“Thì ra cửa hàng thử nghiệm được trang trí đẹp như vậy không chỉ là để làm màu, mà còn có cả ý nghĩa thực tế trong đó!”
Hai người dùng ánh mắt cực kỳ khâm phục nhìn về phía Bùi Khiêm.
Còn đôi mắt ở bên trên khẩu trang của Bùi Khiêm thì trở nên hoang mang.
Các ngươi... Đang đùa gì vậy...
Tâm lý phản nghịch?
Lạt mềm buộc chặt?
Đừng khoác lác nữa, ta vốn không hề có ý đó!
Điều này hoàn toàn là ngoài ý muốn, là ngoài ý muốn!
Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng, giải thích: “Cũng không thể nói vậy, dù sao cũng có một vài khách hàng thật sự bỏ đi.”
Nếu thật sự giống như hai người nói, thì cửa hàng thử nghiệm này cũng quá thất bại rồi!
Không chỉ không đạt được mục đích đuổi khách hàng, ngược lại còn đạt được hiệu quả đẩy mạnh tiêu thụ tốt hơn doanh thu bình thường?
Cái này cũng quá tàn nhẫn rồi, Bùi Khiêm cảm thấy mình không thể chấp nhận được.
Chu Mộ Nham gật đầu: “Ừm, nói cũng đúng, đương nhiên sẽ có một số khách hàng thật sự bỏ đi.”
“Nhưng đây vừa hay lại là chỗ cao minh nhất!”
“Đặc điểm của cú đánh tổ hợp này là nằm ở ‘Người muốn cắn câu’, nói cách khác chính là ‘Người không muốn không cắn câu’.”
“Điều kiện tiên quyết để nảy sinh tâm lý phản nghịch này là, nhất định phải có sự công nhận cao đối với thương hiệu của Đằng Đạt, từ trong tiềm thức cho rằng hễ là sản phẩm của Đằng Đạt thì chắc chắn toàn là sản phẩm chất lượng cao.”
“Ví dụ khách hàng vốn không để tâm tới máy nâng, lúc người bán hàng giới thiệu khuyết điểm của máy nâng thì sẽ không hình thành tâm lý phản nghịch, mà sẽ củng cố tiềm thức trong lòng khách hàng, hắn sẽ càng không mua.”
Nghe tới đây, Bùi Khiêm khẽ thở phào.
Tạm ổn, nếu nói như vậy, thì tình hình vẫn chưa quá gay go.
Dù sao cũng có một số người bị đuổi đi mà.
“Nhưng...”
Chu Mộ Nham chuyển chủ đề: “Đối với tình huống của ‘Người không muốn không cắn câu’, thực ra Đằng Đạt cũng không lỗ.”
“Những khách hàng này vốn không thích sản phẩm đó, không định mua. Cho dù người bán hàng lừa bịp cưỡng ép mua, thì chắc chắn cũng sẽ hối hận, yêu cầu trả tiền trả hàng.”
“Đến lúc đó không chỉ sinh ra hệ lụy như trả hàng, mà còn để lại cho khách hàng ấn tượng ‘Người bán hàng lừa ta’, dẫn tới ảnh hưởng danh tiếng của tập đoàn Đằng Đạt, khiến bầu không khí nhẹ nhàng thoải mái của cửa hàng thử nghiệm bị phá hủy.”
“Ngược lại, ví dụ người bán hàng đi trước một bước thoải mái nói rõ khuyết điểm, thì sẽ khiến khách hàng không định mua cảm thấy người bán rất chân thực, có gì nói đó, không một mực đẩy mạnh tiêu thụ để hoàn thành chỉ tiêu, ma thực sự đứng ở góc độ của khách hàng suy nghĩ xem có thực sự cần sản phẩm này không.”
“Cứ như vậy, cho dù bây giờ khách hàng không mua, cũng để lại ấn tượng tốt đối với sản phẩm của Đằng Đạt và người bán trong cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt.”
“Đợi lần sau khi có sản phẩm mới khiến hắn thấy hứng thú, hắn sẽ biến thành nhóm người ‘người muốn cắn câu’, tự nguyện mua!”
“Từ thời gian ngắn có thể thấy, tuy đã đuổi khách hàng đi, nhưng lại để lại một hạt giống trong lòng khách hàng. Trong tương lai sẽ từ từ bén rễ, nảy mầm, cuối cùng chuyển hóa hắn thành khách hàng trung thành.”
“Tầm nhìn xa này, hoàn toàn phù hợp với tác phong thống nhất của Đằng Đạt.”
“Đúng là thông minh!”
Chu Mộ Nham lặng lẽ bật một ngón cái với tổng giám đốc Bùi.
Diêu Ba hiểu ra, cảm khái nói: “Thì ra là vậy, ta biết cách biệt giữa cửa hàng chúng ta và cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt nằm ở đâu rồi!”
“Không chỉ nằm ở tiền và thu nhập, cũng không chỉ nằm ở tố chất của nhân viên kinh doanh và chất lượng vật phẩm,...”
“Tuy những phương diện này cũng tồn tại chênh lệch rất lớn, nhưng đây không phải là nguyên nhân chính.”
“Chênh lệch thực tế nằm ở, tính đoàn kết của tập thể!”
“Lúc chúng ta cân nhắc nâng cao thử nghiệm mua sắm cửa hàng, thường tập trung vào nơi rất phiến diện, rất hời hợt.”
“Ví dụ, sửa sang lại cửa hàng, thay đèn, giúp trải nghiệm mua sắm của khách hàng tốt hơn; Đào tạo nhân viên bộ phận kinh doanh; Nâng cao kỹ năng chuyên nghiệp của bọn họ; Đổi mới khu vực và bố cục trong cửa hàng, tăng lượng người...”
“Nhưng những việc làm này đều rất phiến diện, rất hời hợt, mặc dù sẽ đưa tới hiệu quả nhất định, nhưng không thể giải quyết từ gốc rễ vấn đề.”
“Cảm ơn tổng giám đốc Bùi, đã cung cấp một lối suy nghĩ hoàn toàn mới, ở góc độ cao hơn!”
“Cửa hàng thử nghiệm và cửa hàng, là cánh cửa để thương hiệu biểu thị với khách hàng, rốt cuộc có thể dẫn tới bao nhiêu tác dụng, thì đều do các nhân tố cùng phát huy tác dụng.”
“Tạo nên hình tượng thương hiệu, quy hoạch sản phẩm, chỉnh sửa và sắp xếp cửa hàng thử nghiệm, nhân viên kinh doanh đẩy mạnh tiêu thụ như thế nào...Những điều này trong thì không mấy liên quan với nhau, nhưng thực ra lại có mối quan hệ mật thiết!”
“Chỉ khi thống nhất bọn chúng lại với nhau, xem xét chúng một cách tổng thể, mới có thể hình thành nên phản ứng hóa học kỳ diệu này, giúp cửa hàng thử nghiệm cũng biến thành một phần tạo nên thương hiệu, cho khách hàng trải nghiệm mua sắm tuyệt vời nhất!”
“Tổng giám đốc Bùi, rất cảm ơn ngươi, chuyến đi tới cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt lần này đúng là không uổng phí, học được rất nhiều thứ!”
Diêu Ba không kìm được cầm chặt tay tổng giám đốc Bùi, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích.
Mấy năm gần đây cửa hàng của tập đoàn Kim Đỉnh ngày càng sa sút, đến giờ vẫn là một nỗi lo của tập đoàn Kim Đỉnh.
Để giải quyết vấn đề này, tập đoàn Kim Đỉnh cũng đã nghĩ tới rất nhiều cách, ví dụ như sửa sang lại cửa hàng, đào tạo nhân viên kinh doanh, cướp lấy thiên tài kinh doanh của đối thủ cạnh tranh, thử mở cửa hàng online...
Nhưng tất cả đều thất bại!
Tuy có hơi khởi sắc, nhưng vẫn không thể đối kháng lại xu thế chung.
Bây giờ thấy cửa hàng thử nghiệm của Đằng Đạt, còn phân tích như vậy với Chu Mộ Nham, Diêu Ba đột nhiên biết chỗ chênh lệch giữa cửa hàng thử nghiệm Đằng Đạt và cửa hàng của tập đoàn Kim Đỉnh, cũng biết nút thắt của cửa hàng nhà mình.
Vấn đề phức tạp trước đó đã có được đáp án, quả thực có một cảm giác như thấy ánh sáng sau mây mù!