Điều kiện để dùng ma kiếm vượt ải cực kỳ khắt khe.
Đầu tiên, sát thương của ma kiếm ngay từ đầu đã thấp hơn các vũ khí khác, mà các vũ khí khác thì có thể nhận được từ bất kỳ con BOSS nào, chẳng hạn như gậy đại tang của Hắc Bạch Vô Thường, hơn nữa còn đều mạnh hơn nó rất nhiều.
Hơn nữa, đánh BOSS càng nhiều, sát thương của ma kiếm sẽ càng giảm.
Mà điều kiện tích lũy giá trị nhập ma cũng cực kỳ khắt khe, phải sử dụng duy nhất ma kiếm, không thể sử dụng bất kỳ vũ khí nào khác.
Bởi vì thiết lập của nhân vật chính là võ thần, cho nên thiết lập vũ khí “Vĩnh Đọa Luân Hồi” sẽ tự do hơn bản gốc “Quay Đầu Là Bờ”.
Nhân vật chính có thể sử dụng hai tay theo ý muốn, thậm chí tay trái và tay phải mỗi tay cầm một vũ khí hai tay cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Mà bất kể là khoảng cách tấn công hay là sát thương, vũ khí hai tay đều mạnh hơn cũng như có cự ly vung về phía trước dài hơn so với vũ khí một tay.
Dưới tình huống này, những người chơi cũ của “Quay Đầu Là Bờ” chắc chắn sẽ lựa chọn hai loại vũ khí hai tay có sát thương cao cũng như thuận tay nhất để đánh BOSS.
Mà thuộc tính của ma kiếm rác rưởi như vậy, cho dù có lấy được nó thì chắc chắn người chơi cũng sẽ sử dụng vũ khí khác.
Thế nhưng làm như vậy sẽ không thể tích lũy được giá trị nhập ma.
Người chơi buộc phải sử dụng ma kiếm có thuộc tính rác rưởi và đánh ai cũng không đau này, sau đó còn phải chết rất nhiều lần thì mới có thể cảm nhận được sự thay đổi của ma kiếm.
Hơn nữa, sự thay đổi trong giai đoạn đầu game không hề rõ ràng, bởi vì giá trị nhập ma trong giai đoạn đầu sẽ bị giới hạn. Khi cốt truyện ngày càng tiến triển, giới hạn của giá trị nhập ma càng tăng lên, người chơi mới phát hiện ra tình huống “tự động gặp chiêu phá chiêu”.
Tóm lại, trong giai đoạn đầu ma kiếm không hề hữu dụng, sau khi chết vài lần, đánh chết BOSS không thành vấn đề, còn giai đoạn sau liên tục chết thì sẽ càng chiến đấu càng hữu dụng, nhưng chỉ có thể đi đến bad ending.
Đối với Bùi Khiêm mà nói, chỉ cần biết trước cơ chế này, chẳng qua là chết quá nhiều lần, chịu khổ trước một chút mà thôi. Thế nhưng sau này khi gặp phải BOSS có độ khó cao, hắn có thể thuận lợi vượt ải.
Từ khi game phát triển cho đến lúc chính thức ra mắt cần phải mất một khoảng thời gian rất dài, chỉ cần chết nhiều là có thể phá đảo.
Đối với người chơi không biết cơ chế này mà nói, bọn họ sẽ chỉ lựa chọn vũ khí mạnh hơn hoặc tìm kiếm loại vũ khí như “Phổ Độ” ở khắp nơi, tuyệt đối không nghĩ rằng vũ khí qua màn thực sự vẫn luôn ở trên người mình.
Tất nhiên, cũng có một khả năng là có một đại thần trâu bò nào cảm thấy vũ khí lợi hại không có tính thử thách, cho nên cố ý sử dụng ma kiếm rác rưởi nhất để đánh BOSS.
Thế nhưng hắn vẫn không lo bị lộ.
Bởi vì một đại thần như vậy đã phải rèn luyện kỹ năng của mình đến mức hoàn hảo, hắn không chết thường xuyên, tất nhiên cũng sẽ không tích lũy được giá trị nhập ma, không kích hoạt được cơ chế tự động đỡ đòn của ma kiếm.
Nói một cách đơn giản, newbie không thích dùng, mà oldbie cũng không kích hoạt được.
Bùi Khiêm càng nghĩ càng cảm thấy hoàn hảo.
Ha ha, đám người chơi ngu ngốc, các ngươi không ngờ tới đúng không? Ta thay đổi vị trí giấu vũ khí vượt ải rồi!
Chỉ cần không tìm ra cách sử dụng thật sự của món vũ khí vượt ải này, người chơi sẽ phải nghiêm túc chiến đấu với BOSS, đắm chìm trong “Vĩnh Đọa Luân Hồi”, tổng doanh thu của bản chính “Quay Đầu Là Bờ” chẳng phải sẽ giảm xuống sao?
Sau khi doanh thu giảm xuống, Bùi Khiêm có thể miễn phí tựa game này một cách hợp lý!
Để tựa game này có thể miễn phí, hắn cũng phải hao tâm tổn huyết.
Hơn nữa, độ khó của tựa game cao như vậy, cũng vừa khéo khiến người chơi bị mắc kẹt trong đó.
Không phải các ngươi thích độ khó cao sao? Thế thì để ta cho các ngươi cảm nhận thế nào là độ khó cao thật sự!
Ta không tin một nhà thiết kế như ta còn không trị được đám người chơi các ngươi?
Một bên khác, các nhà thiết kế đang nhanh chóng ghi chép nội dung vào sổ tay.
Hồ Hiển Bân thực sự muốn đập bàn tán thưởng.
Thiết kế này quá đỉnh cao.
Đây là một phương pháp hoàn toàn khác với Phổ Độ, song vẫn có một số cách để lấy được.
Thiết lập này khá phù hợp với cốt truyện.
Nhân vật chính nhập ma càng ngày càng sâu đồng nghĩa với việc đang dần bị ma niệm khống chế thân thể, khi chiến đấu dưới sự điều khiển của ma niệm, nhân vật chính có thể tự động đỡ đòn, thế nhưng dần dần cũng sẽ đánh mất bản thân, không thể thức tỉnh để trở thành Người Trấn Ngục, mà sẽ khiến cả thế giới chìm trong tai ương.
Tựa game ban đầu vốn rất khó, thế nhưng sau khi thêm thiết lập này, độ khó của game tương đương với tình huống điều chỉnh động thái.
Khi người chơi bị mắc kẹt hoặc chết quá nhiều lần, giá trị nhập ma sẽ dần dần tăng lên, hệ thống trí tuệ nhân tạo sẽ tự động tiếp quản, tỷ lệ tự động kích hoạt đỡ đòn hoàn hảo dường như cũng càng ngày càng cao, độ khó tự nhiên sẽ giảm xuống, người chơi có thể qua màn.
Đương nhiên, tiền đề của tất cả những điều này là người chơi phải biết có một cơ chế như vậy.
Nếu như người chơi không chỉ sử dụng duy nhất ma kiếm để đánh BOSS thì dù có chết bao nhiêu lần cũng sẽ không kích hoạt cơ chế kia.
Tuy rằng cơ chế này được giấu rất kỹ, thế nhưng Hồ Hiền Bân cũng không lo lắng.
Trước đây “Phổ Độ” cũng được giấu kỹ như vậy, chẳng phải người chơi cũng tìm ra hay sao?
Sự thật chứng minh, trí tuệ của người chơi là vô cùng vô tận, chỉ cần là thứ giấu trong game thì bọn họ nhất định sẽ tìm ra được, khác biệt chỉ nằm ở chỗ sớm hay muộn mà thôi.
Không thể không nói, tổng giám đốc Bùi thực sự rất táo bạo.
Đúng ra hệ thống chiếu đấu cộng thêm bối cảnh cốt truyện như vậy hoàn toàn có thể dùng để phát triển một tựa game mới.