Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2192 - Chương 2192. Tin Tức Nhỏ Nhỏ Truyền Qua Bốn Người (3)

Chương 2192. Tin tức nhỏ nhỏ truyền qua bốn người (3)
Chương 2192. Tin tức nhỏ nhỏ truyền qua bốn người (3)

Ta đầu tư để đốt tiền mà, ta có hệ thống, đám người các ngươi mù quáng tham gia cùng làm chi?

Bùi Khiêm cạn lời: “Mẹ, tin sang tay ba bốn lần cũng không đáng tin lắm, không phải mẹ không biết nhà ở khu công nghiệp cũ đó, nơi rách nát đó không thể phát triển được, mua thì chắc là lỗ.”

Rõ ràng mẹ không bị thuyết phục hoàn toàn: “Lúc này con phải tin vào doanh nhân chuyên nghiệp chứ, về khía cạnh đầu tư con có thể hiểu hơn tổng giám đốc Lý người ta sao?”

“Với lại, chẳng phải bên đó có Chợ Ăn Vặt sao, nói là tương lai cải tạo thành con đường ẩm thực, nhiều đồ ăn. Mua nhà gần đó thì ngày nào cũng có thể đi ăn, sau này chắc chắn ngày càng đông vui, mẹ cảm thấy không tồi chút nào.”

“Nhưng mà con kiếm tiền vất vả, con tự quyết định đi, mẹ chỉ báo tin cho con biết thôi.”

“Đến lúc nhà tăng giá thì con đừng trách mẹ.”

Bùi Khiêm: “… Được được được, mẹ ơi con biết rồi.”

Ngắt máy xong, Bùi Khiêm không biết mắng từ đâu.

Hợp với việc mình đốt tiền vô ý thành một vòng tròn vi diệu!

Đầu tiên là mình tự dưng có hứng, để ngăn chặn chuyện Cô Gái Mì Lạnh nên nghĩ ra cách làm Chợ Ăn Vặt, sau đó Lương Khinh Phàm lại mua non nửa số cửa hàng ở con đường.

Kết quả bị tổng giám đốc Lý để ý, tổng giám đốc Lý vừa thấy là chắc chắn sẽ có hành động, nhanh chóng đầu tư vào đây chẳng do dự.

Sau đó tổng giám đốc Lý lại nói chuyện này với mấy nhân viên cốt cán, một nhân viên cốt cán trong đó lại nói với cha mẹ mình, vừa khéo đó lại là người quen biết với mẹ Bùi Khiêm từ nhỏ, thế là tin tức này lại truyền đến chỗ Bùi Khiêm…

Người khác đều nghĩ Lý Thạch nắm giữ tin tức nội bộ, nhưng Bùi Khiêm lại rất rõ, lấy đâu ra tin tức nội bộ gì đó?

Hoàn toàn là trùng hợp, là hiểu lầm!

Mua nhà ở khu công nghiệp cũ? Rảnh quá đau trứng mới đi mua!

Vốn dĩ Bùi Khiêm hoàn toàn không tin chuyện này 100%, vẫn mở APP, định xem thử nhà bên đấy.

Tuy phòng không thể tăng giá nhưng mẹ nói đúng một chỗ, sau này chắc chắn môi trường xung quanh sẽ khá dễ sống.

Vốn khu công nghiệp cũ này khá tồi tàn, môi trường cũng không tốt lắm, hoàn toàn chẳng dính líu gì đến hai từ “dễ sống” hết. Nhưng có sự hiện diện của Palpitation Hotel và Chợ Ăn Vặt, kinh tế xung quanh cũng được kéo theo.

Sống ở đây, vừa ra khỏi nhà là có thể đi dạo đến Chợ Ăn Vặt, ăn chút đồ vặt ngon, đừng nói đến cái khác, chắc chắn rất sôi nổi.

Bây giờ nhà gần trạm tàu điện ngầm kia thì sao, tuy vị trí không tồi, giao thông thuận lợi, nhưng rõ ràng không có không khí náo nhiệt dành cho hai người già ở, còn không đủ đẹp nữa.

Người già nào cần đến giao thông thuận tiện, cũng chẳng thích trung tâm thương mại lớn, nhưng những con hẻm Phố Ăn Vặt rất không tồi.

Huống chi nhà ở khu công nghiệp cũ cũng rất rẻ, tìm một chỗ mới, môi trường tốt một chút, mua một căn cũng không phải chuyện gì to tát.

Nhưng sau khi xem sơ qua APP, Bùi Khiêm chấn động.

“Con mẹ nó giá nhà tăng nhanh quá vậy?”

“Mấy cái này nát này thật sự đắt vậy sao? Quá lạ!”

“Bong bóng, chắc chắn là bong bóng!”

Bùi Khiêm vừa thấy giá này đã ném điện thoại sang một bên.

Năm trước Bùi Khiêm từng xem giá nhà của Kinh Châu, nhà trong trung tâm thành phố cũng tầm mười lăm mười sáu nghìn, mấy tòa nhà gần trạm tàu điện ngầm thì tầm mười một mười hai.

Mà lúc đó nhà ở khu công nghiệp cũ xem như là thấp nhất trong cả Kinh Châu, cao lắm cũng tầm sáu bảy nghìn đồng thôi.

Vì xu hướng phát triển của cả Kinh Châu là về Tây về Nam, khu công nghiệp cũ này vừa cũ vừa nát, lại chẳng có triển vọng, khu chung cư cũng là khu chung cư cũ là nhiều, chỉ có số ít là tòa nhà mới, đương nhiên giá rất thấp.

Nhưng bây giờ Bùi Khiêm đang lên mạng xem giá bên đây, giá trung bình đã tăng lên đến hơn tám nghìn rồi!

Tuy nói giá nhà hai năm nay có xu hướng tăng, đây là tăng đều, nhưng giá nhà ở khu công nghiệp cũ và có thể được tám nghìn?

Với lại còn là giá trung bình, chắc chắn những khu chung cư tốt đều sẽ hơn mười nghìn.

Bùi Khiêm tỏ ý không thể chấp nhận được!

Rõ ràng đây là bọt biển, đều là như Lý Thạch cứ điên cuồng mua mua mua, người khác cũng mua theo một cách mất não, khiến giá nhà bị đội lên cao.

“Con người bây giờ không thể tư duy độc lập chút nào sao?”

“Cái gì cũng vứt não làm theo, đợi mua nhà rồi, hết hot, giá nhà giảm xuống thì chẳng phải phá sản sao?”

“Ài, thật là.”

Bùi Khiêm cạn lời hết sức, lo lắng cho mấy người này.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, hắn vẫn lấy điện thoại ra lần nữa.

“Thôi thôi, tính mười nghìn một mét vuông, căn phòng 150 mét vuông cũng mới có triệu rưỡi, lại không phải không mua nổi. Không mong nó lên giá, rớt thì rớt.”

Lần này Bùi Khiêm xem xét tỉ mỉ mấy khu chung cư xung quanh.

Không thể không nói, tuy phòng ở khu vực này đều tăng giá, nhưng biên độ tăng giá cũng không giống nhau.

Rõ ràng tốc độ tăng cũng phụ thuộc vào ba yếu tố: Gần hay xa Chợ Ăn Vặt, môi trường khu chung cư, yếu tố giáo dục.

Mấy vị trí tốt, khu trường mới là hot nhất, tăng khủng khiếp nhất.

Mà tiêu khu hơi xa, biên độ tăng giá cũng ít.

Cái này cũng rất bình thường, Chợ Ăn Vặt thậm chí là Phố Ăn Vặt chỉ có thể ảnh hưởng đến một phạm vi nho nhỏ thôi, những nơi xa hoàn toàn không có thuộc tính đầu tư nào cả.

Nhưng vốn dĩ Bùi Khiêm cũng không định đầu tư, chỉ cần mua một khu chung cư mới tương đối hoàn thiện gần đường có thể đi bộ đến Chợ Ăn Vặt là được rồi.

Sau khi nhanh chóng nghiên cứu tình hình khu chung cư xung quanh, Bùi Khiêm ra ngoài ngay, bắt xe sang đấy.

Đã quyết định sẽ mua thì phải làm sớm.

Không phải lo vấn đề nhà tăng giảm giá gì, tăng giảm mấy trăm nghìn cũng chẳng đáng để Bùi Khiêm lo.

Chủ yếu là Bùi Khiêm cảm thấy mình chính là động vật đơn độc điển hình, tập trung sức lực suy nghĩ về một chuyện thì được, có thể nghĩ ra cách giải quyết không tồi, nhưng rất nhiều chuyện chất đống lại thì rất khó làm.

Vì sao lỗ tiền khó đến vậy có thể đó cũng là nguyên nhân chủ yếu.

Hết chương 2192.
Bình Luận (0)
Comment