Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2094 - Chương 2094. Hình Như Tổng Giám Đốc Bùi Vẫn Còn Chút Lương Tâm!

Chương 2094. Hình như tổng giám đốc Bùi vẫn còn chút lương tâm!
Chương 2094. Hình như tổng giám đốc Bùi vẫn còn chút lương tâm!

Làm gì có tác giả nào không hy vọng bản quyền cuốn tiểu thuyết của mình không phát triển thành công chứ?

Biến câu chữ thành hình ảnh, mức độ lan truyền và mức độ phổ biển sẽ lên một tầm cao mới.

Ba tác giả của ba cuốn sách được lựa chọn đều cảm thấy rất phấn khích, bởi vì trước đây bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội như vậy.

Những tác giả không được lựa chọn cũng hoàn toàn không cảm thấy mất mát gì, bởi vì mọi người vốn chẳng kỳ vọng rằng sách của mình có đủ điều kiện để được lựa chọn. Thay vào đó, bọn họ lại càng có ý chí phấn đấu hơn, hy vọng trong danh sách phát triển bản quyền tiếp theo sẽ có tác phẩm của mình!

“Tổng giám đốc Bùi uy vũ!”

“Ta nhất định sẽ viết thật tốt, không phụ sự kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi!

“Còn ngây ra làm gì nữa, mọi người mau bắt đầu làm việc đi!”

Những tác giả mới nãy còn tràn ngập tử khí giờ đây như đột nhiên khôi phục sức sống, ai nấy đều như được tiêm máu gà quay trở về vị trí làm việc của mình. Người thì tiếp tục tranh thủ thời gian thu thập tài liệu, người thì nóng lòng bắt đầu gõ chữ, sáng tác.

Hầu hết những tác giả vốn định quay lại làm công việc trước đây sau khi hoàn thành tác phẩm đều đã từ bỏ ý định này.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được, việc sáng tác trong lớp học cảm hứng này có tỷ lệ được phát triển bản quyền cao hơn nhiều so với việc sáng tác tiểu thuyết mạng thông thường trên trang web văn học mạng Điểm Kết, cũng cao hơn các trang web khác!

Trong số hơn hai mươi tác phẩm sẽ chọn ra ba tác phẩm chuyển thể thành game, phim và hoạt hình, tỷ lệ này phải gọi là cao ngất trời!

Có sự cám dỗ này, ai còn muốn rời đi nữa đây?

Tuy rằng cuốn sách hiện tại không hay, thế nhưng cuốn sách tiếp theo vẫn còn có hy vọng mà!

Ngay cả khi không nhận được cơ hội phát triển bản quyền sau khi viết liên tiếp ba bốn cuốn sách thì cũng không sao cả, nhưng ít nhất cũng phải thử xem sao. Một cơ hội tuyệt vời như vậy, nếu như bỏ lỡ thì sau này sẽ không bao giờ sẽ có lại nữa!

Còn ba tác giả được lựa chọn thì càng phấn khích hơn, nhiệt huyết sáng tác vốn bị dập tắt trước đó lại một lần nữa được khơi dậy.

Mặc dù tiểu thuyết của ba người bọn họ đã gần như hoàn thành, thế nhưng vẫn còn rất nhiều nội dung chi tiết cần được trau chuốt hơn.

Nếu như không có hy vọng được chuyển thể thì có lẽ bọn họ sẽ chỉ làm cho qua, dù sao sức ảnh hưởng cũng không lớn, tốn nhiều công sức chỉnh sửa những chi tiết này làm gì?

Thế nhưng bây giờ được chuyển thể chiếu cho toàn bộ khán giả trên mạng xem, tình hình lại hoàn toàn khác.

Bọn họ không chỉ cần tránh các sai sót trong mọi chi tiết, mà còn phải nỗ lực viết lách để hoàn thiện và làm phong phú nội dung cốt truyện, phấn đấu để đạt đến sự hoàn hảo nhất.

Ba tác phẩm này đều là do tổng giám đốc Bùi đích thân lựa chọn, đến lúc đó nếu như biên kịch phụ trách chuyển thể vừa nhìn đã thấy nội dung rời rạc, chẳng phải sẽ làm mất mặt tổng giám đốc Bùi hay sao?

Tình huống này không được phép xảy ra!

Nhìn thấy các tác giả lại một lần nữa lấy lại tinh thần cống hiến hết mình cho việc sáng tác, Bùi Khiêm hài lòng gật đầu, sau đó quay người rời đi.

Có vẻ như trong một khoảng thời gian ngắn những tác giả này sẽ không bỏ chạy, lớp cảm hứng có thể tiếp tục duy trì rồi.

Bùi Khiêm nghĩ rằng, ngay cả khi hiệu quả của lớp cảm hứng quá tốt, chu kỳ sau hắn cũng có thể cân nhắc tiếp tục mở rộng quy mô của lớp cảm hứng, chẳng hạn như thuê thêm một tầng nữa, thu nhận khoảng hai mươi đến ba mươi tác giả.

Đến lúc đó chẳng phải chi tiêu sẽ tăng lên gấp đôi, quá tuyệt vời hay sao?

Tuy nhiên đó là chuyện của chu kỳ sau, trước tiên không cần phải suy nghĩ trong hai tháng này.

Bùi Khiêm vừa mới rời khỏi lớp cảm hứng thì điện thoại lại rung lên, một thông báo ghi chú hiện lên.

“Hả? Hôm nay lại đến ngày tính hoa hồng cho Mạnh Sướng rồi.”

Không thể không nói, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chớp mắt cái đã đến cuối tháng rồi.

Nhắc đến tháng trước, Bùi Khiêm cũng cảm thấy một lời khó nói hết.

Bùi Khiêm đã giúp Mạnh Sướng loại bỏ một đáp án sai, ngăn cản không để hắn làm phương án tuyên truyền cho điện thoại di động G1 của khoa học kỹ thuật Âu Đồ mà chỉ làm giá phơi đồ tập thể hình thông minh.

Kết quả, vẫn vô dụng!

Mạnh Sướng tìm Lâm Gia Cường tới để thực hiện kế hoạch tuyên truyền, quay một đoạn video quảng cáo có độ lan truyền cao, mà điều càng gay go hơn cả chính là bản thân Lâm Gia Cường cũng sử dụng giá phơi đồ tập thể hình thông minh và nhận được hiệu quả giảm béo rất tốt, hơn nữa sau khi biên tập cũng như đăng tải trên trang web Ailidao, những video đó còn nhận lại được sự quan tâm lớn!

Bùi Khiêm không nhìn bản báo cáo phân tích cũng biết tiền hoa hồng tháng này của Mạnh Sướng ước tính bằng 0.

Phải làm thế nào đây?

Ngay cả bản thân Bùi Khiêm cũng phát sầu thay Mạnh Sướng.

Đã sắp đến lúc kết toán rồi mà Mạnh Sướng phần lớn thời gian trong mấy tháng nay đều nhận lương cơ bản, đúng là quá khổ!

Bùi Khiêm vẫn hy vọng rằng Mạnh Sướng có thể nhận được chút tiền hoa hồng trước khi kết toán, cho dù là một nghìn thôi thì cũng đã là đáng để ăn mừng rồi.

Thế nhưng Bùi Khiêm cũng không có cách nào hay, mà nếu hắn có cách thì đã tự lập phương án tuyên truyền từ lâu rồi, còn cần Mạnh Sướng làm gì?

Chỉ có thể nói là, cùng nhau nỗ lực thôi!

Bùi Khiêm ngồi xe về thẳng văn phòng, tranh thủ gặp Mạnh Sướng trước giờ tan làm, sắp xếp công việc tuyên truyền cho tháng sau.

“Tháng này vẫn chỉ có lương cơ bản thôi.” Bùi Khiêm đưa bản báo cáo phân tích cho Mạnh Sướng.

Mạnh Sướng không nhận lấy mà chỉ yếu ớt gật đầu, coi như là chấp nhận số phận.

Dù sao thì đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên hắn nhận lương cơ bản, chết tâm rồi.

Nhìn thấy dáng vẻ tuyệt vọng không còn mong chờ gì nữa của Mạnh Sướng, Bùi Khiêm không khỏi cảm thấy lo lắng.

Hết chương 2094.
Bình Luận (0)
Comment