Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2166 - Chương 2166. Chuẩn Bị Hoạt Động Giảm Giá Hè! (2)

Chương 2166. Chuẩn bị hoạt động giảm giá hè! (2)
Chương 2166. Chuẩn bị hoạt động giảm giá hè! (2)

Tối này là có thể đăng hoạt động giảm giá hè của Đằng Đạt rồi, hai ngày cuối tuần lên men, đợi đến thứ hai, thứ ba chắc chắn công ty Finger sẽ có phản ứng.

Sắp xếp xong chuyện giảm giá hè, Bùi Khiêm lại mở tệp mới.

Thư khen ngợi nhân viên ưu tú Bao Húc!

“Các đơn vị trực thuộc, các bộ phận của công ty:”

“Có sự đồng lòng cố gắng của toàn thể nhân viên, tập đoàn Đằng Đạt vững bước, xây dựng phát triển. Trong quá trình này đã xuất hiện những nhân viên ưu tú sẵn sàng cống hiến, thành tích đột phá, làm việc chăm chỉ vì sự phát triển của công ty.”

“Trong quá trình làm Chợ Ăn Vặt, Bao Húc của bộ phận game đã dùng lí thuyết thiết kế game để đưa ra phong cách tổng thể đặc biệt cho Chợ Ăn Vặt, cơ chế vận hàng và nhiều thiết kế chi tiết. Tuy đây không phải việc trong bổn phận của hắn, nhưng vẫn vất vả chăm chỉ, dốc hết lòng hết sức.”

“Tinh thần không vứt bỏ các bộ phận khác, vô tư cống hiến, giúp đỡ lẫn nhau này đáng để toàn thể nhân viên nghiêm túc học hỏi!”

“Hy vọng Bao Húc có thể tiếp tục cố gắng làm việc có được thành tích tốt hơn, đồng thời kêu gọi nhân viên công ty học hỏi Bao Húc, có tư duy cởi mở trong công việc, tích cực đóng góp, cống hiến qua lại giữa các bộ phận!”

Bên dưới có thời gian, đề từ và con dấu của công ty.

Bùi Khiêm chẳng hề nghi ngờ, chỉ cần gửi thông báo này vào nhóm nội bộ công ty, lần sau Bao Húc khó thoát khỏi số mệnh phải đi du lịch tiếp.

Rõ ràng, tuy nguy hại của Bao Húc lớn, nhưng muốn lấy được hạng nhất nhân viên ưu tú thì khá khó.

Vì so với dự án như “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” thì Chợ Ăn Vặt không phải dự án trọng điểm, mà trong dự án Chợ Ăn Vặt, Bao Húc cũng không phải người phụ trách số một, so cống hiến của hắn với Trương Á Huy và Lương Khinh Phàm thì hắn chỉ ở giữa giữa.

Nên, dù hạng nhất nhân viên ưu tú lúc đó là ai thì chắc hẳn sẽ không phải Bao Húc.

Nhưng tỷ lệ của cái thứ hai lại tăng vọt!

Thông báo này giống như giúp Bao Húc quét cảm giác tồn tại trước mặt toàn bộ nhân viên.

Người khác làm được thành tích đều ở cương vị của mình, nếu mà vượt rào sang bộ phận khác thì hẳn cũng là lúc hai bên đang hợp tác.

Nhưng Bao Húc lại chủ động, tự chạy đến giúp đỡ bộ phận khác.

Một nhân viên bộ phận game lại dốc hết sức giúp đỡ Chợ Ăn Vặt, đây là tinh thân vô tư!

Do đó, dù công việc của Bao Húc không phải đột phá nhất nhưng đáng nhớ nhất.

Huống chi Bao Húc đi du lịch là điều mọi người đều mong đợi, trước đó mọi người không vote hắn chủ yếu là không có cớ thôi.

Bây giờ có cớ rồi, không vote lên hạng hai sao mà được?

Nên, Bùi Khiêm nhìn thư khen ngợi giống như nhìn một tấm phiếu hành trình đã được in sẵn.

Chỉ cần gửi đi là hành trình của Bao Húc sẽ được quyết định!

Nhưng Bùi Khiêm không gửi tin ngay, mà cứ xoắn xuýt.

Vì sau khi viết thư khen ngợi này xong mới chợt ý thức được rằng hình như thứ này cũng có hại với mình kha khá!

Khi gửi thư khen ngợi này đi, những nhân viên vốn đã đầy năng lượng lại như tiêm một ống máu gà đậm đặc, vốn điên cuồng làm hoạt động liên kết giờ lại làm điên cuồng hơn.

Nói không chừng lúc đó sau lưng tổng giám đốc Bùi sẽ có mấy chục con dao, không biết được ai đâm.

Nên, gửi thông báo này ra là bẫy Bao Húc, hay là bẫy mình?

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ một lúc, mình và Bao Húc một đổi một, có phải hơi lỗ không?

Tuy chuyện Bao Húc làm ở Chợ Ăn Vặt thật sự hơi đáng giận, nhưng dù sao thì hắn cũng ở bộ phận game lâu như vậy, không nguy hiểm bằng những người phụ trách bộ phận khác.

Nên, Bùi Khiêm lại động lòng trắc ẩn.

“Thôi thôi, Bao Húc cũng không phạm phải lỗi lớn gì, hắn là nhân viên cũ, vẫn luôn chẳng gây ra sóng to gió lớn gì, lần này bỏ qua cho hắn vậy.”

“Ài, ta vẫn là một người nhân từ!”

“Nhưng… tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.”

“Cần vả hắn một phen lúc ở riêng.”

“Vừa khéo mai thứ bảy, bên nhà hàng Vô Danh còn chỗ. Tìm Bao Húc đi ăn chung một bữa, in thư khen ngợi dọa hắn một phen, tin chắc sau này hắn sẽ tém lại hẳn.”

Bùi Khiêm đã quyết định, cảm thấy vẫn đừng chuyện bé xé ra to thì hơn.

Vừa hại người vừa hại mình, không cần thiết.

Vẫn đi ăn một bữa với Bao Húc, vả hắn bằng thư khen ngợi này, để sau này hắn yên tâm dưỡng lão trong bộ phận game, đừng có tái mái tay chân sang chuyện của bộ phận khác, dẫn đến thứ tà khí vặn vẹo này.

Nhà hàng Vô Danh, chiều thứ bảy.

“Này, bên này.”

Bùi Khiêm cười cười dẫn Bao Húc vào phòng bao lớn nhất nhà hàng Vô Danh.

Toàn thân Bao Húc cứ rúm ró, run rẩy, hơi giống bước vào Hồng Môn Yến.

Hắn cảm thấy không đúng lắm!

Sao tự dưng tổng giám đốc Bùi lại muốn mời mình đi ăn vậy?

Vốn dĩ hắn không muốn đến, muốn ở nhà chơi game hơn.

Dù sao thì trước đó bận rộn chuyện Chợ Ăn Vặt suốt, bận là chẳng còn thời gian chơi game gì cả. Bây giờ chuyện Chợ Ăn Vặt đã xong, chẳng phải có thể chơi bù mấy game gần đây ngon lành sao?

Nhưng tổng giám đốc Bùi mời ăn cơm cũng không thể không đến được.

Chỉ hy vọng ăn xong nhanh nhanh sau đó về nhà chơi game tiếp.

Sau khi ngồi xuống, Bao Húc mới phát hiện trong phòng bao rộng lớn chỉ có hai người là hắn và tổng giám đốc Bùi, nhìn đồ ăn ngon được bưng lên liên tiếp, hắn thấy trong lòng hơi hoang mang.

Ngày càng cảm thấy có gì đó sai sai!

Bao Húc vẫn luôn hướng nội, làm việc cẩn thận, sợ mình lộ trong mắt mọi người, lại bị vote thành hạng hai nhân viên xuất sắc nhất rồi phải đi du lịch nữa.

Sau này hắn phát hiện khi mình giấu nghề bị hiểu lầm là chẳng làm gì cả thì vẫn phải ra ngoài du lịch, giờ mới quyết định làm chút chuyện nhỏ.

Nhưng tìm việc làm cũng không có nghĩa là làm việc chấn động trời đất!

Thế chẳng phải vẫn quay về, vẫn sẽ bị bầu thành hạng hai nhân viên ưu tú, phải đi du lịch sao?

Nên mục tiêu của Bao Húc là để mọi người biết mình bận, nhưng không làm ra thành tích gì quá lớn.

Hết chương 2166.
Bình Luận (0)
Comment