“Đầu tiên, gần mực thì đen gần đèn thì rạng. Anh Mạnh làm việc cho tổng giám đốc Bùi lâu vậy rồi, tổng giám đốc Bùi lại truyền đạt sách lượt tiêu thụ của mình, anh Mạnh bị ảnh hưởng bởi tổng giám đốc Bùi, có thay đổi nho nhỏ cũng là chuyện bình thường.”
“Nhưng nếu nói là ‘lo cho Đằng Đạt trước’… thế ta cảm thấy chưa chắc.”
“Dù sao thì vai của hai người cũng không giống nhau, tổng giám đốc Bùi là người chèo chống tập đoàn Đằng Đạt, mà anh Mạnh thì sao, hắn chỉ là người phụ trách bộ phận quảng cáo và tiếp thị mà thôi, dù tai nghe mắt thấy, cảnh giới suy nghĩ cũng không đạt đến trình độ của tổng giám đốc Bùi được.”
“Ta cảm thấy phản ứng này của anh Mạnh càng nói chắc là… trạng thái không hài lòng với bản thân, cố gắng phấn đấu hơn nữa?”
Người nọ cũng hơi thắc mắc: “Sao ngươi nói vậy?”
Vu Diệu giải thích: “Ngươi xem, vốn dĩ anh Mạnh rất tự tin về chiến lược tuyên truyền của mình, lật tay là mây, úp tay là mưa, trên mạng tạo ra độ hot, thu hút ánh mắt của cộng đồng mạng, oai phong biết mấy.”
“Nhưng sau khi đến Đằng Đạt, anh Mạnh có sự chỉ điểm của tổng giám đốc Bùi đã không hài lòng với cách marketing của mình trong quá khứ nữa, phương án đưa ra cũng được chào đón hơn, hot hơn.”
“Chứng tỏ con đường tuyên truyền tiếp thị của tổng giám đốc Bùi cao hơn hắn nhiều!”
“Nên, phương án của chúng ta càng thành công, sẽ khiến anh Mạnh càng thấy rõ được sự khác biệt to lớn giữa mình và tổng giám đốc Bùi. Mà khoảng cách này khiến hắn không thể vui nổi, hắn cảm thấy không hài lòng, cảm thấy áp lực, đương nhiên sẽ thể hiện trạng thái ưu tư trùng trùng.”
“Ta cảm thấy đây là sự khác biệt về bản chất giữa hắn và tổng giám đốc Bùi.”
Đồng nghiệp gật gật đầu: “Thì ra là vậy!”
Hai người bàn luận nho nhỏ, thấy tổng giám đốc Bùi nhanh chân bước vào, sau đó đi thẳng đến chỗ làm việc của Mạnh Sướng.
“Đến phòng họp, nói với ngươi về chuyện phương án tuyên truyền.”
Chớp mắt hai người đã nối đuôi nhau vào phòng họp, Vu Diệu và đồng nghiệp nhìn nhau, càng xác định suy đoán của mình hơn.
“Ngươi, xem ta nói rồi, sau những phương án tuyên truyền của anh Mạnh đều có bóng dáng của tổng giám đốc Bùi! Lần này có thể là vì phương án tuyên truyền kế khá quan trọng nên thậm chí tổng giám đốc Bùi còn đích thân tìm đến bộ phận quảng cáo và tiếp thị rồi.”
“Có điều không biết phương án tuyên truyền kế tiếp là gì… Thật mong đợi!”
...
Hai người Bùi Khiêm và Mạnh Sướng đến phòng họp, mạnh ai nấy ngồi.
“Trước đó đã nói rồi, phương án tuyên truyền lần này ngươi tham gia cả quá trình. Đã tham gia cả quá trình rồi thì sẵn tiện giúp ta một tay không thành vấn đề chứ?” Bùi Khiêm hỏi.
Mạnh Sướng gật đầu ngay: “Đương nhiên không thành vấn đề!”
Đối với đề nghị này, đương nhiên Mạnh Sướng cầu còn không được.
Vì hắn thật sự rất tò mò, rốt cuộc tổng giám đốc Bùi sẽ làm thế nào. Nhìn sang bên cạnh, rất nhiều chi tiết không thấy được, tổng giám đốc Bùi có thực hiện mấy mánh khóe nhỏ không hắn cũng không rõ.
Nhưng nếu tham gia vào hoạt động tuyên truyền, đích thân mình làm phương án tuyên truyền, chắc chắn sẽ hiểu nhiều hơn chỉ đứng xem đơn giản.
Bùi Khiêm nói những chuyện cần Mạnh Sướng phối hợp một lượt.
Chủ yếu là quay video tuyên truyền và công bố cá nhân hợp tác phòng làm việc Trì Hành lên weibo, trên thực tế là trói buộc hình tượng cá nhân của Mạnh Sướng và hoạt động tuyên truyền kế tiếp của phòng làm việc Trì Hành lại với nhau.
“Video tuyên truyền quay thế nào… ngươi xem, ta chỉ cần ba yêu cầu.”
“Thứ nhất, cố gắng sao cho trong video tuyên truyền không xuất hiện hình tượng thật của kính VR Doubt, mà thay thế bằng hình tượng ảo có cảm giác khác lạ, rất khoa trường, rất có cảm giác khoa học kỹ thuật.”
“Thứ hai, phải quay đủ ý thức, thậm chí còn ảo diệu, khiến đa số người xem đều cảm thấy thắc mắc. Đồng thời chú ý đừng quá phá cách.”
“Thứ ba, giọng tuyên truyền phải hơi khoa trương, ví dụ như ‘thế giới chẳng có kiểu thứ hai’, ‘trong vòng ba năm không mua được sản phẩm VR nào tuyệt như vậy’, ngươi tự do phát huy.”
“Kinh phí video tuyên truyền do ta cấp, cụ thể tiêu bao nhiêu để quay thì ngươi cứ tính.”
Vấn đề kinh phí thì không cần Bùi Khiêm giải thích nhiều, Mạnh Sướng tự hiểu.
Nhất định phải tiêu nhiều, như vậy thì hoa hồng chuyển hóa mới nhiều. Nếu bắt đầu mà tiếc tiêu tiền thì thành công cuối cùng mới kiếm được hoa hồng hai nghìn, thế thì thiệt quá.
Nhưng kinh phí càng nhiều thì thứ quay được sẽ càng có hiệu quả bùng nổ, ắt phải nắm bắt mức độ thật tốt.
Bùi Khiêm cảm thấy chắc Mạnh Sướng có thể xử lý tốt chuyện này nhỉ.
Mạnh Sướng đang nghiên cứu tỉ mỉ ba yêu cầu này của tổng giám đốc Bùi.
Một lúc sau hắn hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi muốn… nâng trước dìm sau?”
“Video tuyên truyền này phải ám chỉ nhiều lần với mọi người rằng kính VR của chúng ta là sản phẩm xuyên thời đại, cho bọn họ có cảm giá kỳ vọng không thực tế, đồng thời trong nhóm người xem khác nhau sẽ xảy ra tranh luận, sau khi mấy sản phẩm này ra mắt thì bọn họ sẽ cảm thấy tệ hơn đúng không?”
Bùi Khiêm vui vẻ hết sức.
Được nha, cuối cùng cũng có người không phải con gà mù xuyên tạc suy nghĩ của ta mà hiểu ý đồ thật sự của ta rồi!
Thoải mái!
Thì ra cảm giác không bị người khác xuyên tạc ý mình là thế này!
Nói chuyện với người sáng suốt vẫn luôn thoải mái vậy đấy.
Bùi Khiêm gật đầu: “Đúng vậy.”
Mạnh Sướng hơi do dự một chút mới nói: “Nhưng, tổng giám đốc Bùi, chỉ vậy thì e vẫn còn kém xa…”
Bùi Khiêm trợn trắng mắt.
Con mẹ nó ta không biết chắc?
Bùi Khiêm nói tiếp: “Đây chỉ là bước đầu, sau đó vẫn còn sắp xếp khác, ngươi kiên nhẫn nghe đi.”
“Sau đó phải trói buộc hình tượng của ngươi và hoạt động marketing của phòng làm việc Trì Hành với nhau, ta nhớ weibo của ngươi rất nhiều fans, lợi dùng điều này tranh thủ đăng thông báo.”
“Ta sẽ nói với phòng làm việc Trì Hành, sẽ không xúc ngươi đâu.”
Mạnh Sướng thoáng sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi thật sự biết tận dụng triệt để những gì có lợi…”
Hắn thông minh như vậy, chẳng mấy chốc đã hiểu dụng ý của tổng giám đốc Bùi.