Nhưng bây giờ không thể lơi lỏng, vẫn phải rèn sắt khi còn nóng.
Bùi Khiêm dừng lại một chốc để ổn định tâm trạng các tác giả, sau đó mới nói tiếp: “Để củng cố thành quả giai đoạn này của lớp cảm hứng, đồng thời duy trì và tuyên dương tác giả xuất sắc, ta quyết định chọn ra ba hạng đầu trong lớp cảm hứng lần này để khen thưởng!”
“Quyển ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ này, ta sẽ sắp xếp bộ phận game ‘Quay Đầu Là Bờ’ nghiên cứu phát triển tư liệu cỡ lớn, sáng tạo dựa theo nội dung của ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, tác giả có thể tham gia chế tác cùng, bất kỳ chi tiết nào trong game cũng có đưa ra ý kiến của mình để thay đổi.”
“Còn ‘Người Kế Nhiệm’ của Thôi Cảnh là đề tài siêu anh hùng, ta sẽ ủy thác cho phòng làm việc Phi Hoàng quay một bộ phim, cũng như trên, tác giả cũng có thể tham gia, đưa ra ý kiến của mình.”
“Còn có quyển cuối cùng.”
“Quyển ‘Học Viện Người Đại Diện’ này là câu chuyện lấy bối cảnh của GOG, nhưng lại nhẹ nhàng, hài hước, với lại cũng hơi gây cười, ta cảm thấy làm hoạt hình sẽ thích hợp hơn.”
“Nên, ta sẽ để phòng làm việc Phi Hoàng thu mua thêm một văn phòng hoạt hình, làm hoạt hình ‘Học Viện Người Đại Diện’, làm tác phẩm đầu tiên của văn phòng hoạt hình!”
“Với lại, sau khi cải biên sẽ được chia phần, tác giả có thể nhận 15% doanh thu!”
Bản thân tác phẩm của lớp cảm hứng đều đã được trả phí nhiều hơn giá thị trường rồi, theo lẽ thường hoàn toàn không cần chia phần trăm. Nhưng chắc chắn Bùi Khiêm sẽ không bỏ qua cơ hội tiêu tiền nhiều như vậy, nên chia phần trăm khá rộng rãi.
Đôi với hai tác phẩm trước, Bùi Khiêm quan tâm khá nhiều, mà bộ thứ ba chỉ để đủ chỉ tiêu thôi.
Quyển ‘Học Viện Người Đại Diện’ là tác phẩm lấy đề tài là GOG, nhưng nó không miêu tả bối cảnh câu chuyện chính thức của GOG mà nghiêng về cảm giác của tiểu thuyết hơn, tạo thành bởi những câu chuyện nhỏ ngắn, tổng thể dí dỏm, vui vẻ, hơi vô tri.
Thành tích tác phẩm này không bằng hai bộ trước đó, dù sao thì đề tài thế này trên web văn học mạng cũng lạc lõng rõ rệt, mà câu chuyện ngắn còn khó viết hơn truyện dài, dùng giọng điệu động tác nhiều mới có thể thể hiện được chỗ buồn cười, dùng chữ để viết thì hiệu quả bị giảm sút.
Tác phẩm của mấy tác giả này đã được chứng thực đều là tác phẩm không thành công lắm trong thương mại, đã vậy thì càng nên được làm nhiều hơn nữa!
Vốn dĩ không thành công, há chẳng phải sau khi làm phim truyền hình hoặc làm hoạt hình sẽ không thành công hơn nữa sao?
Vốn dĩ một quyển tiểu thuyết có thể lãng phí bao nhiêu tiền? Chỉ là một chút tiền mua hẳn. Nhưng nếu cải biên tiểu thuyết thành kịch bản web drama hoặc hoạt hình thì vốn sẽ cao!
Đốt nhiều tiền mà khán giả lại không ưng, há chẳng phải quá tuyệt vời sao?
Về việc vì sao phải làm web drama, làm hoạt hình…
Chủ yếu là phòng làm việc Phi Hoàng khiến Bùi Khiêm hơi đau đầu.
Trước đó từng quay nhiều đề tài như thế, video ngắn, phim tài liệu, còn có hai bộ điện ảnh…
Cái nào cũng hot.
Để phòng làm việc Phi Hoàng đi quay, đến cả kịch bản rác rưởi tổng giám đốc Bùi tự viết mà cũng hot được, có thể thấy thực lực biến hóa thay da đổi thịt của Chu Tiểu Sách này rất thần kì.
Nếu giao mấy quyển sách này cho phòng làm việc Phi Hoàng quay thành điện ảnh, lỡ đâu hot nữa thì sao?
Nên, đổi đề tài thôi.
Web drama lần này khác với tước. Không phải chết tác với vốn nhỏ, mà phải đổ nhiều vốn, chế tác khủng. Nhưng không phải điện ảnh, không thể cho lên màn ảnh lớn để thu tiền vé được, khả năng lỗ tiền đương nhiên sẽ tăng cao.
Về phần hoạt hình, trước đó Đằng Đạt chưa từng bước chân vào lĩnh vực này.
Vừa hay Bùi Khiêm có thể tiêu một mớ tiền để mua văn phòng làm hoạt hình, không đi đường điện ảnh được thì chắc hoạt hình không ảnh hưởng nhỉ?
Mà ba tác phẩm này có thể chuyển thể thành phim truyền hình, hoạt hình, ắt sẽ có tác dụng khích lệ và cổ vũ những tác giả khác.
Những tác giả khác thấy vậy, viết rác rưởi như vậy mà cũng chuyển thể thành web drama và hoạt hình, game chắc chắn lớp cảm hứng sẽ đông lên.
Như vậy, tác giả của website đều đưa vào lớp cảm hứng “bồi dưỡng cá muối cỡ lớn” này, thời gian dần trôi sẽ tốt lên chẳng phải sao?
Bùi Khiêm không khỏi dương dương tự đắc.
Quả là một kế hoạch hoàn hảo!
Sau khi nghe xong những gì mà tổng giám đốc Bùi nói, biểu cảm của các tác giả nhanh chóng chuyển từ thấp thỏm sang kinh ngạc, sau đó lại từ kinh ngạc chuyển sang vui mừng ngây ngất.
Khi vừa mới nhìn thấy tổng giám đốc Bùi, các tác giả đều bồn chồn không yên.
Dù sao thì cơ hội ở lớp cảm hứng thật sự quá tốt, thế nhưng tác phẩm cuối cùng mà các tác giả viết ra lại khó lòng thỏa mãn chính bản thân họ, chính điều này đã khiến mọi người ít nhiều đều cảm thấy hơi có chút thẹn với lòng mình.
Lúc nghe thấy tổng giám đốc Bùi nói rằng thành quả của lớp cảm hứng khiến hắn rất vừa ý, rất nhiều tác giả còn không dám tin, cho rằng tổng giám đốc Bùi sợ làm tổn thương đến trái tim mong manh yếu đuối của mọi người nên mới cố ý nói lời an ủi như vậy.
Thế nhưng bây giờ khi tổng giám đốc Bùi tuyên bố kế hoạch phát triển bản quyền của ba bộ phim, các tác giả lập tức tin tưởng mà không còn bất cứ hoài nghi gì nữa.
Có vẻ như những tác phẩm này thực sự khiến tổng giám đốc Bùi cảm thấy khá hài lòng!
Nếu không làm sao có đủ điều kiện để phát triển bản quyền được chứ?
Mỗi năm xuất hiện biết bao nhiêu tác phẩm tiểu thuyết mạng xuất sắc, mà những tác phẩm thực sự đủ điều kiện để phát triển bản quyền chỉ là số ít trong số đó, nằm trong nhóm hàng đầu.
Một mặt là bởi vì điều kiện phát triển bản quyền tương đối khắt khe, mặt khác là bởi vì khoản đầu tư cho phát triển bản quyền tương đối lớn, một khi thất bại thì tổn thất cũng sẽ rất lớn, cho nên phải được xem xét cẩn thận.
Chuyện viết tiểu thuyết là của một người; thế nhưng chuyển thể tiểu thuyết thành truyện tranh hay phim thì lại thường đòi hỏi sự hợp tác chặt chẽ của một đội ngũ cũng như các kênh tuyên truyền tương ứng…