“Nhưng sau khi vẽ đường này lên lại có thể truyền đạt nội hàm tinh thần, khá thích hợp với phòng làm việc của chúng ta và kính VR này, còn để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người chơi!”
“Đại khái là có hiệu quả như vẽ thêm mắt cho rồng nhỉ? Quả là nhà thiết kế chân chính, chỉ vẽ thêm một đường ngang đã biến mục nát thành thần kỳ rồi?”
Mọi người đều tặc lưỡi cảm thán.
Đến cả Mạnh Sướng cũng bị thuyết phục hơi hơi.
Vốn dĩ hắn không cảm thấy thêm đường này có ý nghĩa gì, nhưng nghe mọi người phân tích thật sự rất có lý!
Sau khi thêm đường này có thể tăng độ thẩm mỹ, vừa tăng nội hàm văn hóa, thật sự là vẽ thêm mắt cho rồng!
Lâm Vãn vội nói: “Tổng giám đốc Bùi, đề nghị khác thì sao?”
Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng, nói tiếp sợ đám người này lại bổ não nữa, bổ não mãi thành chuyện không đâu.
“Đề nghị thứ hai, hy vọng trong mấy mini game này sẽ giảm bớt việc hướng dẫn người mới.”
Đơn giản hơn, thô hơn, mục đích rõ ràng.
“VR Hải Đảo Động Vật” cùng cấp mô hình game tương tác hoàn toàn mới, vốn học tập của người chơi nhất định rất cao.
Nó không giống mấy game PC, làm game FPS, sau khi người chơi vào sẽ biết nút bắn ở tay trái, bên phải ngắm, ấn R là thay đạn. Dù sao thì mấy cài đặt này đều giống nhau trong game FPS.
Nhưng bây giờ chưa có game VR nào có danh tiếng quá cao, số lượng người chơi nhiều làm tiêu chuẩn động tác của game VR, nên sau khi đến với “VR Hải Đảo Động Vật”, giương cung bắn tên thế nào, ném dây câu cá ra sao, mấy động tác này đều cần người chơi học.
Bùi Khiêm cũng không hy vọng hoàn toàn không có chỉ dẫn người chơi mới, làm tất cả người chơi chùn chân, thế thì không thể được.
Vì chơi không được, game có thể sẽ bị hệ thống phán là bán thành phẩm, đến lúc đó không kết toán được thì sao?
Nhưng cắt bớt vài hướng dẫn người mới vẫn được
Có thể làm người chơi chùn chân thì làm, không chê ít, làm mười nghìn người chùn chân cũng không chê nhiều.
Dù sao thì chỉ cần có thể làm người chơi chùn chân đã là thiết kế tuyệt vời.
Lần này mọi người càng nghi ngờ.
Hành động này càng khác người, vì ý nghĩ thiết kế cơ bản nhất lúc mới bắt đầu của tất cả các nhà thiết kế game sẽ là: Chi tiết hướng dẫn người chơi mới, càng phong phú càng tốt.
Vì ngươi mãi mãi không thể tưởng tượng được lúc người chơi trải nghiệm game xảy ra chuyện gì.
IQ người và người không giống nhau, có người sinh ra đã thông minh, vừa chơi đã biết; Mà có người lại rất hoang mang trong lúc mới chơi, đến cả những thao tác đơn giản cũng không làm được.
Với lại có lúc người chơi không ngốc, đơn giản là mạch não không khớp với mạch não của nhà thiết kế nên bị kẹt thôi.
Số lượng người chơi rất lớn, nên khó tránh có người chơi có mạch não tương đối lạ. Một khi không có hướng dẫn dành cho người mới thì bọn họ bị kẹt, thế thì có thể bọn họ sẽ đi.
Nên, hướng dẫn người mới sẽ làm rất tệ, trông như chuẩn bị cho đứa trẻ ba tuổi, đây cũng là chuyện đã đành.
Lâm Vãn cau mày lại như đang cố suy nghĩ.
Đột nhiên nàng chợt nghĩ ra gì đó: “Ta hiểu rồi!”
Bùi Khiêm vội phất tay ngắt lời nàng: “Hiểu rồi thì tốt, đừng lần nào cũng nói!”
Hay quá ha, bây giờ xuyên tạc lời ta nói là xuyên tạc tại chỗ luôn, không đợi sang hôm sau luôn, được vậy luôn?
Ngươi thích hiểu thế nào là chuyện của ngươi, đừng có nói trước mặt ta, dừng lại dùm ta được không?
Lâm Vãn hiểu ý ngay: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
“Ặc… còn có một chuyện nữa.”
“Nếu không thì ngươi đặt tên cho kính này nhé?”
Bùi Khiêm hơi cạn lời.
Sao bây giờ đến cả đặt tên gì cũng đẩy sang ta rồi?
Hắn đã không nhớ mình đã đặt bao nhiêu cái tên rồi.
Nhưng nghĩ khác đi thì thôi, ai bảo mình là thiên tài đặt tên? Với lại mình đặt tên có thể rất tuyệt vời.
“Thế được rồi.”
Bùi Khiêm suy nghĩ một lát, đa số kính VR trong ấn tượng đều dùng mỗi tiếng Anh, với lại đều có hàm ý nhất định, như vậy khá phá cách.
Chỉ có tiếng Anh cũng không tồi, nhưng Bùi Khiêm không muốn nhấn mạnh nhiều quá về thân phận trong nước của kính này, bớt kích thích tâm lý ủng hộ hàng nước nhà của mọi người. Đặt tên tiếng anh theo người ta thì tốt hơn.
Tên người khác đều là kiểu như quest, index, rift.
“Thế… gọi là doubt đi.”
Ý của Bùi Khiêm là, thành công của kính này toàn là nghi vấn, không thể thành công.
Mà từ “nghi vấn này” dùng question hoặc problem sẽ có ý nghĩa trung tính, dùng doubt có thể sẽ trái chiều hơn chút.
Có ý là thứ này hoàn toàn không đáng tin, không ổn.
Lâm Vãn khẽ gật đầu.
Tuy bây giờ nàng vẫn chưa có cách nào tốt để lý giải hàm ý sâu xa của cái tên này, nhưng chắc chắn sau này sẽ hiểu.
“Tóm lại là rất cảm ơn tổng giám đốc Bùi!”
“Quả thật giống như rẽ mây thấy mặt trời.”
Bùi Khiêm phất phất tay, tỏ ý chuyện cỏn con không đáng nhắc đến.
“Được rồi, không có chuyện gì khác thì ta đi trước.”
Sau khi hold được cục diện, Bùi Khiêm vẫy tay, dẫn Mạnh Sướng đi.
Động tác cuối cùng của Bùi Khiêm khiến Lão Tống và Thái Gia Đống chấn động hoàn toàn.
Bọn họ vốn tưởng kính và game đã vô cùng hoàn hảo rồi, kết quả không ngờ tổng giám đốc Bùi có thể thong thả tìm ra vấn đề.
Với lại còn không phải vấn đề nhỏ không tổn hại gì, mà là thay đổi vấn đề mấu chốt sau khi thay đổi sẽ phát triển rất lớn!
Điều này khiến bọn họ bất giác cảm thán, không hổ là tổng giám đốc Bùi!
Trước đó vẫn luôn nghe mọi người khen tổng giám đốc Bùi vô cùng thần kỳ, thậm chí hơi khó tin, nhưng bây giờ xem ra lời khen ấy chẳng ngoa chút nào!
Ngoài bọn họ bị chấn động thì còn có Mạnh Sướng.
Vốn dĩ Mạnh Sướng đã quan sát tổng giám đốc Bùi với trạng thái ‘hóng chuyện chẳng chê chuyện to’ rồi, kết quả bây giờ hắn hoàn toàn không dám lỗ mãng.
Khỏi nói đến đề nghị thứ nhất, mọi người đã có đáp án tại chỗ rồi.
Tuy đề nghị thứ hai không giải thích chính xác, nhưng đoán từ biểu cảm của Lâm Vãn, rõ ràng cũng có hiệu quả cải tiến rất lớn đối với game.