Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2167 - Chương 2167. Các Ngươi Không Thấy Tin Tức Mới Sao?

Chương 2167. Các ngươi không thấy tin tức mới sao?
Chương 2167. Các ngươi không thấy tin tức mới sao?

Nhưng vì sao giờ tổng giám đốc Bùi lại mời mình ăn cơm? Còn mời mỗi mình?

Kiểu vinh hạnh này rất hiếm thấy!

Có phải có nghĩa là mình giúp chuyện bên Chợ Ăn Vặt, giúp hơi quá không?

Bao Húc càng nghĩ càng rối, nếu không phải mấy món này quá ngon thì hắn không tâm trạng động đến đũa luôn rồi.

Ăn cũng được kha khá, Bùi Khiêm cảm thấy đã đến lúc rồi.

“Bao Húc, ngươi cũng là nhân viên cũ của Đằng Đạt, hơn một năm nay vẫn luôn chăm chỉ, vất vả!”

“Ta có một thư khen ngợi, ngươi xem xem hài lòng không?”

Bùi Khiêm cười cười đưa thư khen ngợi đã in sẵn cho phục vụ để phục vụ chuyển cho Bao Húc.

Bàn ăn hơi lớn, hai người ngồi cực xa, không đưa tới, chỉ có thể để phục vụ làm giúp.

Bao Húc vừa nghe đến ba chữ “thư khen ngợi” là thấy toàn thân chấn động rồi, sững sờ một chốc mới đặt đữ xuống, run rẩy nhận lấy.

Sau khi đọc từ đầu đến cuối một lượt, Bao Húc càng run dữ hơn.

Hắn rất rõ, nếu thư khen ngợi này gửi vào nội bộ Đằng Đạt thì e rằng mình sẽ chuẩn bị đặt vé máy bay tiếp!

Thấy biểu cảm của Bao Húc, Bùi Khiêm khẽ cười.

Được, đạt được mục đích rồi.

“Bao Húc, ta định gửi thư khen ngợi này cho các bộ phận của Đằng Đạt, ngươi thấy thế nào?”

Bao Húc chấn động: “Tổng giám đốc Bùi, ta cảm thấy không ổn!”

“Thật ra chuyện bên Chợ Ăn Vặt ta chỉ sẵn tay giúp đỡ chút thôi, vốn không có công lao gì hết, thư khen ngợi này hơi quá rồi, ta thấy hơi hổ thẹn!”

Bùi Khiêm khẽ gật đầu, ừm, biết lợi hại là tốt.

“Được rồi, ngươi đã nhất quyết không muốn cho ta gửi bức thư này ra thì không gửi, nhưng công lao của ngươi ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”

Bùi Khiêm hơi dừng lại một chút.

Đã dọa được Bao Húc rồi, kế tiếp phải dẫn dắt để hắn sửa chữa sai lầm.

Nhưng phải nói với Bao Húc thế nào đây?

Bùi Khiêm không thể nói rõ suy nghĩ của mình được, tuy hắn biết Bao Húc không muốn đi du lịch, nhưng Bao Húc không biết tổng giám đốc Bùi thật sự muốn hắn làm cá muối!

Muốn gioa tiếp hiệu quả mà không gây hiểu lầm thật sự rất khó, trong thoáng chốc Bùi Khiêm cũng không biết nói thế nào mới tốt.

Lúc này, ngoài phòng bao truyền đến giọng nói quen thuộc.

“Ể? Hôm nay tổng giám đốc Bùi cũng ở đây à?”

Bùi Khiêm quay đầu lại nhìn: “Tổng giám đốc Lý?”

“Nào nào nào, đến ăn cùng.”

Bùi Khiêm đặt phòng bao lớn nhất ở nhà hàng Vô Danh, bây giờ chỉ có hai người ngồi, hơi lãng phí.

Tổng giám đốc Lý cũng là khách quen của nhà hàng Vô Danh, để hắn đến ăn phụ vài miếng, ăn nhiều chút cũng được.

Lý Thạch vội nói: “Xin nhận ý tốt của tổng giám đốc Bùi! Nhưng ta vừa mới ăn rồi.”

Bùi Khiêm cười cười: “Không sao, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.”

Hắn quay lại nhìn phục vụ: “Lấy thêm cái ghế và bộ dụng cụ ăn nữa.”

Lý Thạch thấy nhiệt tình khó chối từ bèn gật đầu: “Được rồi, thế thì ta xin tuân theo thôi!”

Đều là bạn bè cả, cũng không cần khách sáo chi, Lý Thạch ngồi xuống rất đỗi tự nhiên.

Bùi Khiêm cũng chưa nghĩ xong rốt cuộc phải làm sao “nói” với Bao Húc, nên đành trò chuyện với nhau.

“Sao hôm nay tổng giám đốc Lý có thời gian đến nhà hàng Vô Danh vậy?”

Lý Thạch cười: “Hơn hai tháng trước có đặt trước sao, không ăn thì chẳng phải lãng phí sao?”

“Huống chi có chuyện Tinh Điểu Fitness trước đó, còn chuyện mua cửa hàng nữa, đều nhờ phúc của tổng giám đốc Bùi ngươi. Lần này ta mời ông chủ của Tinh Điểu Fitness và mấy nhà đầu tư đi ăn bữa cơm chúc mừng.”

Lý Thạch cũng tính toán chi li, biết nhà hàng Vô Danh rất khó đặt trước, nên cách một khoản thời gian là đặt trước một lần.

Chỉ cần đặt trước đủ sớm là có thể đảm bảo mỗi tuần đều có thể đến ăn ở nhà hàng Vô Danh.

Đương nhiên, tiền đề là túi tiền của mình có thể chi được chi phí cao thế này.

Đối với tổng giám đốc Lý, húp canh ké từ chỗ tổng giám đốc Bùi đủ nhiều rồi, có chút tiền cơm này đáng là bao?

Huống chi Tinh Điểu Fitness gần đây, cửa hàng ở Chợ Ăn Vặt cũng rất tốt, tuy vẫn chưa kiếm được tiền nhiều nhưng đã có nồi, canh cũng sắp sôi rồi, đương nhiên đáng để chúc mừng một phen.

Bùi Khiêm nghe mà hoang mang hết sức.

Tinh Điểu Fitness? Cửa hàng?

Là cái gì nữa?

Hắn cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ Lý Thạch nói “nhờ phúc tổng giám đốc Bùi” là mấy câu sáo rỗng thôi, thế là vùi đầu ăn cơm, nghĩ cách trị Bao Húc tiếp, để hắn không làm bây nữa.

Trong thoáng chốc phòng bao hơi tĩnh mịch.

Dù sao thì Bao Húc cũng là người không giỏi ăn giỏi nói, tuy lờ mờ nghe nói đến tên của Lý Thạch, nhưng trước giờ chưa gặp bao giờ cũng không quen biết, không tiện tiếp lời.

Nhưng Lý Thạch không nghĩ vậy.

Lần này ngẫu nhiên chạm mặt tổng giám đốc Bùi, nhưng Lý Thạch rất có mắt nhìn, lại cực thông minh, vừa vào phòng bao là cảm thấy bầu không khí này hơi vi diệu.

Tổng giám đốc Bùi đãi khách riêng ở nhà hàng Vô Danh, nể mặt cỡ nào!

Đến cả mình, tuy cũng từng giúp tổng giám đốc Bùi vài việc nhỏ, nhưng chưa từng hưởng được sự đối đãi thế này bao giờ.

Nói cách khác, người trẻ tuổi trong gầy gầy đen đen này không đơn giản!

Nhân tài có thể khiến tổng giám đốc Bùi coi trọng như vậy đương nhiên phải tranh thủ làm quen rồi.

Lý Thạch gắp hai miếng, tùy tiện trò chuyện đôi câu, hỏi: “Tổng giám đốc Bùi ơi, người anh em này trông hơi lạ, có thể giới thiệu chút không?”

Bùi Khiêm vẫn đang suy nghĩ trị Bao Húc thế nào, tùy tiện đáp: “Ồ, hắn là nhân viên trong bộ phận game Đằng Đạt, Bao Húc.”

Vừa nghe đến hai chữ này là hai mắt Lý Thạch tròn xoe.

“Ồ!”

“Nhà lữ hành Bao Húc đúng không? Ta đã nghe nói lâu rồi, nghe danh đã lâu!”

Lý Thạch không khỏi ngạc nhiên.

Khó trách, tất cả mọi chuyện đã rõ rồi!

Đã nghe nói từ lâu rằng Bao Húc này là nhân viên cốt cán của tập đoàn Đằng Đạt, vẫn luôn có thành tích đột phá, thường được bình chọn ở hạng hai trong nhân viên ưu tú.

Nhân viên ưu tú như vậy, tổng giám đốc Bùi mời riêng một bữa cũng rất hợp lý!

Nhưng đã là nhân viên cũ thì vì sao sớm không mời muộn không mời lại mời vào lúc này?

Hết chương 2167.
Bình Luận (0)
Comment