“Mấy người thật sự không biết suy nghĩ.”
“Chắc chắn VR là ngõ cụt!”
Bùi Khiêm không khỏi thầm mặc niệm cho vận mệnh của bọn họ.
Vì hắn nhớ rất rõ, thật ra ngành VR có thời kỳ hot lắm, nhưng chẳng mấy chốc sẽ flop thôi.
Đương nhiên, nói flop thì cũng không thích hợp lắm, nó vẫn phát triển từ từ, vẫn có vài công ty làm VR mới, có điều không hot như lúc đầu, chẳng mấy chốc sẽ hạ nhiệt thôi.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn là tốc độ phát triển của thiết bị không hợp yêu cầu của thị trường.
Rất nhiều người thích so giữa VR và điện thoại, nhưng suy nghĩ tỉ mỉ mới phát hiện, hai thiết bị này khác biệt nhiều lắm.
Điện thoại là sản phẩm cần thiết trong cuộc sống còn VR thì không, tốc độ phát triển của điện thoại rất nhanh, cập nhật cũng nhanh, mà kỹ thuật của VR tiến bộ chậm, thậm chí trong vòng mấy năm không đạt được tỷ lệ quét mới và tỷ lệ phân giải lý tưởng.
Bùi Khiêm khẳng định, Doubt VR thật sự mở ra thời đại, nhưng mở ra thời đại VR giả tưởng mà thôi.
Lỗ gió được sản sinh ra nhưng cũng nhanh chóng biến mất.
Nhưng công ty lừa, nhanh chóng chạy theo, chắc hẳn chưa đến một hai năm đã đầu tư cả đống tiền, lỗ sặc máu.
Cái này thật sự khiến người ta ghen tị!
Khác những công ty khác, phòng làm việc Trì Hành đã ăn miếng thịt đầu tiên của thời đại VR rồi, mà một miếng này là vừa rồi.
Dù sao này cả ngành VR có flop thì Doubt VR và phòng làm việc Trì Hành cũng sẽ được nhớ là “người mở đầu thời đại VR”.
“Người mở đầu” ở đây không phải nói phòng làm việc Trì Hành là công ty đầu tiên làm kính VR.
Cái này giống như game vậy, game xác lập quy phạm chế tác loại hình game nào đó không phải game đầu tiên mà là game thành công.
Doubt VR chính là thứ tập hợp những thành công của ngành VR hiện tại.
Tuy quá khứ cũng có kính VR, có game VR, nhưng không thống nhất tất cả những quy phạm này lại với nhau, làm ra một game và thiết bị có tiếng tăm cao, sản phẩm hoàn thiện, phạm vi ảnh hưởng rộng.
Logo của phòng làm việc Trì Hành sẽ gắn liền với khái niệm thực tế ảo này lâu dài đây.
Nói cách khác là muốn lỗ tiền nhiều cũng khó.
Đối với Bùi Khiêm, đây là chuyện bi thương nhường nào.
Rõ ràng mở ra thời đại lỗ tiền nặng nề của sản nghiệp VR, mình không thể hưởng lợi từ thời đại lỗ tiền nặng nề này.
Nghĩ nghĩ thì cảm thấy bi thương ngược dòng thành sông.
Lúc này, điện thoại của Bùi Khiêm reo, là Lâm Vãn gọi đến.
Vừa thấy màn hình hiển thị là Bùi Khiêm không muốn nghe rồi.
Không cần nói, chắc chắn là gọi đến báo tin vui!
Tuy không tình nguyện lắm, nhưng sau khi Bùi Khiêm đấu tranh tâm lý một chút vẫn bắt máy.
“Tổng giám đốc Bùi, xin lỗi vì đã làm phiền. về hướng phát triển tương lai của phòng làm việc Trì Hành, ta không biết làm sao…”
Sau khi nghe Lâm Vãn nói, Bùi Khiêm trầm mặc hồi lâu.
“Doubt VR mới xác định được thành công đã nghĩ đến chuyện dự án mới rồi?”
“Có gấp rút quá không vậy!”
“Cho mình, cho công ty nghỉ, chơi hai tháng rồi làm việc cũng không muộn mà!”
“Cân bằng làm việc và nghỉ ngơi chứ!”
Bây giờ Bùi Khiêm không muốn quan tâm đến chuyện của phòng làm việc Trì Hành lắm.
Đừng làm loạn, ta vẫn chưa kết toán đâu!
Bây giờ bảo ta nghĩ đến chuyện chu kỳ sau, chê nơron não ta chết chưa đủ nhanh sao?
Lâm Vãn nói: “Tổng giám đốc Bùi, chẳng phải ngươi có thói quen sau khi dự án này thành công sẽ nghĩ đến kế hoạch tiếp theo sao?”
“Ta cảm thấy thói quen làm việc nhìn xa trông rộng như vậy rất đáng để ta học tập.”
“Ta cũng phải noi gương tổng giám đốc Bùi, nghiêm túc nâng cao tiêu chuẩn về yêu cầu đối với bản thân.”
Bùi Khiêm cười nhạt.
Nhìn xa trông rộng?
Ngươi hiểu lầm gì đó rồi!
Rõ ràng là do ta bị ép, một sản nghiệp thất bại, kiếm được tiền thì chỉ có thể nhanh chóng nghĩ cách khác để dập lửa thôi, nếu không nhiệm vụ lỗ tiền trong chu kỳ kết toán sẽ không hoàn thành!
Ngươi không có deadline lỗ tiền trong chu kỳ kết toàn thì ngươi vội cái gì!
Nhưng mấy câu này không thể nói rõ được.
Bùi Khiêm trầm mặc chốc lát rồi nói: “Được rồi, ta sang đấy một chuyến.”
Vung ta không quản cũng không phải không được, nhưng vấn đề quan trọng là nếu bỏ mặc luôn thì quỷ mới biết Lâm Vãn sẽ làm ra chuyện gì.
Bây giờ phòng làm việc Trì Hành có danh tiếng rồi.
Làm gì cũng có nhiều người chơi chú ý.
Dù Lâm Vãn làm game VR mới hay là game bình thường, chỉ cần nàng không mất não thì làm như thường, phát huy ưu thế của mình thì tỷ lệ thành công cũng rất lớn.
Cùng lắm là không hot lắm, nhưng chắc hẳn vẫn có thể kiếm được tiền.
Nên Bùi Khiêm cảm thấy chuyện này mà hời hợt thì không xong, phải đích thân đến xem một chút.
...
Nửa tiếng sau, Bùi Khiêm đến phòng làm việc Trì Hành gặp Lâm Vãn và Thái Gia Đống, ngồi trong phòng họp.
“Về việc phát triển tương lai của phòng làm việc Trì Hành… các ngươi nói về suy nghĩ của mình trước đi.”
Bùi Khiêm cảm thấy mình vẫn phải nắm tình hình trước.
Lâm Vãn nhìn Thái Gia Đống: “Ngươi nói trước đi.”
Thái Gia Đống gật đầu: “Tổng giám đốc Bùi, suy nghĩ ban đầu của ta là tiếp tục nghiên cứu phát triển game VR.”
“Như Kiều Lão Thấp nói, kính VR Doubt đã thành công rồi, với lại “Hải Đảo Động Vật” cũng lập ra quy phạm cho game VR.”
“Tiếp theo chúng ta muốn nghiên cứu phát triển game VR, rất nhiều con đường có thể đi.”
“Ví dụ, làm một game bắn súng cấp bậc 3A, hoặc hợp tác với công ty khác, nghiên cứu phát triển phiên bản VR của các game đua đã thành công.”
“Tỷ lệ thành công cao, nguy hiểm nhỏ, với lại có thể dùng triệt để độ hot của VR bây giờ, đi nước cờ kết nối ngành VR và hình tượng của phòng làm việc Trì Hành.”
Bùi Khiêm trầm mặc.
Nghe vậy có vẻ rất đáng tin!
Phòng làm việc Trì Hành đang hot trong lĩnh vực VR, thế tiếp tục tiến quân vào lĩnh vực VR, lập tiêu chuẩn chế tác theo “Hải Đảo Động Vật”, thay đổi nội dung game, nghiên cứu phát triển một game VR mới thật sự là quyết định ổn định.