dám tin vào những gì mà mình vừa mới nghe được.
Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Tổng giám đốc Bùi lại chủ động nới lỏng tiêu chuẩn?
Cuối cùng Mạnh Sướng cũng không im lặng nữa mà hỏi: “Cụ thể thì thay đổi như thế nào?”
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “Đầu tiên, tăng lương cơ bản của ngươi lên một chút thành bốn nghìn đồng. Thứ hai, nới lỏng các điều kiện nhận tiền hoa hồng của phương án tuyên truyền, chỉ cần số tiền chi tiêu cho việc tuyên truyền đủ nhiều cũng như hiệu quả tuyên truyền giữ ở mức thấp hơn chi tiêu trong vòng nửa tháng thì ít nhất ngươi cũng có thể nhận được 2000 đồng tiền hoa hồng đảm bảo. Ngay cả khi hiệu quả tuyên truyền đột ngột tốt lên ngay sau đó, số tiền 2000 đồng này vẫn có thể được giữ lại.”
Đôi mắt của Mạnh Sướng vốn như một vũng nước đó, giờ lại dần dần trở nên sáng ngời.
Điều kiện này nghe có vẻ ổn đấy!
Có thể nói là một sự đảm bảo kép.
Trước đây lương cơ bản của hắn chỉ có ba nghìn đồng, thế nhưng hiện tại lương cơ bản cộng thêm tiền hoa hồng đảm bảo đã lên tới 6000 đồng, tính ra là gấp đôi lúc trước!
Đương nhiên, nếu muốn nhận được 2000 đồng tiền hoa hồng đảm bảo thì hắn cũng cần phải đảm bảo hiệu quả tuyên truyền không tốt trong ít nhất nửa tháng.
Thế nhưng có lẽ đây cũng chẳng phải là việc khó khăn gì.
Thời điểm Mạnh Sướng làm phương án tuyên truyền cho “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, tình trạng tuyên truyền không hiệu quả cũng kéo dài khá lâu, nếu như không phải tổng giám đốc Bùi đột ngột thay đổi thời gian phát hành chơi hắn một vố thì nói không chừng hắn đã nhận được tiền hoa hồng của tháng đó.
Nói tóm lại, so với phương án ban đầu, phương án mới này quả thực có lợi toàn diện cho Mạnh Sướng.
Mạnh Sướng gật đầu: “Được.”
Hắn vô thức định muốn nói một tiếng “cảm ơn”, thế nhưng lại cảm thấy có gì đó hơi sai sai, tiếng cảm ơn này nghe có vẻ có chút hài hước và đen đủi nên cuối cùng hắn chỉ nặn ra một chữ “được”.
Bùi Khiêm nói: “Thế thì bắt đầu thực hiện từ tháng sau đi.”
“Ngươi chọn một trong bốn phương án tuyên truyền của tháng sau, cụ thể chọn cái nào thì ngươi tự quyết định.”
“Lần lượt là lớp cảm hứng văn học mạng Điểm Kết, Chợ Ăn Vặt, cửa hàng trải nghiệm Đằng Đạt và hoạt động khuyến mãi mùa hè.”
“Ta có thể giúp ngươi loại bỏ một đáp án sai thêm một lần nữa, tốt nhất là ngươi đừng động vào hoạt động khuyến mãi mùa hè.”
Mạnh Sướng thầm cười “ha ha” trong lòng, ngươi tưởng ta ngu chắc?
Mỗi lần Đằng Đạt đốt tiền đều đốt đến mức kinh thiên động địa, ta có bại não mới lựa chọn làm phương án tuyên truyền ngược cho hoạt động khuyến mãi mùa hè.
Thế nhưng Mạnh Sướng thực sự vẫn chưa nghĩ xong cụ thể nên chọn cái nào trong ba phương án trên, bởi vì hắn đều không hiểu biết quá nhiều về những dự án đó.
Hắn ngẫm nghĩ: “Tổng giám đốc Bùi, ta có thể dành chút thời gian để điều tra tình hình cụ thể của ba dự án này, sau đó mới quyết định được không?”
Bùi Khiêm rất vui mừng, lập tức gật đầu: “Đương nhiên là có thể, ngươi điều tra càng sớm càng tốt!”
“Ngươi cứ nghiên cứu thật kỹ thật sâu, có nhu cầu gì thì yêu cầu người phụ trách bên kia hết sức hợp tác.”
“Nhất định phải đưa ra quyết định trước rồi mới hành động, phương án tuyên truyền phải được tính toán kỹ lưỡng, hiểu không?”
Mạnh Sướng đã quen với tính cách quái gở của tổng giám đốc Bùi, cho nên chỉ im lặng gật đầu.
Hắn đang suy nghĩ, dù có thất bại như thế nào đi chăng nữa thì có lẽ việc kiên trì trong mười lăm ngày cũng không thành vấn đề nhỉ?