Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2164 - Chương 2164. Nội Hàm Nhân Văn Của Chợ Ăn Vặt (2)

Chương 2164. Nội hàm nhân văn của Chợ Ăn Vặt (2)
Chương 2164. Nội hàm nhân văn của Chợ Ăn Vặt (2)

“Rất nhiều chủ sạp chiếm đường làm ăn, chất lượng món ăn vặt có tốt xấu lẫn lộn, mua bán không thành thật, vứt rác bừa bãi v.v khiến cho không ít người có thành kiến với sạp ăn vặt.”

“Giống như phỏng vấn đường phố trước đó: Phần lớn mọi người đều ủng hộ sạp ăn vặt và chợ đêm, nhưng điều kiện là không được làm dưới lầu nhà mình.”

“Vì vậy cho dù thu nhập từ việc bày sạp trước đây của ta ở mức tạm ổn nhưng ta vẫn luôn có trạng thái vô cùng mâu thuẫn, là kiểu thiếu cảm giác tán thành với chuyện mình đang làm.” 

“Rốt cuộc chuyện ta làm có phải là một chuyện có ý nghĩa không? Ngoài việc kiếm tiền ta còn có thể có những theo đuổi khác không? Lẽ nào mười năm sau, hai mươi năm sau ta cũng sẽ luôn bày sạp tiếp như vậy sao?”

“Điều này khiến ta thường cảm thấy hoang mang và nghi ngờ.”

“Mà Chợ Ăn Vặt không chỉ là tạo ra cuộc sống bảo đảm hơn cho tất cả chủ sạp như bọn ta, mà nó cũng thể hiện cách bày sạp có thứ tự, lành mạnh và văn minh hơn với bọn ta.”

“Ở đây, bọn ta không cần lo lắng về khó khăn cuộc sống, không cần bận tâm đến việc tự lựa chọn nguyên liệu, cũng không cần lo bị hiểu lầm, mà chỉ cần nghiêm túc làm ra món ăn ngon, thỏa mãn khẩu vị của khách hàng là được.”

“Bọn ta có thể cảm nhận cuộc sống được tôn trọng, có thể cảm giác được tương lai lạc quan tràn đầy hy vọng, cũng nhìn thấy Chợ Ăn Vặt sẽ không mất đi, mà sẽ dùng hòa vào cuộc sống thành phố hiện đại bằng một cách tiên tiến hơn, văn mình hơn, trở thành một phần của văn hóa ẩm thực thành phố.”

“Ta nghĩ đây mới là suy nghĩ mà tổng giám đốc Bùi muốn mượn Chợ Ăn Vặt để truyền đạt.”

Từ sau khi đến Chợ Ăn Vặt, Trương Á Huy luôn nghĩ đến suy nghĩ sâu xa của tổng giám đốc Bùi đổi với việc làm này.

Mà trong quá trình chuẩn bị, trong lúc giao lưu với chủ sạp khác, nhưng suy nghĩ này đã dần dần xuất hiện.

Hiển nhiên tổng giám đốc Bùi mở Chợ Ăn Vặt không phải là để kiếm tiền.

Đúng như Nhuế Vũ Thần phân tích, đây có thể là để tạo ra một đế quốc ẩm thực khổng lộ, để Chợ Ăn Vặt, Cô Gái Mì Lạnh và phim tài liệu ‘Sạp Hàng Muôn Màu’ cùng nhau, tạo ra một nhãn hiệu ẩm thực ăn vặt.

Nhưng Trương Á Huy tin chắc, ngoài mục đích thương mại nhất định còn có một yếu tố nhân văn bên trong.

Mà yếu tố nhân văn này chính là để bảo tổn, thể hiện văn hóa ăn vặt xuất sắc, tiến hành dẫn dắt và tiêu chuẩn đối với sạp ăn vặt đường phố một cách chính xác, để nó có thể tồn tại thuận lợi, phát triển lớn mạnh, cuối cùng hòa nhập vào cuộc sống của con người, để cho không khí khói lửa này có thể luôn đốt cháy thành phố lớn đang ngày càng lạnh lẽo này.

Đối mặt với phỏng vấn, Trương Á Huy tự bộc phát cảm xúc, nói ra từng cái một những xúc động và sự vất vả đắng cay khi mình làm chủ sạp nhiều năm.

Trương Lệ Nhàn nghe mày hai mắt phát sáng.

Nhìn đi, nhìn đi! Nói hay quá!

Kinh nghiệm cuộc sống vừa vô cùng thực tế, dễ tạo đồng cảm, vừa có sự phân tích nhân văn và kinh tế có độ sâu sau khi đề cao!

Không thể không khen ngợi, 360 ngành, ngành nào cũng có người tài.

Một chủ sạp bình thường mà lại có thể nói hay như vậy, đúng là tài giỏi.

Đương nhiên cũng không loại sự khả năng sau khi vào tập đoàn Đằng Đạt này mưa dầm thấm lâu, tầm mắt cũng được mở rộng.

Tóm lại, lần này phỏng vấn Chợ Ăn Vặt quá xuất sắc!

Đầu tiên là sử dụng phong cách trang trí và bố cục độc đáo thu hút người khác, dẫn đến độ chú ý cao; tiếp đó chính là thưởng thức ẩm thực giá phải chăng, giới thiệu nguyên nhân ra đời của Chợ Ăn Vặt; cuối cùng đề cao tư tưởng, nói đến các khía cạnh vĩ mô hơn như kinh tế sạp đường phố, kế hoạch thành phố, văn hóa ẩm thực .v.v 

Trên đường quay lại, Trương Á huy đi ngang qua một sạp mì lạnh nướng, còn đặc biệt tự tay nướng một phần khiến Trương Lệ Nhàn khen không dứt miệng.

Đi dạo một vòng rồi trở lại chỗ lối vào.

Trương Á Huy lấy một chống sổ tay dùng để check in trong cửa hàng tạp hóa ra tặng cho Trương Lệ Nhàn, thợ quay phim cùng với những đồng nghiệp khác ở đài truyền hình làm quà.

“Thật sự cảm ơn!”

“Mỗi lần đến phỏng vấn đề lấy đồ, thật là ngại mà…”

“Tóm lại cũng cảm ơn ngươi tiếp nhận phỏng vấn của bọn ta!”

Sau khi Trương Lệ Nhân xác nhận toàn bộ tư liệu sống đều hoàn thành với thợ quay phim xong, lúc này mới ra về một cách luyến tiếc.

Mặc dù ở đây còn rất nhiều món ăn vặt ngon cám dỗ nàng, nhưng những món đó có thể đến ăn vào lần sau.

Dù sao thì đều ở Kinh Châu có thể đến bất cứ lúc nào.

Bây giờ nhất định phải cắt nối biên tập lại tin tức này cho tốt trong thời gian nhanh nhất!

Trương Lệ Nhàn có dự cảm, tin tức này nhất định sẽ dẫn đến hưởng ứng nhiệt liệt giống như tin tức trước đây đưa tin về chuyên mục hỏi thăm Takeaway Netfish và tổng giám đốc Lý!

Sau khi tiễn Trương Lệ Nhàn và anh quay phim về, Trưng Á Huy thở dài một hơi.

“Phù, vẫn may không làm tổng giám đốc Bùi mất mặt!”

Thứ sáu, ngày 22 tháng 6.

“Ừm… Chắc cũng tầm tầm rồi.”

Trong văn phòng, Bùi Khiêm nhìn phương án hoạt động giảm giá hè lần này, hài lòng gật đầu.

Chợ Ăn Vặt chính thức khai trương từ thứ tư đến này đã hai ngày.

Hai ngày nay Bùi Khiêm nhịn không đi đến đó.

Không những không đến, thậm chí chẳng mấy để ý đến tin tức bên đấy.

Vì vốn chẳng cần chú ý, biết chắc không flop nổi rồi!

Chắc chắn lúc vừa khai trương đã hot ầm ầm, nên dù có đi tìm hiểu thì cũng chỉ biết thêm những tin khiến trái tim người ta nguội lạnh thôi, chẳng giúp được gì cho việc mình lỗ tiền cả.

Nên Bùi Khiêm quyết định cứ thuận theo tự nhiên, đợi qua khoảng thời gian này độ hot của Chợ Ăn Vặt giảm xuống chút chút rồi đến nghĩ cách xem cứu thế nào.

Hai ngày nay Bùi Khiêm tốn không ít hơi sức để quyết định phương án hoạt động giảm giá hè.

Hoạt động giảm giá hè không phải sáng ý của Bùi Khiêm mà là của nhiều công ty nước ngoài, đó là truyền thống của các công ty Mỹ.

Hết chương 2164.
Bình Luận (0)
Comment