Nếu như mài máu từng chút một, dù có đánh đến năm sau cũng không thể kết liệu BOSS với lượng máu khổng lồ này, hơn nữa còn rất có khả năng phải bỏ cuộc giữa chừng.
Thế nhưng nếu như liên tiếp thực hiện được nhiều cú đỡ đòn hoàn hảo thì sao?
Bùi Khiêm tự biết mình, hắn cũng cho rằng bản thân không thể làm được.
Trong tình huống này, nhận được Phổ Độ thì có tác dụng gì?
Dù sao thì vũ khí cheat chính thức cũng đã có Phổ Độ, tuy rằng có thể bá đạo nhưng cũng không thể quá bá đạo. Trường hợp một giây giết chết BOSS tuyệt đối không thể xảy ra, hệ thống sẽ không công nhận điều này.
Hay nói cách khác, phương pháp vượt ải mới phải thỏa mãn hai tiêu chí sau.
Thứ nhất là cách giấu không giống Phổ Độ, phải lên ý tưởng chỗ giấu mới, cố gắng không để cho người chơi tìm thấy.
Thứ hai là phải ra tay từ cơ chế game, lực sát thương không nhất định phải quá bá, thế nhưng phải giúp được một kẻ tay tàn như Bùi Khiêm đánh bại BOSS trong cơ chế chiến đấu mới.
Có phương hướng cụ thể thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều, Bùi Khiêm chẳng mấy chốc đã nghĩ được một cách giải thích tương đối hợp lý.
“Độ khó của tựa game đúng là cần phải được điều chỉnh.”
“Sau khi đưa ra thiết lập giá trị hơi thở, người chơi không thể sử dụng phương pháp ban đầu để đánh BOSS nữa. Nếu như giá trị hơi thở của BOSS đầy, thể lực cũng đầy, nhưng lại bị người chơi từ từ giết chết thì sẽ không hợp lý.”
“Do đó, chúng ta phải thiết lập lại như sau: khi giá trị thể lực và giá trị thể lực của BOSS trong trạng thái tốt nhất, dù có đánh trúng BOSS thì nó cũng sẽ không mất quá nhiều máu.”
“Mà khi BOSS ở trong trạng thái mạnh nhất, đòn tấn công của người chơi có khả năng bị BOSS đỡ đòn. Cụ thể là đòn đỡ hoàn hảo, đòn đỡ không thường hay là mắc sai lầm, giá trị hơi thở và lượng máu mất bao nhiêu thì chúng ta sẽ sử dụng hệ thống trí tuệ nhân tạo để tạo trường hợp ngẫu nhiêu, giúp trải nghiệm chiến đấu mỗi lần của người chơi đều có sự khác biệt.”
Hồ Hiển Bân: “Ờm…”
Trong lúc nhất thời hắn không biết nên nói gì.
Trước đó hắn từng hỏi rằng liệu có cần điều chỉnh độ khó hay không, thế nhưng thực ra ý của hắn là liệu có cần giảm độ khó xuống hay không.
Bởi vì hệ thống chiếu đấu hiện tại rõ ràng còn phức tạp và có tính thách thức cao hơn nhiều so với hệ thống trước đó, nếu như vẫn là độ khó như trước đó thì e rằng người chơi cũng đã khó có thể phá đảo rồi.
Kết quả là tổng giám đốc Bùi lại tăng độ khó lên!
Dựa theo thiết kế của tổng giám đốc Bùi, thậm chí người chơi còn mất đi lựa chọn từ từ mài máu giết chết BOSS, chỉ có thể chiến đấu trực diện, nếu thắng thì có thể nhanh chóng giết được BOSS, còn nếu thua thì sẽ nhanh chóng bị BOSS giết chết.
Làm như vậy có thể bớt phiền, mỗi trận đấu sẽ không bị kéo dài quá lâu, thế nhưng hầu hết mọi người đều sẽ rơi vào trường hợp nhanh chóng bị BOSS giết chết…
Kết quả của sự thay đổi này là gì?
E rằng DLC vừa ra mắt thì tiếng kêu than đã ngập trời, những người chơi cũ cũng bị hành hạ đến phát khóc.
Bởi vì người chơi cũ đã rất quen với hình thức chiến đấu trong bản chính “Quay Đầu Là Bờ”. Khi gặp BOSS, bọn họ sẽ quan sát động tác và chiến đấu một cách kiên định trước, chỉ cần không tham kill thì sau khi thử nhiều lần là có thể qua ải.
Đợi đến khi vào “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, bọn họ sẽ phát hiện ra rằng càng quan sát BOSS lâu rồi đánh, giá trị hơi thở của mình sẽ càng trở nên hỗn loạn, mà giá trị hơi thở của BOSS sẽ ngày càng ổn định…
Đánh rồi đánh, cuối cùng là bị BOSS giải quyết.
Tuy đã biết người chơi của “Quay Đầu Là Bờ” thích chịu khổ, thế nhưng như thế này quá thảm, không biết bọn họ có chịu được hay không.
Lý Nhã Đạt nãy giờ không lên tiếng đột nhiên mở miệng nói: “Thế thì… tổng giám đốc Bùi, ngươi có muốn bố trí một vũ khí tương tự như ‘Phổ Độ’ trong game không?”
“Truyền thống nhân ái không thể bị lãng quên được.”
Lý Nhã Đạt là người lên kế hoạch chính cho việc phát triển “Quay Đầu Là Bờ”, cho nên nàng hiểu rõ về tựa game này hơn Hồ Hiển Bân nhiều.
“Phổ Độ” không chỉ là một phương pháp giúp người chơi vượt ải, mà còn là một phần rất quan trọng trong thiết lập game, có thể nói là đã trở thành một truyền thống của tựa game “Quay Đầu Là Bờ”.
DLC thay đổi nhiều như vậy thì cũng nên cho ra mắt một món vũ giúp vượt ải mới chứ nhỉ?
Hai mắt Hồ Hiển Bân sáng lên.
Đúng vậy, còn có “Phổ Độ” mà!
Tổng giám đốc Bùi rất thương cảm người chơi, trước đó hắn đã bố trí “Phổ Độ” trong game vì sợ rằng những người chơi tay tàn bị ngược nhiều quá, không thể phá đảo, cho nên mới cố ý giấu trong game để đợi người chơi tự phát hiện.
Bây giờ độ khó lại càng tăng lên, chắc chắn cũng sẽ tiếp tục tỏ lòng nhân ái đúng không?
Bùi Khiêm cười ha ha trong lòng.
Thương cảm người chơi?
Ta thương cảm người chơi làm gì?
Ta cmn đang thương cảm chính bản thân ta đây này, được chưa!
Không có vũ khí vượt màn, ta có thể phá đạo tựa game này được hay sao?
Thế nhưng sau khi nghĩ lại, mọi người đều cảm thấy việc thương cảm người chơi cũng không tệ, “tổng giám đốc Bùi tạo ra món vũ khí vượt ải là để lại cho mình một lối thoát”, hắn mà nói ra điều này chắc chắn sẽ không có tác dụng đả động lòng người, chỉ tổn hại đến hình tượng huy hoàng của hắn mà thôi.
Bùi Khiêm khẽ hắng giọng, nói: “Lần này chúng ta sẽ không làm món vũ khí nào như Phổ Độ nữa.”
“Thiết lập của nhân vật chính trong nguyên tác ‘Quay Đầu Là Bờ’ là một người bình thường, nhận được Phổ Độ để vượt ải cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Thế nhưng nhân vật chính trong ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ là võ thần, việc hắn lấy được món vũ khí vượt ải này có còn hợp lý hay không?”
“Đáng lẽ võ thần phải có thể nghiền nát tất cả mọi thứ bằng bất kỳ món vũ khí nào mới đúng chứ.”