Đương nhiên, biết rồi, nhưng chưa chắc đã giải quyết được.
Cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt thành công như vậy, cơ bản nhất vẫn là dựa vào thương hiệu và sức mạnh sản phẩm, nếu không có sức mạnh sản phẩm tương ứng để chống đỡ, hấp tấp học theo mô hình kinh doanh của cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt, thì chắc chắn sẽ chết rất thảm.
Nếu chất lượng sản phẩm không ổn, vậy thì “khuyên bỏ đi giả” của người bán lập tức sẽ biến thành “bỏ đi thật”, e răng mức doanh thu của cửa hàng sẽ tụt dốc không phanh.
Cho nên, mô hình này chưa chắc đã có thể giải quyết được vấn đề trước mắt của tập đoàn Kim Đỉnh, thậm chí có khả năng sẽ phản tác dụng, dù sao thì sức hấp dẫn thương hiệu và sức mạnh sản phẩm của tập đoàn Kim Đỉnh vẫn có khoảng cách rất lớn với Đằng Đạt.
Nhưng cho dù thế nào, phương thức xử lý ở cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt của tổng giám đốc Bùi, quả thực đã bày ra một khả năng hoàn toàn mới, trước giờ chưa từng nghĩ tới cho Diêu Ba.
Điều này tương đương với việc giúp hắn có thể đứng ở góc độ cao hơn, cẩn thận xem xét lại vấn đề của cửa hàng nhà mình một lần nữa.
Cho dù không thể giải quyết ngay, nhưng cũng đã rẽ mây nhìn thấy mặt trời, bước thêm một bước lớn về phía trước!
Nhìn khuôn mặt đầy vẻ kích động nắm chặt tay mình của Diêu Ba, thậm chí còn có biểu cảm hơi đãng trí, Bùi Khiêm rơi vào trạng thái đờ đẫn.
Con mẹ nó, vậy cũng được á?
Vốn tưởng việc đào tạo của nhóm kinh doanh là kế hoạch lâu dài của Đằng Đạt, đào tạo xong thì có thể tiêu một số tiền lớn đồng thời giảm đáng kể doanh thu, cho nên Bùi Khiêm mới bỏ nhiều thời gian như vậy, vừa để cho Điền Mặc đảm nhiệm quy tắc kinh doanh, vừa mở cửa hàng thử nghiệm cho Điền Mặc luyện tập.
Kết quả, ngày đầu thử bán hàng của cửa hàng thử nghiệm cỡ lớn này, đã lật xe rồi ư???
Bùi Khiêm không khỏi nhớ tới lời Mạnh Sướng nói trước đó.
Đến cửa của cửa hàng thử nghiệm nhìn một cái là biết nơi này chắc chắn sẽ hot!
Lúc đó Bùi Khiêm còn rất không phục.
Ngươi biết tình hình bên trong cửa hàng thử nghiệm như thế nào sao? Mà cảm thấy nó sẽ hot? Không phải quá viển vông sao?
Hiện tại chứng minh, Mạnh Sướng không hề viển vông, ngược lại, hắn đã thấy rất rõ.
Vọng tưởng rằng cửa hàng thử nghiệm sẽ không hot, hình như chỉ có bản thân tổng giám đốc Bùi...
Bùi Khiêm không khỏi ngửa mặt lên trời, nghẹn lời.
Hầy, một chuyện khiến người ta bi thương tới mức nào.
Thứ hai, ngày 11 tháng 6.
Bộ phận Game Đằng Đạt.
Hồ Hiển Bân và Mẫn Tĩnh Siêu đang suy nghĩ nghiêm túc về nội dung của DLC mới ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’ của ‘Quay Đầu Là Bờ’.
Kể từ cuộc gặp gỡ với tổng giám đốc Bùi vào thứ Hai tuần trước, các nhà thiết kế của Game Đằng Đạt đều bùng nổ cảm hứng, nóng lòng muốn biến ý tưởng của DLC này thành hiện thực.
Tuy nhiên, một tuần trôi qua, trạng thái bùng nổ cảm hứng này đã trở thành một cực hình đối với mọi người.
Bởi vì có cảm hứng, nhưng lại không thể bắt tay vào làm ngay, điều đó cũng rất khó chịu.
Ngột ngạt khó chịu!
Nó giống như một tác giả rõ ràng đã nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời, nhưng lại không thể viết nó ngay lập tức, thay vào đó phải cân nhắc, trau chuốt và hoàn thiện nó trong hai tháng, không thể viết một chữ nào trong văn bản, loại dày vò này không phải ai cũng có thể chịu đựng được.
Các nhà thiết kế trong bộ phận game cũng như vậy.
Bọn họ chỉ có thể thực hiện một số công tác chuẩn bị nhỏ, chẳng hạn như chỉ đơn giản là hình dung cơ chế vận hành game, tiến hành sửa chữa nhỏ một số tài nguyên nghệ thuật, v.v.
Nhưng việc phê duyệt dự án quy hoạch thực sự, thiết kế cụ thể, phát triển chính thức, v.v., đều không được phép.
Còn tại sao, tổng giám đốc Bùi không nói rõ ràng lắm, mọi người suy đoán sôi nổi, hẳn là vì để cho mọi người tích lũy cảm hứng, làm tốt việc tích lũy, không nên dục tốc bất đạt, tuyệt đối không được làm hỏng ý tưởng tốt này.
Mặc dù có thể hiểu được chuyện này, nhưng vẫn khiến cho người ta rất khó chịu.
Hồ Hiển Bân và Mẫn Tĩnh Siêu cũng trong tình trạng tương tự.
Hồ Hiển Bân phát triển ‘Sứ Mệnh Và Lựa Chọn’ trước đó, sau khi game phát hành cũng đã có xu hướng ổn định, tạm thời không có DLC quy mô lớn hoặc kế hoạch phát triển cho phần tiếp theo, vì vậy Hồ Hiển Bân dành phần lớn thời gian để suy nghĩ về ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’.
Còn Mẫn Tĩnh Siêu, các bộ phận của GOG sắp tổ chức đấu chung kết giải đấu mùa xuân, phiên bản game đã vô cùng ổn định, tạm thời không cần cập nhật phiên bản.
Mẫn Tĩnh Siêu không có gì khác để làm, vô cùng quan tâm đến DLC của ‘Vĩnh Đọa Luân Hồi’, cho nên cũng giúp thiết kế và lên ý tưởng cho game.
Càng lên ý tưởng là càng muốn thực hiện DLC này ngay lập tức.
Đặc biệt là loại cơ chế chiến đấu độc đáo này, sau khi suy nghĩ lập tức cảm thấy sẽ khá thú vị!
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là nằm trong tay của các người tài.
Nhưng mệnh lệnh của Tổng giám đốc Bùi là không thể vi phạm, nếu Tổng giám đốc Bùi đã nói không thể chính thức bắt đầu phát triển, vậy thì nhất định không được phát triển.
Hồ Hiển Bân hơi buồn phiền nói: “Cảm hứng bùng nổ đến như vậy, nhưng lại không thể chính thức phát triển, thật khó chịu mà!”
“Tổng giám đốc Bùi bảo chúng ta đợi thêm hai tháng sẽ phát triển chính thức, mục đích là muốn tốt, hy vọng rằng chúng ta sẽ tích lũy thêm cảm hứng, chuẩn bị đầy đủ trước khi bắt đầu sản xuất.”
“Nhưng mà… có cần phải tích lũy hai tháng không? Cái này cũng quá lâu rồi!”
“Xét về kích thước của DLC này mà nói, trên thực tế, hai tháng là có thể miễn cưỡng làm ra một mẫu lớn rồi, dù sao thì bối cảnh chính và quái vật không có thay đổi đáng kể, rất nhiều tài nguyên nghệ thuật có thể được sử dụng lại, cho dù có thêm thời gian để thử nghiệm và điều chỉnh, ba tháng gần như là đủ rồi.”
“Hơi không hợp lý mà.”
Mẫn Tĩnh Siêu gật đầu: “Thật sự cảm thấy khá kỳ lạ, tiến độ này hơi chậm chạp quá rồi.”
Nếu Bùi Khiêm nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, hắn chắc chắn sẽ cười nhạo một tiếng, biểu thị, các ngươi biết cái búa ấy!