Một là vì rất nhiều thao tác phù hợp với trực giác của người chơi, rất dễ tìm tòi được, ghi nhớ, với lại vì game này thú vị, nên người chơi sẽ có động lực để tìm tòi mấy thao tác này.
Mạnh Sướng chơi vô cùng vui vẻ.
Nhưng vì hắn không cần phụ trách phương án tuyên truyền kính VR, nên có thể chơi game này ở góc độ người chơi bình thường, thế nên mới có thể có được niềm vui bình thường.
Đồng thời hắn cũng thấy vô cùng may mắn.
May mà không cần làm phương án tuyên truyền của kính VR!
Nếu không dù tranh đấu kiểu gì thì hơn phân nửa sẽ không có khả năng lấy được tiền lương.
Nhưng không biết đối mặt với tuyên truyền ngược cấp bậc địa ngục thế này, tổng giám đốc Bùi có thể hold được không?
Hai người lần lượt đặt kính VR xuống.
Bùi Khiêm nhìn về phía Mạnh Sướng, vừa hay thấy trong ánh mắt hắn đầy vẻ mong đợi và tôn kính, rõ ràng rất hứng thú với phương án tuyên truyền tổng giám đốc Bùi sắp làm.
Đó là ánh mắt kiểu: Hóng chuyện thì không chê chuyện to.
Hình như Mạnh Sướng đang nói: Thì ra nhìn người khác vùng vẫy khổ sở trên con đường chắc chắn thất bại lại là chuyện vui vẻ nhường này?
Bùi Khiêm cạn lời.
Vãi, hối hận rồi!
Ban đầu đồng ý với Mạnh Sướng chọn kính VR làm phương án tuyên truyền?
Bây giờ làm kiểu gì!
Bùi Khiêm nhìn những người khác, biểu cảm mỗi người mỗi khác.
Hai người Lão Tống và Thái Gia Đống chưa giao tiếp với tổng giám đốc Bùi, trên mặt bấy giờ vẫn có chút vẻ kiêu ngạo.
Bọn họ chia ra phụ trách kính VR và “Hải Đảo Động Vật”, bây giờ có thành phẩm rồi, bọn họ cảm thấy vô cùng tự hào, thậm chí không kìm được muốn thể hiện trước mặt tổng giám đốc Bùi một phen.
Dù là tổng giám đốc Bùi, lúc thấy được thành phẩm này cũng sẽ rất hài lòng nhỉ?
Về phần mấy người Lâm Vãn, Diệp Chi Chu, vì đã hợp tác với tổng giám đốc Bùi nhiều lần lắm rồi nên biểu cảm vẫn bình thản.
Vì bọn họ rất rõ, sản phẩm hay game có xuất sắc cỡ nào thì vẫn có vấn đề trong mắt tổng giám đốc Bùi, không thể hoàn mỹ được.
Chắc hẳn tổng giám đốc Bùi có thể đưa ra nhận xét ở duy độ cao hơn, thấy được khuyết điểm mọi người chưa thấy được!
Dù sản phẩm hay game này thật sự đạt đến mức hoàn hảo, thì đối với tổng giám đốc Bùi cũng không phải chuyện gì quá đỗi ngạc nhiên, vì tất cả đã nằm trong dự liệu của tổng giám đốc Bùi.
Thấy biểu cảm của mọi người, Bùi Khiêm trầm mặc.
Bây giờ hắn hơi hoảng, nhưng hoàn toàn không thể thể hiện ra ngoài.
Không thể sụp đổ hình tượng được!
Nhất là khi Mạnh Sướng vẫn nhìn mình với ánh mắt ấy, không thể để lộ trước mặt hắn được!
Bùi Khiêm khẽ gật đầu: “Ừm, làm cũng được đấy.”
“Nhưng ta có hai đề nghị thay đổi nho nhỏ, cụ thể có muốn thay đổi không thì các ngươi tự quyết.”
Mắt Lâm Vãn sáng lên.
Quả nhiên tổng giám đốc Bùi vẫn thấy được vấn đề, đến để chỉ điểm!
Nàng gật đầu ngay: “Tổng giám đốc Bùi cứ nói.”
Bùi Khiêm suy nghĩ chốc lát mới nói: “Đề nghị đầu tiên là logo chỗ che trán của kính VR này.”
“Theo ta nghĩ, giữa logo trên chỗ che trán này nên vẽ một đường ngang, xuyên qua cả logo.”
Mọi người đều sững sờ.
Nhất là hai người Lão Tống và Thái Gia Đống, rất đỗi hoang mang.
Ý gì?
Nói với bên sản xuất, thay đổi đồ án một chút thì không phải chuyện gì khó, dù sao thì kính VR vẫn chưa đến giai đoạn sản xuất hàng loạt.
Với lại dù vào giai đoạn sản xuất hàng loạt rồi cũng không sao, phần lục giác này tháo được, đây là Lão Tống suy xét tương lại có thể đưa ra kiểu mới hoặc hợp tác với IP khác, nên vị trí này có thể sẽ in logo khác, làm thiết kế có thể tháo lắp.
Nhưng vấn đề ở chỗ… điều này có ý nghĩa gì?
Bùi Khiêm không giải thích nhiều, vì hắn vốn không thể nói ra suy nghĩ này.
Với lại hắn biết, dù không giải thích thì mấy người này cũng tự tìm được cách giải thích phù hợp thôi.
Thật ra ý của hắn rất đơn giản: Tâm linh.
Sau Bùi Khiêm thấy miếng che trán của kính VR, nhất là hình lục giác rất bẹp này, khiến hắn liên tưởng đến miếng che trán của ninja trong bộ họa hình nào đó.
Mà trong bộ hoạt hình đó, trên miếng che trán có một đường ngang, thể hiện rằng ninja này có vấn đề lớn, phản lại làng ninja ban đầu.
Nên Bùi Khiêm hy vọng tất cả kính VR đều có thể được vẽ đường ngang này, chính là để ám chỉ những sản phẩm này có vấn đề, sẽ thất bại, sẽ phản bội phòng làm việc Trì Hành.
Nhưng thế giới này hoạt hình kiểu này nên mọi người không get được điểm này thôi.
Lão Tống cầm một tờ giấy sang, bên trên có hình nháp, sau đó nhìn nó hồi lâu.
Đột nhiên hắn ý thức được gì đó: “Ầy, hình như sau khi vẽ đường ngang này lên sẽ đẹp hơn!”
“Hiểu rồi, đường ngang này ở mức độ nhất định sẽ thay đổi bố cục và kết cấu của đồ án che trán. Logo của phòng làm việc Trì Hành ở giữa hình lục giác, hai bên logo trống không, hình như không có cảm giác phù hợp với che trán lục giác.”
“Nhưng sau khi vẽ đường ngang này lên thì cả hình lục giác này và logo của phòng làm việc Trì Hành sẽ liên kết, trông đẹp mắt hơn nhiều.”
Lâm Vãn trầm tư một chốc, nói: “Ừm, ta cảm thấy cái này có thể đạt được hiệu ứng độc đáo.”
“Công ty khác đều tự in logo nhà mình lên sản phẩm, việc này quá bình thường. Trên thực tế, ngoài mấy công ty tự mang đến sự phá cách, những công ty khác đều không quan tâm thiết kế logo đẹp cỡ nào, in lên đẹp đến đâu.”
“Vẽ đường ngang thế này sẽ khác với cách làm của những công ty khác, thể hiện rõ cá tính độc đáo!”
Với lại, đường này cũng thể hiện phá vỡ và lật đổ truyền thống. Vốn dĩ kính VR là sản phẩm vượt thời đại, mà chúng ta bắt đầu nghiên cứu phát triển kính VR lại làm nhiều thiết kế kiểu lật đổ, vừa khéo hoàn toàn hợp với cốt lõi tinh thần!”
Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân cũng lần lượt cảm thán: “Tuyệt!”
“Trước khi vẽ đường này chỉ là in logo công ty bình thường thôi, bình thường chẳng có gì lạ.”