Ban đầu Bùi Khiêm thấy dự án mới hot, muốn làm dự án mới tiếp, tỷ lệ thất bại sẽ cao hơn chút. Nhưng ai mà ngờ càng làm càng nhiều dự án, đừng nói hắn có thể quản từng cái, đến cả nhớ cũng không nhớ nổi nữa.
Kết quả là cứ ngắt đông đắp tây, mấy bộ phận này ngày càng lãi nhiều.
Quả là một câu chuyện bi thương.
Nên chuyện cần ghi nhớ vừa tốn tâm tư thì Bùi Khiêm sẽ giải quyết càng nhanh càng tốt, sau khi giải quyết xong thì nhanh chóng chừa khoảng trống trong đầu mình.
Lần này Bùi Khiêm thay bộ vest trên người, mặc một bộ đồ đơn giản bình thường, lại đổi khẩu trang, đảm bảo không ai có thể nhận ra mình.
Nếu bị người khác thấy tổng giám đốc Bùi chạy đến đây mua nhà mà được sao?
Phải biết rằng Bùi Khiêm không muốn nhà hắn mua sẽ tăng giá.
Vì biên độ tăng giá nhà đối với người khác rất khả quan, nhưng đối với hắn thật sự không nhiều.
Một căn nhà 120 mét vuông, e rằng trong một năm có thể tăng từ 8 nghìn lên 10 người đã cao lắm rồi nhỉ? Nhưng tổng giá cũng mới có 240 nghìn thôi.
Bùi Khiêm hưởng ké hệ thống, một chu kỳ tầm nửa năm, ké mấy trăm nghìn cũng không thành vấn đề. Chẳng phải chu kỳ trước húp được hơn 800 nghìn sao?
So với mấy thu nhật thì một căn phòng tăng 240 nghìn trong một năm cũng không có gì thu hút hắn.
Huống chi, Bùi Khiêm mua một căn nhà để ở, dù tăng giá cũng không thể bán lấy tiền được, tăng giá và không tăng cũng không có ý nghĩa lắm.
Quan trọng nhất là, tin tức này sẽ thu hút tổng thế giá nhà xung quanh tăng lên.
Như vậy thì những cửa hàng Đằng Đạt vừa mua…
Há chẳng phải sẽ cất cánh bay luôn sao?
Bùi Khiêm chỉ mua một căn gia, tổng giá hơn một triệu thôi, căn cứ vào 25% tăng trưởng, cùng lắm cũng chỉ tăng hai ba trăm nghìn thôi.
Mà tập đoàn Đằng Đạt mua cửa hàng ở Phố Ăn Vặt là mua non nửa con đường, tổng giá trị hơn 60 nghìn.
Nếu tăng 25% là 150 nghìn!
Lúc đó kết toán vốn hệ thống mặc định lại tự dưng tăng thêm một triệu rưỡi, nói cách khác là giới hạn trên thu nhập chuyển hóa tiền lỗ của Bùi Khiêm tự động giảm xuống một triệu rưỡi.
Biên độ tăng càng lớn thì càng không ổn.
Nếu tăng 50%, tuy nhà mua bề ngoài chỉ kiếm hơn 500 nghìn, nhưng bên Phố Ăn Vặt này lại khiến hắn giảm ngưỡng lỗ tận ba triệu.
Sao sánh vậy sẽ phát hiện vốn chẳng kiếm được gì!
Nên nhất định Bùi Khiêm phải nghĩ cách không để người khác biết mình mua nhà ở đây, càng không hy vọng giá nhà ở đây sẽ tăng điên cuồng.
Hơn nửa tiếng sau, taxi dừng lại.
Bùi Khiêm không vào Chợ Ăn Vặt mà đến con đường ở phía Bắc, có một khu chung cư tương đối mới.
Khu công nghiệp cũ quy hoạch tương đối chặt, năm nay không có khu chung cư mới, chỉ có nhà sang tay, nhưng đều là nhà sang tay, có nhà cũ ba bốn chục năm, cũng có nhà năm ba năm vẫn còn khá mới.
Bùi Khiêm thấy khu chung cư này là tòa nhà mới nhất rồi, năm ngoái mới xây, môi trường tổng thể vẫn ổn, cách Chợ Ăn Vặt một đoạn, nhưng cũng không xa lắm, vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Phạm vi này, đi bộ ăn chút đồ cũng được, nhưng muốn được thơm lây thì khó lắm.
Vừa khéo gần đây có một cửa hàng môi giới bất động sản, Bùi Khiêm đi thẳng đến đó.
Tuy hắn không có hảo cảm với mấy công ty môi giới này lắm, nhưng dù sao bình thường cũng rất nhiều việc bận rộn, Bùi Khiêm lại không thể phiền nhân viên của mình giúp đỡ, cũng chỉ có thể tìm một công ty môi giới không thích lắm thôi.
Với lại, cấp lãnh đạo của mấy công ty này khá ngu, mấy trung tâm môi giới này, tuy thật sự có vài trung tâm không đáng tin, nhưng đa số cũng là làm công ăn lương, để nuôi gia đình nên cũng không cần thù địch quá.
“Chào ngươi, muốn thuê nhà sao?”
Nhân viên trong cửa hàng thấy Bùi Khiêm đẩy cửa vào bèn chào đón.
Trong thời gian này Chợ Ăn Vặt hot lên, bọn họ làm môi giới cũng được hưởng ké không ít.
Gần đây có nhiều người từ xa đến Kinh Châu, có người đến xem nhà, muốn mua nhà sang tay hoặc mua cửa hàng, cũng có người làm việc gần đây định thuê nhà.
Hắn thấy tuổi tác của Bùi Khiêm, rất trẻ, giống sinh viên đại học, chắc hẳn là đến thuê nhà.
Bùi Khiêm nói: “Mua nhà. Ở đây có căn nào hoa viên Cát Tường không? Tầm 150 mét vuông.”
Vừa nghe nói đến mua nhà, chàng trai môi giới đang lên tinh thần ngay.
“Mua nhà? Mời ngồi, ta lấy cho ngươi ly nước.”
Chẳng mấy chốc chàng trai môi giới bắt đầu biểu diễn tài nghệ.
“Chắc ngươi cũng nghe nói giá nhà gần đây lên nên mới đến đến đầu tư nhi? Thế thì ta phải nói cho ngươi biết, nhà bên hoa viên Cát Tường không ổn đâu!”
“Nhà ở đây thật ra không có thuộc tính tăng tốt lắm, sau khi tập đoàn Đằng Đạt mở Chợ Ăn Vặt, cải thiện điều kiện sống xung quanh mới có xu hướng tăng.”
“Nhưng giá tăng nhanh nhất đều là khu chung cư tốt ở gần Chợ Ăn Vặt, hoặc là khu trường học, hoặc là kiểu cực kỳ gần Chợ Ăn Vặt,”
“Bên ta sẽ giới thiệu cho ngươi khu chung cư tăng giá tương đối nhanh nhé? Nói thật, nhà ở mấy khu chung cư này vốn rất căng thẳng, chủ nhà không tiếc bán được không nhiều, nếu có nhà được bán ra thì chỉ cần giá phù hợp là sẽ nhanh chóng được mua.”
“Mua căn nhà ở khu chung cư thế này, đầu tư của ngươi mới có thể sinh lời tốt.”
“Hay nếu ngươi không để ý, ta giới thiệu cho ngươi cửa hàng lân cận? Tuy cửa hàng tốt nhất đã bị mua hết rồi, nhưng cửa hàng khá gần, cố gắng vẫn có thể có được.”
“Đương nhiên, ta nói thật, ta đề cử mấy chỗ đều có giá tương đối cao. Nhưng giá cao, tăng giá cũng nhanh, ngươi có thể suy nghĩ kỹ.”
Ý chàng trai môi giới nói là: Tuy khu chung cư hoa viên Cát Tường này có môi trường ổn nhưng thực tế không có không gian để tăng giá.
Ngược lại những khu chung cư được nâng lên tám chín mười nghìn hoặc cửa hàng lân cận mới có tiềm lực tăng giá.
Bùi Khiêm cười nhạt trong lòng.
Chuyện cửa hàng hắn rất hiểu.
Mấy cửa hàng đợt một ở gần Phố Ăn Vặt đã bị Đằng Đạt thâu tóm rồi, hoặc mua, hoặc ký hợp đồng lâu dài, chắc chắn không mua được, nhóm cửa hàng thứ hai cũng đã bị tổng giám đốc Lý dẫn dắt đám người đầu tư mua rồi.